Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ không ngờ Đường Viên Viên lại đột nhiên hỏi chuyện này, giống như muốn mở miệng nói đúng, nhưng lại phải vội vàng giải thích: “Viên Viên, sao tự nhiên cậu lại hỏi chuyện này thế? Có người nói gì với cậu sao?”

“Ồ không có”

Đường Viên Viên cảm thấy mình vẫn không nên bán anh của mình.

“Chúng tớ tốt với cậu, hoàn toàn là bởi vì cậu ngây thơ dễ thương, chứ không có ý gì khác, cậu đừng hiểu lầm nha”

Nói xong, trong mắt Trương Hiểu Lộ hiện lên một tia ớn lạnh, nhất định là con nhóc Mạnh Khả Phi chết tiệt kia đã nhiều lời,vốn dĩ còn tưởng gần đây cô an phận rồi, không ngờ lại giấu một chiêu lớn đợi ở đây?

A, thật sự là thích ăn đòn rồi à.

Viên Nguyệt Hàn gần như không cần nghĩ đã có thể đoán ra Mạnh Khả Phi.

Mà thật ra Đường Viên Viên là nghe những lời kia của Chung Sở Phong nên mới tò mò hỏi một chút thôi, hoàn toàn không biết những câu này lại gây tai nạn cho Mạnh Khả Phi.

“Viên Viên.”

Cách đó không xa, Chung Sở Phong đột nhiên vẫy tay với Đường Viên Viên: “Đến đây xem muốn ăn gì.”

Đường Viên Viên nghe thấy Chung Sở Phong gọi mình thì nhanh chóng đứng dậy và chạy về phía cậu ta.

Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ nhìn thoáng qua rồi bật cười một tiếng nói: ‘Khẩu vị của người đàn ông này nặng quá, thế mà lại thích loại như vậy.”

“Đúng vậy, thật ra dáng vẻ anh ta cũng không tệ, rất đẹp trai, lại cao gầy, nhìn qua chính là người có sức khỏe, loại này cho dù không tìm được hoa khôi của trường thì cũng nên tìm đổa khôi của khoa, hoa khôi của lớp đi cứ? 444 anh ta lạ có thể thích loại con gái mập mạp này, mù rồi sao?”

“Đàn ông mà, khẩu vị muôn kiểu khác nhau, ai mà biết được?”

Lời thoại giữa hai người trưởng thành đến mức không giống học sinh cấp ba.

“Em thích ăn gì thì tự lấy đi. Ăn xong anh Sở Phong sẽ dẫn em đi dạo, sau đó sẽ đưa em trở lại trường học.”

“Cảm ơn anh Sở Phong”

Thế là Đường Viên Viên bắt đầu nghiêm túc lựa chọn, lúc cô đang lựa chọn thì Chung Sở Phong đứng đợi bên cạnh, ánh mắt nhìn cô trở nên quá cưng chiều, khi thấy cô đi lấy cốc đá thì lập tức nắm lấy tay ngăn cô lại.

“Đối với con gái, tốt nhất là nên uống ít đồ đông lạnh đi, ông chủ, đổi mấy chai nhiệt độ bình thường đi: Nghe thấy vậy, Đường Viên Viên bĩu môi bất mãn: ‘Em không muốn đổi, nếu ăn thịt nướng thì phải uống nước đá mới được”

“Đây là thói xấu ai dạy em? Ai nói ăn thịt nướng phải uống nước đá? Em không được phép uống nước đá, phải uống ở nhiệt độ bình thường, biết chưa?”

Sau đó, Chung Sở Phong nhất quyết yêu cầu đổi cốc nước đá của Đường Viên Viên sang nhiệt độ bình thường, chuyện này cũng khiến Đường Viên Viên khá không vui, chỉ biết bĩu môi đứng đó.

“Anh Sở Phong quá tệ, em không muốn uống nhiệt độ bình thường, em muốn uống nước đá”

“Em thật là…. Chung Sở Phong không ngờ tính tình của cô lại kiên trì như vậy, bất lực vươn †ay xoa xoa sau đầu cô: “Buổi tối không thể nghe anh Sở Phong một lần sao? Không uống đá?”

Đường Viên Viên không nói lời nào.

“Được, được rồi, anh sợ em rồi, vậy anh Sở Phong lui một bước, em cũng không thể lui một bước sao?”

“Gái gì?” Đường Viên Viên tò mò nhìn anh ấy.

“Chúng ta lấy một chai nước đá một chai để ở nhiệt độ bình thường, mỗi người uống nửa chai, thế nào?”

Trường hợp này nghe không tôi, Đường Viên Viên lập tức gật đầu.

“Được, vậy em sẽ uống nửa chai, phần còn lại đưa cho anh Sở Phong.”

“Được rồi, em nói là được”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play