Giang Tiểu Bạch đoán được bà có chuyện muốn hỏi mình, nhưng lại không đoán được là lại hỏi trắng ra như vậy, một câu liền dọa cho cô suýt chút nữa sặc nước bọt.

“Khụ khu…”

Giang Tiểu Bạch ho thật lâu mới bình tĩnh lại, sau đó tốn rất nhiều sức lực mới tìm lại được giọng của mình: “Mẹ, mẹ nói cái gì đấy?”

Nghe thấy vậy, Đỗ Tiêu Vũ cười lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước người mà nhìn cô.

“Con nói xem mẹ đang nói cái gì nào? Con nhóc chết tiệt này, vì không để mẹ ép xem mắt nữa mà tìm một người đóng giả bạn trai, mẹ thấy mấy đứa đối xử với nhau vẫn được, chờ các người đóng giả thành thật, nhưng mà cũng không cho con chà đạp bản thân”

Chà đạp?

Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, đôi mắt trong veo như nước, sạch sẽ như là nước suối.

“Bây giờ đã là thời đại nào rồi, làm gì có kiểu nói chà đạp bản thân nữa?

Không phải chỉ là ngủ với anh ấy thôi sao? Cũng không phải là chuyện gì to tát hết.”

Những lời này, tuyệt đối là do Giang Tiểu Bạch sợ mất thể diện mà nói.

“Con nói cái gì cơ?” Đỗ Tiêu Vũ trợn trừng mắt, nâng tay định đánh cô.

Giang Tiểu Bạch nhanh chóng ôm lấy tay bà: “Mẹ, đừng kích động, con sẽ nói lại cho mẹ một chút, mẹ cứ yên tâm đi, con tuyệt đối không chà đạp bản thân, con và anh ấy đều là độc thân. Nếu như mẹ cảm thấy con làm như vậy là chà đạp bản thân, vậy anh ấy thì sao? Vì vậy không có kiểu nói chà đạp thế, dù sao nếu như con bị chịu tổn hại, thì chắc chắn anh ấy cũng không kiếm được lợi ích gì”

“Con nhóc ngốc nghếch này, con còn cảm thấy con không tổn hại gì hả?

Con cho rằng mẹ con đang nói con cái gì hả? Mẹ là lo lắng lỡ như con mang thai rồi, đến lúc đó lại không định kết hôn, còn không muốn đứa bé nữa, tổn hại sức khỏe bao nhiêu con biết không hả?”

Nghe thấy hai chữ mang thai, khóe miệng Giang Tiểu Bạch không nhịn được mà giật giật: “Thì… cũng không thể có thai nhanh như vậy chứ?”

“Sao lại không thể được? Đã bao lâu con chưa đến ngày rồi?”

Đến ngày sao?

Giang Tiểu Bạch cắn môi dưới của mình, sau đó nói: “Tháng này con còn chưa đến thời gian đến ngày đâu.”

“Sau khi quay về con để ý kỹ cho mẹ, nhớ kỹ quan sát thời gian đến ngày của con, đừng có đến lúc mình bị làm cho mang thai rồi cũng không biết: “Mẹt”

“Con đừng có mà gọi mẹ, thực sự là tức chết mẹ rồi, còn cảm thấy mình không tổn hại gì nữa chứ, là cậu ta sinh con hay là con sinh hả?”

Nhắc đến việc này thực sự làm cho Giang Tiểu Bạch có chút đau đầu, đêm đó hai người đã uống nhiều, lửa gần rơm liền bén rồi, đợi đến lúc tỉnh lại Tiểu Bạch thực sự là không muốn gặp cậu ta nữa rồi, vì vậy liền thu gọn đồ đọc ngồi lên xe mà chạy đi, sau này lại vội vàng trốn tránh cậu ta, căn bản không dùng bất cứ biện pháp phòng tránh gì.

Nhưng mà, lúc đó chỉ một lần đó, chắc không dễ có thai thế đâu đúng không?

Nếu như một lần mà đã mang thai rồi, vậy thì Tiêu Túc chẳng phải là xạ thủ thần rồi sao?

“Con nhóc chết tiệt này, con đang nghĩ gì thế hả?”

Giọng nói của Đỗ Tiêu Vũ đã kéo hồn của Giang Tiểu Bạch về lại, sau khi Giang Tiểu Bạch hoàn hồn có chút xấu hổ mà cười cười: ‘Không có gì, không có gì, con chỉ nói mẹ đừng có lo lắng, chắc chắn không mang thai đâu”

“Con nói không mang thai thì không mang thai à? Nếu như mang thai mà người nói là được, vậy thì Việt Nam này không có mang thai hai ba lần ngoài ý muốn rồi!”

“Được rồi mẹ, đừng giận nữa. Hơn nữa ai nói là bọn con không kết hôn?

Mẹ thấy ba mẹ Tiêu Túc thích con như vậy, mẹ anh ấy mua cho con rất nhiều quà, đã tiêu rất nhiều tiên, mấy cái đồ chăm sóc của con cũng lên cả trăm triệu rồi”

Nghe thấy vậy, sắc mặt Đỗ Tiêu Vũ liền thay đổi: “Chịu chi vậy luôn? Vậy xem ra là thực sự đối tốt với con rồi, dù sao bây giờ còn không chắc sau này con có gả vào nhà bọn họ hay không”

Giang Tiểu Bạch dùng lực mà lắc cũng đẹp mà, rất đẹp trai mài Mẹ không phải là chán ghét đấy chứ?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play