“Rốt cuộc tại sao lúc ở quán bar anh lại bỏ tiền ra thanh toán hóa đơn cho người khác? Tối hôm này không phải mua đồ ăn, không phải mua vòng cổ, thì cũng là thanh toán hóa đơn cho người khác, tối nay anh đã tiêu bao nhiêu tiền rồi thế?” Lúc nói ra được chuyện tiền nong, trên mặt Giang Tiểu Bạch đơn giản thì có thể hai chữ để miêu tả: xót của.

Thật sự cô rất xót chỗ tiên kia đó, theo như cô biết thì công việc của Tiêu Túc không hề dễ dàng, lương cũng không cao, vậy thì anh đã mất bao lâu để kiếm được từng ấy tiền chứ?

Càng nghĩ càng thấy tức, Giang Tiểu Bạch liền chửi luôn: “Anh khoe khoang cái quái gì thế?

Không thể đợi thêm được nữa sao? Về sau em sẽ cải cách lại mới được.”

Tiêu Túc rất kinh ngạc, không ngờ rằng thế mà cô lại tiếc chỗ tiền kia, cũng không nghĩ tới chuyện này lại có thể nhanh như thế đã rời đi sự chú ý của cô như vậy. Nhìn trên mặt cô toàn là đau đớn xót của, ánh mắt Tiêu Túc thâm trầm đi mấy phần, thấp giọng cười: “Anh sợ nếu còn đợi tiếp nữa, sẽ có người nào đó thanh toán trước mất.

“Làm sao có thể? Giá của cả cái chỗ đó cũng không thấp, làm gì có ai đứng ra tự nguyện tiêu tiền như rác thế?”

“Có đấy”

Giọng của Tiêu Túc nhàn nhạt nói: “Lúc tối khi anh đi thanh toán, lúc sau còn có mấy người thấy anh giành thanh toán trước, họ tức muốn hộc máu ra đấy”

Nói đến đây, cậu ta ngừng lại một chút, sau đó rất nghiêm túc nói: “Nếu gặp anh muộn một tí thôi là em đã phải khiêu vũ cùng với người khác rÓI.

Không biết tại làm sao mà Giang Tiểu Bạch lại cảm thấy trong câu nói này của anh có chút ghen, là ảo giác của cô sao? Vì để xác thực suy đoán của mình, Giang Tiểu Bạch lại chớp chớp mắt hỏi: “Khiêu vũ với người khác thì có gì là không được?

Dù sao thì anh có thể bỏ bạn gái mình lại đi khiêu vũ cùng người khác thì bạn gái cũng có thể cùng với người đàn ông khác khiêu vũ mà? Anh nói xem có đúng không?”

Lời này của cô khiến Tiêu Túc không thể phản bác lại được, nhưng nghĩ đến việc cô muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác, Tiêu Túc đành chấp nhận bất lực trong lòng, chỉ có thể rầu rĩ nói: “Vậy em hối hận rồi đúng không?”

“Cái gì?”

“Hối hận anh đã thanh toán cho tất cả mọi người ở đó, cho rằng anh nhanh tay, nếu như để người khác thanh toán đi nữa, nói không chừng em có thể nhảy với người đàn ông khác rồi”

“Đúng thế” Giang Tiểu Bạch gật đầu: “Ở đó em nhìn rồi, ở hiện trường lúc đó có rất nhiều anh đẹp trai, vừa đẹp trai lại vừa trẻ trung, vừa nhìn là có thể biết được thân hình rất cường tráng rồi, nếu khiêu vũ cùng bọn họ, không chừng có thể có một trận…”

Cô vẫn chưa nói hết lời thì Tiêu Túc đã tiến lại gần, hơi thở nóng rực phả lên trên mặt cô, vốn dĩ Giang Tiểu Bạch muốn nói mấy lời này để chọc tức cậu ta chơi, lại không ngờ răng Tiêu Túc đột nhiên tiến tới gần, trong tức khắc khoảng cách giữa hai người được rút ngắn lại.

Giang Tiểu Bạch là người suy nghĩ hổ báo mà gan thì lại bé tý, bị cậu ta tiến lại gần như vậy thì sự tự tin lập tức yếu dần: “Anh, anh tiến lại gần em thế để làm cái gì?”

“Em rất muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác sao?” Tiêu Túc nhìn chằm chằm vào cô hỏi.

“Cứ thử một chút thì cũng không phải không được? Có vấn đề gì sao?”

“Không được phép” Tiêu Túc trâm mặt, nghiêm túc nói: “Những người đàn ông ở đó em đều không quen không biết, làm sao em biết được người đó có phải người tốt hay không, thời gian một tiếng dài như vậy, nếu người ta thật sự có ý đồ gì đó với em trong lúc khiêu vũ, em trốn được chắc?”

“Anh cũng biết đó là nơi công cộng mà, nhiều người như vậy thì người ta có thể làm gì em chứ?

Anh nghĩ nhiều quá rồi đi? Anh nói với em trước đã, tối hôm nay rốt cuộc anh đã tiêu bao nhiêu tiên rôi? Đã quẹt bao nhiêu tiên ở quán bar rồi?”

Tiêu Túc không nói gì, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào cô.

“Em đánh giá thấp sự tự chủ của đàn ông rồi am đấy: Tiêu Túc nói đến đây, lại tiến gần thêm một chút nữa, dường như hai người đang mũi chạm mũi, trán áp trán, hơi thở cũng hòa quyện vào nhau.

Giang Tiểu Bạch bị dọa một trận, mặt càng ngày càng thêm đỏ, nhưng cô rất nhanh đã nghĩ đến gì đó, giờ tay chặn trước người Tiêu Túc nói: “Em đang hỏi anh đấy, anh không trả lời em ngược lại còn đến gần thế này, muốn làm gì đây?

Muốn hôn em à? Em nói cho anh biết, em không tha thứ hoàn toàn cho anh đâu, đừng có nằm mơ, ưml”

Vốn dĩ hai người đã ở rất gần nhau, cô còn lải nhải không ngừng nghỉ ở trước mặt Tiêu Túc như vậy, đôi môi hông cứ đóng đóng mở mở, giống như đang có ý mời người khác ăn vậy.

Thế nên Tiêu Tục không nghĩ nhiều nữa liền trực tiếp hôn xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play