Cô gái nhỏ ở trong lòng của Tiểu Nhan đã sớm bay lên đến tận trời cao, nhưng mà ở trên mặt của cô lại không hề để lộ ra bất cứ biểu cảm nào.

Ngược lại là Hàn Thanh lại gật đầu một cái, nói: “Mang các kiểu dáng váy đặt may đến đây xem một chút đi”

“Được thôi anh Hàn, bên trong đều đã được chuẩn bị xong, anh Hàn và mợ Hàn hãy đi theo A+# tôi.

Tiểu Nhan đi bên cạnh Hàn Thanh theo chân người phụ trách vào bên trong, trong đầu vẫn luôn không ngừng quanh quẩn hai chữ mợ Hàn kia.

Thật ra thì trước kia khi hai người đi du lịch, nhân viên ở khu du lịch cũng đã từng gọi cô như vậy một lần, chỉ có điều là ý nghĩa của một lần kia và lần này lại không giống nhau.

Cho nên hai lần gọi đối với Tiểu Nhan mà nói, tâm trạng và cảm xúc của cô đều không giống nhau.

Tiểu Nhan vừa đi vừa đặt câu hỏi: “Chúng ta không mua những kiểu dáng được trưng bày ở bên ngoài sao? Em cảm thấy những bộ váy này đã đẹp mắt lắm rồi”

Hàn Thanh dắt lấy tay của cô, ánh mắt cưng chiều: “Cô gái ngốc, bên trong còn có những thứ càng đẹp đẽ hơn”

“Ồ a”

Chờ đến lúc Tiểu Nhan nhìn thấy được những kiểu đặt may, cô mới biết hóa ra Hàn Thanh không có lừa gạt cô, mặc dù những kiểu ở bên ngoài cũng đã rất đẹp rồi, nhưng mà những kiểu đặt may ở bên trong lại càng tăng thêm một bậc.

Cả phòng đều là váy cưới, khiến cho người ta phảng phất có một loại cảm giác đưa thân vào trong giấc mộng hoa lệ, đối mặt với tình cảnh như vậy, Tiểu Nhan bỗng nhiên cảm thấy không được chân thật.

Tựa như mơ mà lại không phải là mơ, cô đưa tay tự véo mình một cái, đau đến nhe răng toét miệng.

Hóa ra là thật.

“Mợ Hàn, những chiếc này đều là mẫu đặt may, nhưng mà những chiếc hiện có ở đây đều chỉ là váy mẫu để minh họa mà thôi, cô có thể chọn kiểu dáng và mẫu mã trước, sau khi chọn được kiểu dáng hoặc mẫu váy rồi thì sẽ có nhà thiết kế chuyên môn đến lấy số đo và vẽ bản phác thảo cho cô, cô có ý tưởng mới gì thì cũng có thể trao đổi với nhà thiết kế”

Nhanh như vậy đã có váy mẫu rồi?

Tiểu Nhan chỉ nghe ra được hai chữ từ trong lời nói của người phụ trách mà thôi: Rất đắt!

Nhưng mà kết hôn mà, cả đời cũng chỉ có một lần như thế này mà thôi, mặc đồ đắt một chút cũng không quan hệ.

Cho nên Tiểu Nhan bắt đầu chậm rãi đi xem váy cưới, Hàn Thanh ở bên cạnh xem cùng cô.

Nhưng mà rất nhanh, điện thoại di động của Hàn Thanh lại vang lên.

Lần này, sau khi anh nghe điện thoại xong, chân mày nhíu lại rất sâu.

Tiểu Nhan chọn được một kiểu váy, rất là tâm đắc, đang định hỏi ý kiến của Hàn Thanh một chút, nhưng mà cô vừa quay đầu lại phát hiện ra anh đang cau mày cầm điện thoại di động.

Tiểu Nhan lập tức cảm thấy không đúng, cất bước đi đến bên cạnh anh rồi hỏi.

“Làm sao thế?”

Hàn Thanh khẽ vểnh môi mỏng, đưa mắt nhìn chăm chú vào cô một hồi lâu, sau đó nói: “Có thể là anh phải đi đến Bệnh viện một chuyến”

“Hả?” Tiểu Nhan không biết Hàn Thanh đột nhiên nói câu này là có ý gì, sau khi suy nghĩ một chút thì trên mặt cô lại hiện lên nét bối rối: “Có phải là anh cảm thấy không thoải mái ở chỗ nào hay không? Phải đi Bệnh viện sao?”

“Không phải” Hàn Thanh phủ nhận: “Là bên kia gọi điện thoại đến nói, bên phía Công ty của Hứa Yến Uyển bên kia xảy ra vấn đề, đánh nhau, có người đổ máu”

Nghe nói đến đây, Tiểu Nhan cũng giật mình, lại nhìn vẻ mặt của Hàn Thanh thêm một chút nữa thì cô cũng đã hiểu hết được mọi chuyện, mặc dù trong lòng có chút cay đắng, nhưng mà cô vẫn cười nói: “Vậy anh còn đang chờ cái gì nữa chứ? Nhanh đi đến Bệnh viện xem đi, em một mình ở lại chỗ này..”

Tiểu Nhan còn chưa có nói xong, eo của cô đã bị Hàn Thanh ôm lấy.

“Em cũng đi cùng với anh đi.”

Tiểu Nhan sửng sốt, ngơ ngác nhìn Hàn Thanh, đi cùng với anh sao?

“Có thích hợp không?”

Tiểu Nhan nghỉ ngờ hỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play