“Nói chuyện đi, anh nghĩ như thế nào rồi?”

Tiêu Túc không muốn nghe cô ấy nói chuyện, hơn nữa cũng từ chối giao tiếp. Chỉ trong hai phút, cô ấy đã thực sự hỏi hai lần.

Thấy cậu ta không trả lời, Giang Tiểu Bạch cũng không tức giận, chậm rãi chờ thời gian trôi qua.

Bên này Tiêu Túc im lặng, nhưng trong lòng cậu ta thầm nghĩ, cô gái này sẽ không phải mỗi phút hỏi một lần chứ?

Cậu ta ở trong lòng thầm tính toán thời gian.

Quả nhiên, sau khi một phút nữa lại trôi qua, Giang Tiểu Bạch lại bắt đầu nhìn về phía Tiêu Túc, Tiêu Túc cảm thấy vẻ mặt có chút tê dại.

“Anh Tiêu… Anh suy nghĩ như thế nào rồi? Thế nào? Sau khi đi qua thôn này, sẽ không còn cửa hàng nào nữa đâu.”

“Cô định là trước khi tôi cho đáp án, cứ một phút cô lại hỏi tôi một lần sao?”

Giang Tiểu Bạch gật đầu.

Lông mày của Tiêu Túc không khỏi kịch liệt nhảy dựng lên, cô gái này thật là…

“Như thế nào? Thay vì bị tôi mỗi phút hỏi một lần, không bằng bây giờ đồng ý luôn đi?”

Nghe vậy, Tiêu Túc ngước mắt lên và liếc nhìn cô ấy một cái: “Đây là một trong những chiến thuật của cô sao?”

“Ừm” Giang Tiểu Bạch không chút do dự thừa nhận, cúi người cười tủm tỉm, khuôn mặt cô gái này sắp chạm vào cậu ta rồi, nhưng cô ấy thân là một cô gái lại không có một chút nhận thức nào, cô ấy không cảm nhận được rằng khoảng cách này là quá gần, thậm chí còn nhoẻn miệng cười.

“Anh đồng ý sao?”

Tiêu Túc: “…“..

Cậu ta giống như gặp phải quỷ mở to mắt, không có trả lời.

Giang Tiểu Bạch vươn tay nắm lấy tay áo cậu ta: “Nếu không trả lời, tôi coi như là anh đồng ý rồi nha?”

Tiêu Túc vẫn không nói chuyện, Giang Tiểu Bạch cười hì hì nói tiếp: “Được rồi, vậy tiếp theo trong khoảng thời gian này anh sẽ làm bạn trai của tôi”

Từ bạn trai này làm cho Tiêu Túc nhíu mày, quay sang sửa lại cho cô ấy: “Là bạn trai giả”

“Ai da, biết rồi, biết rồi, bạn trai”

Giang Tiểu Bạch vỗ vỗ vai Tiêu Túc, bởi vì cậu ta đã đồng ý với mình nên cô ấy rất vui, trực tiếp nắm lấy cánh tay của Tiêu Túc.

“Cô làm gì vậy?” Cô gái này đột nhiên dựa sát lại, cả người cô ấy dán lên người cậu ta, xung quanh có mùi thơm thoảng qua, cảnh giác của Tiêu Túc đột nhiên tăng lên.

“Không có chuyện gì, để cho anh làm quen đi.

Dù sao anh cũng là bạn trai của tôi rồi, sau này loại hành vi thân mật như thế này không phải là rất bình thường sao?” Giang Tiểu Bạch chớp chớp mắt, một chút cũng không nghĩ là có vấn đề gì cả.

Bởi vì mẹ cô ấy là một người nhìn rất thấu đáo, nếu động tác thân thể giữa hai người quá cứng nhắc, nhất định sẽ lộ ra dấu vết, cho nên Giang Tiểu Bạch nghĩ trước tiên là phải luyện tập trước một chút. Nhưng không ngờ Tiểu Túc lại kháng cự như vậy, nghe xong lời cô ấy nói, cậu ta liền nắm chặt cổ tay cô ấy rồi kéo tay ra, trầm giọng nói: “Tôi và cô chỉ là quan hệ bạn trai bạn gái giả mà thôi, ngoại trừ trường hợp nhất định ở bên ngoài, chúng ta phải giữ khoảng cách, sau này cô không được phép đến quá gần tôi, lại càng không được chạm vào tôi.”

Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch không nhịn được cười chế nhạo: “Tại sao chứ? Anh đang muốn thủ thân như ngọc cho người mình thích sao? Nhưng mà người ta đã có người mình thích rồi, anh có thủ thân như ngọc, người ta cũng sẽ không quay đầu lại đâu”

Khi nhắc đến điều này, trái tim Tiêu Túc lại đau nhói.

Cô gái nhỏ đó… cô ấy đã đi du lịch với người đàn ông khác.

Chủ đề của chuyến đi kia là một chuyến đi hưởng tuần trăng mật, bà nội đã đặc biệt sắp xếp chuyến đi này với hy vọng mối quan hệ giữa hai người bọn họ sẽ nhanh chóng được hâm nóng.

Có lẽ, sau khi chuyến đi này kết thúc, hai người bọn họ sẽ kết hôn.

Nghĩ đến đây, trên môi Tiêu Túc hiện lên một nụ cười gượng gạo.

“Cô nghĩ nhiều rồi”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play