Một người ngoài như cô ta cũng cho rằng anh không muốn nói với cô gái nhỏ là vì không có hứng thú với cô, nếu để cho cô gái nhỏ biết không phải anh đang phát sốt mà là do thuốc kích thích nhưng lại không nói với cô thì có phải cô cũng sẽ nghĩ như vậy hay không?

Cho dù người ngoài nghĩ như thế nào, Hàn Thanh cũng không quan tâm.

Nhưng cách nghĩ của Tiểu Nhan… về điều này, Hàn Thanh vừa định thắng thắn rõ ràng với cô, nhưng khi lời nói vừa lên đến bên miệng thì đột nhiên Tiểu Nhan lại nói: “Mẹ nó, vậy mà cái ấm nấu nước này lại có thể bị hỏng cơ đấy, mấy người nhân viên công tác này cũng thật quá đáng, em đi tìm bọn họ để đổi một cái khác, anh đợi em một lát, năm phút sau em sẽ quay lại!”

Dứt lời, Tiểu Nhan vừa vội vội vàng vàng lao ra khỏi cửa.

Hàn Thanh: “…”

Từ đầu đến cuối, căn bản là không có cho anh mở miệng.

Tiểu Nhan ôm ấm nước đi xuống dưới lầu định đổi một cái khác, nhưng mà trên đường đi lại bị Lâm Thấm Nhi chặn đường.

Bởi vì cô có việc gấp cho nên không định nhiều lời với Lâm Thấm Nhị, sau khi lạnh lùng liếc cô ta một cái thì cô lập tức vòng qua người cô ta rồi rời đi.

Nhưng Lâm Thấm Nhi lại chặn đường của cô.

Tiểu Nhan mất kiên nhẫn nhìn cô ta”

“Tránh ra, tôi đang có việc gấp, không có rảnh để mà ba hoa chích choè với cô.”

Lâm Thấm Nhi nhếch môi: “Chẳng lẽ em không muốn biết đã có chuyện gì xảy ra với Hàn Thanh hay sao?”

Nghe cô ta nói vậy, Tiểu Nhan sửng sốt một chút, theo bản năng nheo mắt nhìn cô ta: “Cô nói vậy nghĩa là sao?”

“Rõ ràng là chỉ đi dạo một vòng quanh bờ biển mà thôi, nhưng tại sao lúc trở về cả người lại nóng ran lên, em cho rằng… Anh ấy chỉ phát sốt bình thường thôi sao?”

Lâm Thấm Nhi đi lên phía trước một bước, cười khẽ rồi nói: “Lại đây để chị gái nói cho em biết nhé, anh ấy bị trúng thuốc kích thích”

Trái tim của Tiểu Nhan đập thình thịch, nhìn cô ta với ánh mắt tràn đầy nguy hiểm.

“Có phải rất ngạc nhiên hay không, rất bất ngờ đúng không? Nhưng mà… Chẳng phải hai người là vợ chồng hay sao? Anh ấy bị trúng thuốc kích thích, rõ ràng có thể dựa vào em để giải quyết nhưng mà vẫn không nói cho em biết, nhìn em cứ chạy lên chạy xuống như vậy, có cảm thấy mệt hay không?”

“ Trước đó Tiểu Nhan còn cảm thấy hơi nghi ngờ nhưng bây giờ Lâm Thấm Nhi đã nói rõ ràng như vậy rồi, dù cô có là một đứa ngốc đi nữa thì cũng đã hiểu. Chẳng trách khi ở dưới lầu anh lại có chút kỳ lạ, bàn tay nắm lấy tay cô vẫn luôn rất nóng rất nóng, là một kiểu nóng rất không bình thường.

Nhưng lúc ấy, căn bản là Tiểu Nhan cũng không có suy nghĩ nhiều, nhìn dáng vẻ của anh vừa rồi cũng không có gì khác thường, cô cho rằng anh chỉ đang phát sốt mà thôi, nhưng không ngờ lại là…

Trong khoảng thời gian ngắn, trong lòng của Tiểu Nhan có chút buồn, không biết nói gì tiếp theo.

“Có phải rất thất vọng hay không, em vẫn luôn gọi anh ấy là ông xã, nhưng căn bản là người ta không hề muốn chạm vào em, em gái Tiểu Nhan à, em nói thử xem đây có được coi như là tự mình đa tình hay không?”

Thật ra là Lâm Thấm Nhi đang cố ý, bởi vì cô ta bị Hàn Thanh cự tuyệt cho nên chỉ có thể ra tay từ phía Tiểu Nhan, dù sao cô ta còn chưa đạt được mục đích chính của mình, vậy thì cứ châm ngòi mối quan hệ của hai người này một chút, làm cho bọn họ không được thoải mái.

Nghĩ tới đây, Lâm Thấm Nhi có chút không nhịn được mà tự khen ngợi cho sự thông minh cơ trí của mình.

Ngay khi cô ta định nói thêm vài câu châm chọc nữa thì đột nhiên Tiểu Nhan cười khẽ một tiếng, đáp lại lời của cô ta.

“Thế thì sao?”

Lâm Thấm Nhi sững sờ.

“Tôi có đang tự mình đa tình hoặc là có mệt hay không thì liên quan cái rắm gì tới cô?”

Lâm Thấm Nhi: “..”

“Xem ra là cô Thấm Nhi đây thật sự không có đặt những lời tôi nói vào trong lòng rồi, thôi thì tôi đây sẽ thành toàn cho cô vậy, sau khi trở về thì tôi sẽ gọi cho cảnh sát ngay lập tức, chúc cô Thấm Nhi và chồng mình gặp gỡ thuận lợi trước nhé.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play