Mặc dù Đoan Mộc Trạch là một người biết chừng mực, thế nhưng anh ta vẫn bảo vệ em gái quá mức, đương nhiên chuyện này đối với gia tộc Đoan Mộc nhà bọn họ thì hoàn toàn không có vấn đề gì, thậm chị bọn họ còn phải xuýt xoa khen ngợi anh ta là một người anh trai tốt.

Nhưng đối với Hàn Minh Thư, Đoan Mộc Trạch làm như thế chỉ làm cho cô cảm thấy thêm ác cảm.

Sau khi Hàn Minh Thư rời khỏi đó, cô đang định đi thẳng ra phía sau để xem xem Dạ Âu Thần thay tã cho Giá Nhỏ thế nào rồi, ai ngờ lại nhìn thấy cặp đôi Hàn Thanh và Tiểu Nhan.

Tiệc đầy tháng của Giá Nhỏ, hai người họ chắc chắn cũng phải tới.

Chỉ là lúc này Tiểu Nhan đang ở đó ăn bánh kem, còn Hàn Thanh thì đứng bên cạnh cô ấy, ánh mắt anh ấy nhìn Tiểu Nhan có hơi bất lực, sau đó xoa đầu cô ấy rồi nhỏ giọng nói: “Bánh kem là đồ ngọt đó, nếu như anh không nhớ lầm thì dạo gần đây em đã ăn không ít đồ ngọt rồi nhỉ?”

Nghe anh ấy nói vậy, Tiểu Nhan chớp chớp mắt: “Hình như… Cũng có ăn nhiều lắm đâu.”

“Đặt xuống đi, không cho em ăn nữa.”

Ăn nhiều đồ ngọt ngoại trừ việc tăng cân ra thì cũng không có ích lợi gì đối với cơ thể, đương nhiên là nên hạn chế ăn.

Thế nhưng cô gái nhỏ bên cạnh anh đang cầm miếng bánh, vẻ mặt như không nỡ buông ra. Thấy vậy, Hàn Thanh bèn dứt khoát giơ tay lấy miếng bánh.

Trong phút chốc, cô gái nhỏ ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt đáng thương tội nghiệp: “Hôm nay là tiệc đầy tháng của Giá Nhỏ mà, hôm nay hãy cho em ăn mấy miếng đi mà… Em bảo đảm sau hôm nay sẽ không ăn bánh kem nữa.”

“Ăn bao nhiêu miếng?” Hàn Thanh hơi nheo mắt lại, anh ấy vốn định không cho cô gái nhỏ này ăn miếng nào, không ngờ cô ấy lại muốn ăn nhiều đến vậy.

Thấy anh ấy liếc mắt một cái, Tiểu Nhan liền sửa lai.

“Hai miếng!” Cô ấy vừa nói vừa duỗi hai ngón tay ra: “Được chứ? Em chỉ ăn hai miếng thôi, sau này không ăn nữa!”

Hàn Thanh lặng yên nhìn cô ấy không nói lời nào. Tiểu Nhan ho khan một tiếng, chậm rãi cụp một ngón tay xuống: “Còn… Một miếng nữa?”

Hàn Thanh vẫn im lặng, không nói lời nào như trước.

Tiểu Nhan lập tức trở nên ủ rũ, cúi đầu. Mặc dù rất muốn ăn tiếp nhưng nếu Hàn Thanh không đồng ý cho cô ấy ăn thì cô ấy đành miễn cưỡng từ bỏ tình yêu đối với bánh ngọt của mình.

“Thôi bỏ đi, em không ăn nữa.”

Nói xong, tâm trạng của Tiểu Nhan biến thành buồn bã, đầu rũ xuống. Hàn Thanh bất đắc dĩ đưa tayra xoa xoa sau đầu cô ấy, sau đó, đưa chiếc bánh ngọt nhỏ trong tay anh ấy cho cô ấy, có chút tức giận nói: “Ăn đi”

Thấy anh ấy làm vậy, đôi mắt của Tiểu Nhan lập tức sáng rực lên. Cô ấy ngẩng đầu lên nhìn Hàn Thanh bằng đôi mắt long lanh, dường như là muốn hỏi ý kiến của anh ấy.

“Thật sự có thể ăn sao? Anh sẽ không tức giận chứ?”

“Miếng cuối cùng đấy.” Hàn Thanh đưa tay từ sau gáy chuyển lên gò má trắng nõn của cô, vén vài sợi tóc lòa xòa trên má ra sau tai, động tác vô cùng dịu dàng.

“Ừ” Hàn Minh Thư đứng cách đó không xa nhìn thấy cảnh này, trong lòng có chút khó phân biệt được là hài lòng hay là xúc động. Cô nhớ lúc đầu anh trai cô đã nói trước mặt cô rằng anh sẽ không kết hôn và thậm chí còn nói cô sinh nhiều vào để anh nhận nuôi một đứa. Đâu ai ngờ được rằng…

Điều này thật tuyệt vời.

Giờ anh ấy không chỉ có yêu đương mà còn cưng chiều bạn gái hết mực.

Bạn tốt của mình, anh trai của mình, cả hai đều xứng đáng có được hạnh phúc. Hàn Minh Thư chắc chắn rất vui nhưng cô thấy có vẻ Tiểu Nhan vẫn còn có chút rụt rè, có lẽ cô nên nghĩ cách nào đó để hâm nóng mối quan hệ giữa hai người.

Vì vậy, Hàn Minh Thư chống cằm, trầm tư nhìn cặp đôi kia.Có rồi.

Đôi môi đỏ mọng của Hàn Minh Thư từ từ cong lên biến thành một nụ cười đắc ý. Làm như vậy là được.

Tiểu Nhan và Hàn Thanh đang ăn bánh ngọt cách đó không xa không ngờ đến việc Hàn Minh Thư đã “tính kể” họ xong xuôi.

Sau đó, Hàn Minh Thư đến gặp Dạ Âu Thần và nói cho anh nghe suy nghĩ và kế hoạch của mình. Nghe cô nói, Dạ Âu Thần khẽ cau mày nhìn cô, có chút không vừa ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play