Hả? Bắt đầu luyện tập từ tầng thấp nhất? Hàn Minh Thư chớp mắt gửi tin nhắn. “Vậy là những tháng ngày cay đăng của anh sắp đến rồi, còn có cơ hội chiều chuộng con gái tôi à?”

“Chị dâu, cô thực tế quá đi? Xem ra, nếu tôi không chăm chỉ không được rồi! Lần này trở về Việt Nam tôi sẽ cố gắng làm nên sự nghiệp, mạnh mẽ tát vào mặt ông già một cái vì đã dám coi thường tôi.”

Nghĩ đến tin đồn Hàn Minh Thư nghe người khácnói về Geogre lúc trước khi ở nước ngoài, chuyện ông nội anh ta coi thường không ngoài ý muốn.

Vừa định cùng anh ta trò chuyện thêm vài câu, điện thoại di động của Hàn Minh Thư đột nhiên bị một bàn tay to, đốt ngón tay rõ ràng giật mất, cô ngẩng đầu lên, bắt gặp đôi mắt đẹp trai sâu thẳm của Dạ Âu Thần.

Dạ Âu Thần liếc nhìn màn hình điện thoại, không chút lưu tình mà block Geogre.

Hàn Minh Thư: “…”

“Anh có cần tàn nhẫn như vậy không, lát nữa Geogre sẽ lại phải khóc lóc kêu trời cho coi.”

Nghe vậy, Dạ Âu Thần duỗi cánh tay dài đem cô ôm vào trong lòng: “Mặc kệ cậu ta.” Được anh ôm trong lòng, hơi thở nam tính quen thuộc lập tức vây lấy cô, hơi thở lạnh lẽo xuyên vào trong hơi thở của cô, nhưng lại khiến Hàn Minh Thư cảm thấy ấm áp và an toàn không thể nào giải thích được.

Nghĩ đến đây, cô không khỏi vươn tay ôm lấy eo thon của Dạ Âu Thần, vùi đầu vào trong lòng anh, “Anh không thân thiện gì cả.”

Cô nhỏ giọng phàn nàn.

Giọng nói mang theo ý cười của Dạ Âu Thần từ trên đầu truyền đến: “Anh khi nào không thân thiện? Không thân thiện có thể bị em ôm chặt như vậy sao?”

Hàn Minh Thư: “…”

“Anh biết em đang nói người khác mà.”Cô ngẩng đầu, khuôn mặt trắng nõn nhìn anh với vẻ bất lực.

Dạ Mạc Thầm cúi đầu, ánh mắt hai người chạm vào nhau “Em cũng biết là người khác, nếu đã là người khác, không thân thiện thì đã sao sao nào?”

Hai người họ không nhìn nhau thì không sao cả, một khi họ nhìn nhau bầu không khí xung quanh phút chốc bỗng trở nên khác lạ..

Dạ Mạc Thầm nhìn Hàn Minh Thư đang kề sát trong tay mình, ánh mắt chậm rãi dời lên môi cô, hô hấp tăng lên một chút, chậm rãi cúi đầu xuống, sau đó gắt gao nắm lấy đôi môi đỏ mọng của cô.

Mấy ngày gần đây, Dạ Âu Thần có thể nói là hoàn toàn tiến vào trạng thái thanh tâm quả dục, không những không có chuyện giường chiếu, mà hôn nhau cũng rất ít.

Đầu tiên là Hàn Minh Thư không muốn, bởi vì sau khi mang thai cơ thể cô sưng phù đáng sợ, cô không muốn Dạ Âu Thần hôn cô khi cô xấu xí như vậy, cho nên mới cự tuyệt.

Đừng nói đó là hôn, thậm chí đến việc ôm cô cũng đừng nghĩ.

Thứ hai là Cổ Âu Thần kiềm chế bản thân, cho dù hôn cũng chỉ là chạm môi nhẹ nhàng, nếu hôn sâu, là một người đàn ông, anh khó có thể kiềm chế mình để không động tình, nhưng một khi động tình rồi thì sao?

Minh Thư đang mang thai, anh có thể làm gì được chứ, còn không phải chỉ có thể tắm nước lạnh.

Chö nên cuối cùng anh không nghĩ ngợi gì Hết chỉ chuyên tâm chăm sóc Minh Thư.

Cô cũng cần một khoảng thời gian phục hồi sau khi sinh, Dạ Âu Thần đã ở bên cô suốt chặng đường sinh con, sau khi nhìn thấy cô đau đớn lúc.

sinh ñở; trong Khóảng thời gian này; anh cũng không dám phóng túng, không động vào cô.

Hôm nay, bất chợt ánh mắt họ chạm nhau, chợt đốt lên ngọn lửa.

Bầu khí nồng ấm, nhiệt độ không ngừng tăng lên.

Gä khuôn mặt Hàn Minh Thư bị Dạ Âu Thần giữ chặt, đến thở cũng không có chỗ.

Vào lúc này, đột nhiên…

“0a”

Tiếng khóc của em bé đột nhiên vang lên trong căn phòng yên tính.

Cơ thể nóng như lửa hai người ôm nhau nhất thời sững sờ.

Bởi vì Giá Nhỏ đột nhiên khóc, tâm tình gì đó của Hàn Minh Thư cũng đột nhiên biến mất, cô vô thức đẩy DạiÂu Thần ra; lo lắng nói: “Giá Nhỏ khóc rồi, anh mau đi xem xem.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play