*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Đậu Nành chớp mắt, cặp mắt đen lay láy tựa như hồ nước sâu.
“Đi với mẹ.
“Bạn nhỏ, mẹ cháu đâu?”
“Chú tìm mẹ cháu làm gì a?”
Câu hỏi này khiến Lý Tư Hàn sửng sốt. Anh ta tưởng rằng bạn nhỏ trước mặt sẽ chỉ cho anh taphương hướng, sau đó anh ta liền mang nó đi. Không ngờ rằng cậu bé lại hỏi anh ta muốn tìm mẹ nó làm gì.
Anh ta chỉ có thể nhẹ giọng giải thích: “Chú mang cháu ra chỗ mẹ “Sao phải ra chỗ mẹ ạ? Cháu ngồi đây không được a?”
Lý Tư Hàn thấy thằng bé này hơi cố chấp, cuối cùng đành gật đầu: “Được chứ. Tất nhiên là được. Cháu ăn mì không? Chú mời cháu?”
“Được a?”
Đậu Nành nghiêng đầu, vẻ mặt vô tội: “Chủ nói muốn mời cháu ăn mì. Chú là chủ cửa hàng a?”
“Ừm.” Lý Tư Hàn thấy thằng bé đáng yêu, gật đầu một cái liền duỗi tay sờ đầu Đậu Nành. Nhưng chưa kịp đụng vào đã bị cậu bé lùi về sau né tránh.
Đậu Nành mắng thầm trong bụng.
Giây đầu tiên Lý Tư Hàn chưa kịp phản ứng. Giây tiếp theo nghe vậy liền biến sắc, đôi môi không kiềm chế được mà run lên.
“Cháu, cháu vừa nói gì? Mẹ cháu mặc áo hoodie vàng? Bạn nhỏ, cháu nói thật không?”
“Thật ạ.”Đậu Nành nghiêng đầu, cười hì hì.
Lý Tư Hàn: Đậu Nành thấy người đàn ông mặt cắt không còn hột máu, sau đó biến thành vừa xanh vừa trắng, giống như đang chịu đựng điều gì kinh khủng lắm, môi cũng run rẩy không ngừng.
“Chú ơi, chú làm sao vậy?”
Đậu Nành tò mò hỏi.
Lý Tư Hàn giận cực kỳ. Gương mặt dễ thương của Đậu Nành sản lại gần nhắc nhở anh ta một điều rằng, thằng bé này đẹp như vậy, tất nhiên ba mẹ nó cũng thuộc dạng bề ngoài xuất chúng. Nó có thể là con của Tiểu Nhan lắm chứ.
Huống hồ, trước khi xem mắt, người ta đầu có nói rằng cô không có con.
Nghĩ đến đây, Lý Tư Hàn từ từ bình tĩnh lại.
“Bạn nhỏ, cháu bảo đó là mẹ cháu. Hay là chúng ta hỏi cô ấy vài câu nhé?”
Đậu Nành: ““
Không ngờ anh ta có thể nhìn thấu chiêu trò nhanh đến vậy, Đậu Nành còn tưởng rằng có thể đuổi người này đi mà không cần tốn nhiều công sức, hừ.
Dám cướp dì Tiểu Nhan của cậu á, nắm mơ đi!
Trừ cậu và chú Tiêu ra, Đậu Nành cảm thấy không có người đàn ông nào xứng với dì Tiểu Nhan tốt bụng.
Tuy nhiên, người cậu kia là kẻ xấu không hiểu phong tình, không những thế còn làm cho dì Tiểu Nhan buồn, chú Tiêu lại đang phải giúp cha giải quyết sự việc ở công ty, sau đó còn phải đi ra nước ngoài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT