*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi đến công ty lấy tài liệu, Từ Dương Dương liền ngựa không ngừng vó đón xe đến nhà Đường Xán, cô cũng coi như từng đến nhà Đường Xán một lần, không tính quen thuộc, cũng không hoàn toàn lạ lẫm. Đền trước cửa nhà Đường Xán, trong nội tâm cô có chút bồn chồn, hít sâu mấy khẩu khí, mới lấy dũng khí nhắn chuông cửa.
Nhà Đường Xán là biệt thự, theo cô biết, trong nhà anh ta không có bảo mẫu gì, anh ta sống một mình. Đứng ở ngoài cửa lớn nhắn nửa ngày chuông cửa cũng không có động tĩnh, bây giờ mới khoảng mười giờ trưa, Đường Xán chỉ sợ còn chưa tỉnh, dù sao cũng là người phóng đãng không bị trói buộc có sống về đêm người, rất bình thường. Cô bất đắc dĩ gọi điện thoại cho anh ta, may mà anh ta còn nghe, biết được cô đang ở ngoài cửa, anh ta liền nói mật khẩu cửa lớn cho cô, nghe âm thanh quả nhiên còn đang mơ màng.
Trong lòng Từ Dương Dương có loại cảm giác kỳ quái, cô và Đường Xán thân mật đến có thể tùy ý biết nhà mật khẩu nhà nhau sao? Gia hỏa này vậy mà yên tâm như vậy đem mật mã nói cho cô…
Vào cửa lớn, đến trước cửa, cô chàn chờ nhấn mật mã, mật mã chính xác, cửa mỏ ra.
Cô cởi giày ra rón rén đi vào, một lần trước đó đến thời điểm là ban đêm, thời điểm ra đi vào xem lẫn xấu hổ, đầu óc cũng rất loạn, không có tâm trạng nhìn nhà Đường Xán là cái dạng gì, hôm nay xem xét, ngoại trừ bên ngoàixa hoa, trang hoàng rất có đặc biệt, có một phen cảm giác đặc biệt, rất phù hợp phong cách Đường Xán.
Đi đến cửa phòng ngủ Đường Xán, cô gõ cửa một cái: “Tài liệu cho anh để chỗ nào? Nghiêm quản lý nói muốn tự thân giao „ đến tay anh…..”.
Giọng nói của Đường Xán từ bên trong truyền ra, mang theo ʍôиɠ lung chưa tỉnh ngủ: “Cô vào đi.”
Từ Dương dương nhíu nhíu mày, chần chờ một lát mới đẩy của ra đi vào. Thứ đầu tiên cô nhìn thấy là Đường Xán đang nằm ở trêи giường, ánh nắng ôn hòa xuyên thấu qua cửa sổ chiếu rọi ở trêи người anh ta, vì thế giống như anh ta dát lên một tầng kim sắc hào quang, từ chuyện anh ta đang lộ ra bả vai và cánh tay mà nói, anh là anh ta đang không mặc quần áo!
Cô vội vàng dời ánh mắt, đem tài liệu đặt trêи tủ đầu giường: “Tài liệu tôi để ở đây, tôi đi trước nhé!”
Ngay tại lúc cô xoay người, một cái tay đột nhiên xuyên qua thắt lưng cô, một cỗ lực đạo lớn kéo cả người cô lên giường!
Sau lưng là thân thể nóng nảy của Đường Xán đang gắn chặt lấy, cô bồi rối giãy dụa: “Không muốn! Anh làm gì?”
Đường Xán kiềm chế hai tay loạn động của cô, hô hấp vẫy vào cổ cô: “Cô không biết… Một nam nhân vừa tỉnh ngủ rất nguy hiểm sao? Hôm nay quần áo cô không tệ, rất thích hợp, cũng rất… Dụ hoặc…”
Từ Dương Dương lập tức mặt đỏ tới mang tai, cô nhưng mặc váy và tất chân mà thôi, thời tiết lạnh như thế, cũng không lộ bao nhiêu da thịt, cô từ trước đến nay rất bảo thủ, ai biết sẽ đâm chọt vào điểm nào của Đường Xán? Cô khẩn trương nói: “Anh đừng như vậy, tôi phải đi, anh thả tôi ra…”
Đường xán chẳng những không buông cô ra, còn xoay người đặt cô ở dưới thân, anh ta cúi đầu, chóp mũi cơ hồ đụng phải cô, ánh mắt sáng rực: “Cô đang hại xấu hỗ? Một đêm kia… Cô thế nhưng rất nhiệt tình, để cho tôi có chút vẫn chưa thỏa mãn đâu, muốn lại thừa dịp đều lúc thanh tỉnh, dư vị một lần không?
Cô đối với tôi… Không có sức chống cự đi?”
Từ Dương Dương khẩn trương nuốt ngụm nước bọt, quay mặt chỗ khác nhắm mắt lại, không dám nhìn anh ta: “Anh vô sỉ!
Không phải nói xem như chuyện gì cũng chưa từng xảy ra sao?
Chị Ôn Ngôn còn đang chờ tôi, anh thả tôi đi đi!”
Đầu ngón tay Đường Xán thuận theo giương mặt của cô mà trượt xuống, thẳng đến dừng lại ở bên trêи chân thon dài, anh ta một tay bắt lấy mắt ca chân mảnh mai của cô: “Sự tình xảy ra chính là xảy ra, làm sao còn có thể xem như chưa từng xảy ra đâu? Cô đang dùng Ôn Ngôn đe dọa tôi? Cô tự vấn lòng, cô đối với tôi, không có cảm giác chút nào sao? Hay là thử kết giao một chút?”
Từ Dương Dương tâm loạn như ma, thân thể tại run nhè nhẹ, cắn môi không dám lên tiếng, cũng không biết nên nói cái gì cho phải. Bị khí tức Đường Xán bao phủ, cô căn bản không có cho dù năng lực suy nghĩ gì, nhưng là có một chút rất tươi sáng, cô ở phương diện tình cảm vốn là một trang giấy trăng, làm sao có thể để cho cái loại người như Đường Xán này vẫy mực lên?
Cô và người con gái bình thường khác không khác biệt, đối với anh ta, cô cũng từng ngưỡng mộ, từng động tâm, nhưng chỉ là ngẫm lại mà thôi, không có can đảm biến thành hành động, ai biết sẽ phát triển thành dạng này…
Thấy cô không phản kháng, cũng không nói lời nào, Đường Xán động tác lớn mật hơn.
Từ Dương Dương như ở trong mộng mới tỉnh: “Anh khốn Chính lúc Đường Xán đang động tình, ngăn chặn cái miệng đang không ngừng líu lo của cô.
Xong chuyện, Từ Dương Dương tỉnh táo lại, cấp tốc mặc xong quần áo hốt hoảng rời đi, sau lưng Đường Xán mang theo âm thanh trêu tức truyền đến: “Chúng ta xem như chính thức kết giao đi?”
Từ Dương Dương khẩn trương cúi đầu một lần nữa cài tốt cúc áo, như đứa trẻ cái làm sai sợ bị phát hiện không dám lên tiếng.
Vào thời gian cùng ở bồn rủa tay trong nhà vệ xinh, Ôn Ngôn dường như vô ý mà hỏi: “Em và Đường Xán thế nào rồi?”
Từ Dương Dương tâm lý phòng tuyến rất yếu đuối, trực tiếp thẳng thắn: “Anh muốn kết giao em, em không biết làm sao cự tuyệt, em giống như có chút… Thích anh ta. Chị Ôn Ngôn, em biết em với anh ta không quá phù hợp, nhưng em muốn thử xem.
Ôn Ngôn không có cảm thấy nhiều chuyện bất ngờ, Đường Xán dạng này người, chỉ là đứng ở nơi đó, liền đầy đủ hấp dẫn chú ý tiểu cô nương, Từ Dương Dương bị hấp dẫn không có gì thật là kỳ lạ.
Cô dừng một chút, nói: “Em là người con gái đơn thuần như vậy, mối tình đầu gặp gỡ Đường Xán kiểu này, quá trình yêu đương hẳn là sẽ có chút vất vả, em phải sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt. Bất kể như thế nào, em đã là người trưởng thành rồi, có thể vì chính mình quyết định, nghĩ chỗ đến chỗ đi, bỏ qua một bên không nói, Đường Xán người này, ở phương diện thiết kế cũng coi là một thiên tài.”