Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, ngọt sủng, cung đình hầu tước, chính kịch (có chút huyền huyễn, hài hước và ngược nhẹ)
Văn án
"Phượng hoàng lâm thế", phi phú tức quý.
Quốc sư phê mệnh, đích công chúa chính là một vị cao quý tột cùng.
Nhưng không ai có thể tưởng được là vốn phải cao cao tại thượng trong hoàng cung, mà lại ở tại Tần phủ bằng một thân phận khác, lại còn phải dùng nam trang.
Từ đấy, trong cung thiếu đi một vị công chúa, Tần phủ thêm một vị công tử. Trong mắt người ngoài, nàng là "phiên phiên công tử" ôn nhuận như ngọc, trí tuệ siêu quần, phong thái vô song.
Chàng là Hoàng Tử Vũ quốc, nhi tử của phế Hậu.. Bởi vì quốc gia thua trận, bị đem tặng cho Ngụy quốc làm con tin. Trong mắt người ngoài. Chàng dù là con tin nhưng vĩnh viễn đều dùng ánh mắt cao cao tại thượng để nhìn người đời.
Trên thực tế- nàng phúc hắc, giảo hoạt, mang thù, ai hại nàng, nàng nhất định bất động thanh sắc trả thù lại! Chàng ngây thơ, tích cực, nếu có ngày có người ức hiếp nàng trong tâm trí chàng, chàng tuyệt đối không để yên!
Thanh mai trúc mã, hai đứa nhỏ vô tư, niềm vui dừng lại khi chàng được đưa về nước. Nhiều năm qua đi, nàng thay lên hồng trang, một lần nữa lấy lại thân phận Công Chúa Ngụy quốc, như thế nào là tuyệt đại phong hoa? Đau khổ qua đi, chàng khoác lên bào phục mai vàng hoa văn rồng, lấy thân phận thái tử Vũ quốc đừng trước mặt nàng, sẽ đem lại sóng gió như thế nào?
1. Đây là văn chính kịch (lẫn bi và hài), bên trong cũng có không ít tình tiết vui nhộn, còn có sắc thái huyền huyễn.
2. Đây là thể loại văn ngọt ngào, ở giữa cũng thỉnh thoảng gặp những tình tiết ngược.