Quý Khâm Sinh là một người tình tốt, mặc cho Du Dã cảm thấy hốt hoảng với sự phát triển thần tốc của mối quan hệ giữa hai người. Quý Khâm Sinh chỉ dùng chưa đến hai tuần lễ, đã bẻ cong cậu, đây chính là chuyện chưa từng có.
Du Dã tuy rằng thoạt trông có vẻ đào hoa, lúc tán tỉnh người ta cũng không tiếc dùng công sức, thế nhưng hẹn hò yêu đương theo đúng nghĩa, thì cậu chỉ từng trải qua hai lần, Quý Khâm Sinh là lần thứ ba của cậu.
Thời đại học cậu từng có mối tình với một cô gái, sau đó thì đến Từ Dục, một người đàn ông. Từ Dục cưa cẩm cậu ít nhất hai năm, mới cưa đổ được cậu, hai người ban đầu chỉ là thử một lần xem sao, sau đó Từ Dục liền đi kết hôn với người khác.
Cho dù đã từng cặp với Từ Dục, Du Dã cũng không có ý định hẹn hò với đàn ông nữa. Lần lên giường với Quý Khâm Sinh, chỉ là ngoài ý muốn.
Hiện tại cậu đang nằm trên ghế tắm nắng bên bờ biển, lúc Quý Khâm Sinh cầm kem chống nắng trong một tay, tay kia túm lấy cẳng chân của cậu, thoa kem chống nắng bóng nhẫy lên thân thể của cậu, não cậu vẫn còn chưa load kịp. Cậu thế mà lại yêu đương nữa rồi, cùng với một người đàn ông.
Trong lúc Du Dã đang thẫn thờ, Quý Khâm Sinh lại một lần nữa cảm giác được tầm mắt của những người khác lia tới chỗ này. Có một số ít là dành cho hắn, phần nhiều hơn là dành cho người đang nằm dài trên ghế.
Du Dã không biết, con người cậu sau khi trải qua ân ái, khí chất toàn thân đều trở nên không còn quá giống như lúc đầu. Cứ như thể công tắc hormone bị mất khống chế, cả người đều toát ra một vẻ dụ hoặc theo kiểu vô ý hững hờ. Thêm vào cả những vết tích đậm đậm nhạt nhạt trên cơ thể, cậu chỉ nằm ở đó thôi, đã câu được không ít ánh mắt tán thưởng từ cả nam lẫn nữ.
Giống hệt như là một miếng bánh ngọt phết mật ong, Quý Khâm Sinh thầm nghĩ.
Đầu ngón tay của hắn dùng sức, tán đều kem chống nắng lên làn da hơi ửng hồng của Du Dã. Trên mắt cá chân của Du Dã có một vòng tròn màu đỏ, là dấu tay do hắn bấu ra trong lúc mất khống chế.
Hắn cảm giác được mắt cá chân trong tay mình hơi rụt lại, vì vậy ngước mắt lên, ngay lập tức nghênh đón ánh mắt của Du Dã. Rất hiển nhiên, Du Dã và hắn đều đang nghĩ đến cùng một thứ, đôi mắt ấy ngượng ngùng né tránh, đôi môi mấp máy một cách thiếu tự nhiên.
Nhưng Quý Khâm Sinh vẫn không dừng động tác, lòng bàn tay của hắn được bao bọc trong một lớp kem chống nắng mướt rượt, thoa suốt một đường từ xương ống quyển, đến tận bắp đùi trong, còn ra sức bóp mạnh ở trên đó.
Eo của Du Dã duỗi thẳng tắp, còn đang khẽ run rẩy. Cậu nhanh tay lẹ mắt mà lôi chiếc khăn tắm lớn đang được vắt trên bàn nhỏ ở bên cạnh qua đây, che lại trạng thái nơi đũng quần. Bởi vì động tác quá ư là gấp gáp, còn hất đổ cốc nước trái cây vốn đang được đặt ở trên bàn.
Thức uống màu đỏ ngấm vào trong bờ cát, ngấm hết xuống lòng đất trong chốc lát, chiếc cốc dính đầy cát mịn, nhưng chẳng ai buồn để ý tới. Du Dã khép chân lại, kẹp luôn bàn tay của Quý Khâm Sinh ở giữa hai chân mình, có chút cáu giận mà lườm Quý Khâm Sinh một cái.
Rất hiển nhiên, cái lườm này cũng chẳng hề mang đến uy lực mà nó vốn nên có, Quý Khâm Sinh cảm giác được mu bàn tay của mình, bị nén chặt thật kỹ bởi bắp thịt săn chắc và láng mịn. Du Dã có làn da vô cùng tuyệt hảo, điểm này hắn đã cảm nhận được một cách trọn vẹn vào buổi tối hôm qua, đặc biệt là vùng da chân, vô số lần ghì siết và cọ quẹt ở trên vùng da eo của hắn, còn biết nũng nịu mà dùng chân khoanh lại, khe khẽ đụng vào hông hắn, bảo cho hắn dừng lại.
Quý Khâm Sinh rút tay ra khỏi giữa hai chân của Du Dã, hành động này làm Du cho Dã hơi khẽ thở phào một hơi. Cậu theo bản năng mà dùng đôi mắt quét qua đũng quần của Quý Khâm Sinh, Quý Khâm Sinh đang mặc quần đi biển rộng rãi, cũng chẳng nhìn ra được bất cứ tình trạng gì.
Cậu vừa mới xuống biển bơi, trên người còn đang mặc quần bơi bó sát, hễ xảy ra tình huống gì, là sẽ lộ liễu có thể thấy được bằng mắt thường ngay, khiến cho cậu vô cùng xấu hổ.
Quý Khâm Sinh đột nhiên đứng dậy, có vẻ là định đi. Du Dã vội vàng túm lấy góc áo của người nọ, bởi vì dùng sức, cho nên cổ áo của Quý Khâm Sinh cũng bị kéo lệch ra, vốn đã chẳng có mấy chiếc cúc áo được cài vào, lúc bấy giờ lộ ra một mảng cơ ngực rộng lớn, ở bên cạnh có một người phụ nữ ngoại quốc đi ngang qua, trêu chọc mà huýt sáo.
Du Dã không nên ăn giấm, nhưng cậu tương đối không rộng lượng, cũng không muốn che giấu khát vọng độc chiếm của chính mình. Cậu lôi kéo Quý Khâm Sinh, buộc người khom lưng xuống, cậu cài lại từng viên cúc áo, sau đó hôn lên cằm của Quý Khâm Sinh một cái, hỏi: "Đi đâu?"
Trong lúc cậu thực hiện những động tác trên, Quý Khâm Sinh vẫn luôn đưa mắt nhìn cậu. Ánh mắt ấy có nhiệt độ, tưởng chừng như muốn thiêu đốt Du Dã. Cậu thậm chí hoài nghi, liệu ánh nắng mặt trời trên bờ biển này, có phải hay chăng là đã rơi vào trong mắt của Quý Khâm Sinh hết một nửa, khiến cho người đàn ông này trở nên hút hồn đến như thế.
Du Dã tránh né ánh mắt ấy, không dám nhìn trực tiếp, nhưng vẫn cứ cảm thấy mặt mình vừa nóng vừa tê, không cần nhìn cũng biết đang đỏ rực, tựa như bỏng nắng. Cậu lại tiếp tục truy hỏi: "Đi đâu?"
Quý Khâm Sinh nói định đi lấy một cốc nước uống khác cho cậu, tiện thể đi tắm rửa. Bên bờ biển có một buồng tắm cỡ lớn, phân chia nam nữ, mỗi phòng đều được ngăn cách riêng biệt, không phải đều là buồng tắm công cộng giống như các hồ bơi thông thường.
Có lẽ bởi vì nguyên do như vậy, phí tắm trên một giờ khá là đắt đỏ. Những du khách dạo chơi trên bãi biển cùng lắm chỉ đi vào dội sơ qua một chút, thay quần áo xong liền đi ngay.
Du Dã đi theo phía sau Quý Khâm Sinh, trông Quý Khâm Sinh giao đủ tiền cho hai giờ, làm động tác tay ra dấu "một phòng hai người" với nhân viên trông giữ buồng tắm, cậu liền cảm thấy cả người từ chân đến mặt nóng ran, sắp bị hấp chín.
Mặc dù tự nhủ tuyệt đối không làm nữa, cậu lẽo đẽo đi theo Quý Khâm Sinh tới trước cửa phòng tắm, vẫn đanh thép mà dặn Quý Khâm Sinh: "Tuyệt đối không làm, chỗ đằng sau của tôi vẫn còn đau đấy."
Quý Khâm Sinh gật đầu, nghiêm túc đáp lời: "OK, tuyệt đối không làm."
Vào trong buồng tắm, Quý Khâm Sinh vặn mở vòi nước nóng, nhanh nhẹn cởi quần áo, hắn chẳng hề nhìn Du Dã lấy một cái, thực hiện đúng như lời hứa của mình một cách tương đối đàng hoàng, tuyệt đối không làm.
Hắn không nhìn Du Dã, Du Dã lại không thể không nhìn Quý Khâm Sinh. Cậu nhìn người này cởi quần áo, lộ ra bả vai rộng, xuống tí nữa, là sẽ thu hoạch được một bó đường cong thắt eo. Rõ ràng vừa mới thấy ngày hôm qua, ngày hôm nay lại nhìn tiếp, vẫn cứ mê tít mắt.
Quý Khâm Sinh mau chóng cởi hết quần áo của mình, đứng vào dưới vòi nước. Nước theo khuỷu tay đang được cọ rửa của hắn, bắn lên người, lên mặt của Du Dã.
Du Dã thấy Quý Khâm Sinh chỉ chăm chăm lo tắm rửa, cũng cấp tốc cởi quần áo, định giành lấy vòi hoa sen. Kết quả cậu vừa mới đến gần, liền thấy Quý Khâm Sinh xoay người lại, ôm lấy cậu vào lòng, giống như loài sư tử áp chế được con mồi, cắn một cái ở trên cổ cậu.
Du Dã kinh hãi, cảm thấy mình thật đúng là khờ. Hiện tại mất đi sự che chắn của quần đi biển, Du Dã đã thấy rõ tình huống trước mắt một cách hoàn toàn đầy đủ, minh xác tinh tường. Cậu bị sư tử bắt được, hơn thế nữa còn là một con sư tử động dục.
Quý Khâm Sinh không phải là một người làm ăn thua lỗ, hắn bỏ tiền ra cho hai tiếng đồng hồ, thì sẽ dùng cho bằng đủ hai tiếng đồng hồ.
Kể từ sau khi hai người bước ra khỏi buồng tắm, Du Dã vẫn luôn vùi đầu, hoàn toàn không dám nhìn vào ánh mắt kỳ quái của ông chủ phòng tắm lúc cậu đi ngang qua.
Cậu cũng chẳng còn tâm trạng đâu để nhìn vào ánh mắt của người ta, cậu cảm thấy miệng đau, đầu lưỡi đau, cuống họng đau, tay mỏi, chân mỏi, bắp đùi cũng nhói.
Quý Khâm Sinh quả thực không có "làm" cậu, hắn dùng đủ các thể loại phương thức, lợi dụng mỗi một bộ phận trên cơ thể cậu một cách tỉ mỉ kỹ càng. Du Dã cũng chẳng thể nói là không sướng, dẫu sao thì hình ảnh Quý Khâm Sinh quỳ gối ở dưới thân cậu, vẫn rất là đẹp mắt.
Editor: Tôi cũng không muốn dùng cách diễn đạt "một bó đường cong thắt eo", tuy nhiên tác giả sử dụng "收成一把的腰线" với chữ 收成 nghĩa là thu hoạch, do đó tôi nghĩ là để từ "một bó" sẽ có cảm giác hình ảnh hơn, không làm mất dụng ý của tác giả, kiểu như thu hoạch được một bó lúa, ôm đằm tay vậy á.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT