Đường Đường để di động xuống, thầm tán thưởng Lục Minh.
Không hổ là Lục Minh, người đàn ông này ngày thường giả chết, khi không giả chết thì thật sự điên cuồng và tàn nhẫn.
Lục Minh đã lăn lộn trong vòng nhiều năm như vậy, hiểu rõ nhất loại bằng chứng nào một khi đưa ra có thể chặn được tất cả.
Là Á Tinh và Nhan Nghiên vu khống hắn trước, hắn cũng không có lý do gì lại dành tình cảm cho Á Tinh.
Lục Minh biến mất vài ngày, vẫn luôn giả chết để trốn tránh Á Tinh, khiến đám người Nhan Nghiên nghĩ rằng hắn đã chấp nhận số phận, kết quả lại bị Lục Minh giáng một đòn tung ra ghi chép lịch sử trò chuyện lúc trước với ông chủ của Á Tinh.
Trong ghi chép, có lẽ là ông chủ, đầu tiên hỏi Lục Minh rằng Nhan Nghiên và Đường Đường có ân oán gì, Lục Minh trả lời là không có ân oán gì lớn, ông chủ hồi âm,
[không có ân oán gì tại sao lại nhờ tôi tìm người cắt thời lượng lên sóng của Đường Đường?]
Ngoài lịch sử trò chuyện, còn có một đoạn ghi âm.
Đây là đoạn ghi âm cuộc điện thoại với Nhan Nghiên.
Lục Minh nói không cần so đo với một người mới vì như vậy rất mất giá, Nhan Nghiên bén nhọn tỏ vẻ là do tổ tiết mục khi dễ trên đầu cô ấy.
Một bản ghi chép lịch sử trò chuyện, một đoạn ghi âm điện thoại, trực tiếp giải quyết vấn đề.
Những fans Nhan Nghiên trước đó mắng người đại diện lại phát ngốc.
Người qua đường vừa xem diễn vừa xem náo nhiệt, sau khi ăn dưa được hai ngày, không ngờ tới lại là quả dưa lớn như vậy.
Không cần biết người đại diện rốt cuộc có sai hay không, nhưng Nhan Nghiên lén tạo áp lực cắt cảnh quay của Đường Đường là sự thật, có bằng chứng thật.
Điều này thật quá đáng.
Chỉ vì cô ta là tiền bối và công ty Á Tinh có đầu tư nên có thể lén làm vậy với Đường Đường?
Đường Đường đã làm gì cô ta chứ?
Ồ, hình như lúc trước Đường Đường từng nói không dễ nghe nhưng cũng đã qua bao lâu rồi, cô ta vẫn còn ghi hận trong lòng sao?
Trong tiết mục còn giả vờ bình thường với Đường Đường nhưng sau lưng lại lén tính kế?
Cái cô Nhan Nghiên này cũng thật đáng sợ quá đi!
Đáng thương cho Đường Đường còn mở miệng gọi cô ta là chị Nhan Nghiên, cô ta thấy mình có xứng không?
Đái Na xem náo nhiệt đến cao hứng, thật muốn mở account chính trực tiếp cho Lục Minh một like nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, quay đầu liên lạc với bộ phận PR bỏ thêm chút lửa.
Mặc dù thời gian gần đây độ nổi tiếng của Đường Đường tăng vọt nhưng đề tài có kim chủ sau lưng vẫn còn ở đó, lúc trước Nhan Nghiên còn cho trợ lý tiết lộ rằng Thánh Ngu đã đầu tư 50 triệu NDT cho Đường Đường.
Đây không phải là Lục Minh đã trực tiếp giúp đỡ sao, không cần trực tiếp xuất kích, thuê một số account marketing bắt đầu mang tiết tấu.
50 triệu NDT hình như là sự thật, nghe nói bởi vì phía Á Tinh tạo áp lực, Thánh Ngu tức giận đến mức trực tiếp đập vào rất nhiều tiền.
Cư dân mạng hết sức vui mừng, không cần biết là thật hay không, không ai nói sau lưng Đường Đường có kim chủ, thay vào đó quay lại mắng Á Tinh ỷ thế hiếp người vừa khen Thánh Ngu làm rất đẹp!
Liền thích bênh vực công ty người mình như vậy.
Thánh Ngu không hổ là Thánh Ngu.
Thật trâu bò!
Fans Đường Đường còn chạy đến bên dưới weibo chính thức của Thánh Ngu liên tiếp kêu baba, cảm ơn baba đã chiếu cố Đường Đường của chúng tôi nha.
Weibo chính thức của Thánh Ngu đã like cho bình luận này.
Vì thế tin đồn càng thật.
Á Tinh và Nhan Nghiên vất vả lắm mới tẩy trắng được, nháy mắt lại thành thiên phu sở chỉ*.
*Bị mọi người tố cáo, đụng đến sự giận dữ của công chúng.
Lúc trước Nhan Nghiên được xưng là nữ thần quốc dân, không có scandal và không có đánh giá tiêu cực nào, chỉ cần có người nói xấu cô một câu thì rất nhiều người ra mặt để bênh vực, nhưng kể từ khi 《 Hoa du ký 》phát sóng, hết chuyện này đến chuyện khác xảy ra, sau nửa tháng Nhan Nghiên thành công rơi khỏi thần đàn.
Từ không ai dám mắng bây giờ lại tùy tiện mắng, ai bảo cô làm những việc đáng trách như vậy.
Fans Đường Đường chắc chắn là nhóm tức giận nhất.
Nếu không phải có baba Thánh Ngu nỗ lực chiến đấu, nói không chừng khi tiết mục phát sóng các cảnh quay của Đường Đường sẽ bị cắt vụn, làm sao có thể thu hút được nhiều fans như bây giờ?
Thật quá ác độc.
Nhớ lúc trước fans Đường Đường nào dám nửa chữ nói xấu Nhan Nghiên, bây giờ cơ hồ toàn mạng xã hội đều giúp Đường Đường mắng Nhan Nghiên.
Á Tinh không ngờ rằng Lục Minh sẽ làm ra như vậy, sau khi Lục Minh và Nhan Nghiên ngả bài, ông chủ lựa chọn bảo vệ Nhan Nghiên, để Lục Minh chịu tội thay còn nói với hắn,
"Nhan Nghiên là nghệ sĩ, cậu là người ở hậu trường, hình tượng của Nhan Nghiên rất quan trọng huống chi chuyện này vốn dĩ có liên quan đến cậu."
Sau khi nói xong có lẽ cũng cảm thấy lời này quá không biết xấu hổ lại dỗ ngọt,
"Cậu yên tâm, cậu vẫn là người đại diện kim bài của công ty chúng ta, bây giờ không quản lý Nhan Nghiên, những người còn lại cậu có thể chọn tùy ý."
Ha hả.
Lục Minh nở một nụ cười âm trầm rồi đồng ý.
Đồng ý cái rắm.
Sau khi dỗ dành mọi người ở Á Tinh, Lục Minh không chừa lại chút mặt mũi nào, chẳng những ra tay với Nhan Nghiên còn ra tay luôn với ông chủ.
Ông chủ Á Tinh giận dữ mắng chửi Lục Minh, cho người tìm kiếm Lục Minh khắp nơi, đáng tiếc điện thoại gọi không được, người cũng tìm không thấy.
Lục Minh lúc này đang du lịch nước ngoài nhìn những bình luận trên mạng tâm tình rất tốt.
Bận rộn nhiều năm như vậy, kiếm được nhiều tiền cũng chưa từng có cơ hội tiêu xài, tranh thủ cơ hội vui vẻ vài ngày, còn vấn đề phải đối mặt khi nào về lại nói sau.
Bây giờ nghĩ nhiều làm gì.
Bên phía Á Tinh không có cách nào để thanh minh.
Bởi vì bằng chứng của Lục Minh không có cách nào giải thích được.
Hơn nữa Thánh Ngu còn không chừa mặt mũi, một cái like gần như xác nhận chuyện này.
Ông chủ Á Tinh nhìn Nhan Nghiên đang ngồi một bên, không khỏi tức giận.
Gần đây vì vụ việc của Nhan Nghiên, cổ phiếu của Á Tinh đã sụt giảm nghiêm trọng, thêm chuyện phát sinh ngày hôm nay thì càng giảm đến không nỡ nhìn.
Nhan Nghiên là cây rụng tiền lớn nhất công ty nhưng bây giờ...ông chủ Á Tinh hơi do dự.
Người đại diện mới của Nhan Nghiên là một phụ nữ ngoài bốn mươi, vừa mới tiếp quản Nhan Nghiên, đương nhiên không thể để Nhan Nghiên trở nên tồi tệ như vậy.
Nghĩ nghĩ rồi thương lượng với ông chủ.
"Lục Minh có quá nhiều thứ trong tay, chân trần không ngại đi giày*, nếu chúng ta cứ muốn đối nghịch với hắn, nhất định sẽ chịu thiệt."
*tục ngữ: đề cập đến những người không có gì phải lo lắng.
"Vậy nên?"
"Ý của tôi là bây giờ đừng lo lắng nữa, càng giải thích thì nhiệt độ càng cao, đợi nó từ từ hạ xuống là được, Nhan Nghiên chưa bao giờ dựa vào sự nổi tiếng để kiếm tiền, chỉ cần kỹ thuật diễn vẫn còn thì sau này tiếp tục đoạt giải nhất định không thành vấn đề, chỉ cần có thành tích thì không có chuyện gì nữa."
Đúng vậy.
Ông chủ Á Tinh gật gật đầu.
"Hiện tại hãy cố gắng kiểm soát hot search và giảm cảm giác tồn tại. Nhan Nghiên sẽ sớm vào đoàn đóng phim, từ giờ có thể khiêm tốn liền khiêm tốn", người đại diện mới đề nghị, "Tất nhiên còn phải tìm thời gian để Nhan Nghiên tự mình nói lời xin lỗi với Minh đổng của Thánh Ngu"
Xin lỗi.
Ông lại phải đưa người đến xin lỗi.
Mỗi lần gặp Minh Thiếu Diễm đều là xin lỗi, ông còn mặt mũi gì nữa đâu?
Nhưng... không có cách nào cả.
Sau khi ném cho Nhan Nghiên một cái nhìn dữ tợn, ông chủ quay đầu liền gọi điện thoại cho Minh Thiếu Diễm.
Giờ phút này trong văn phòng, Minh Thiếu Diễm đang nói chuyện với bác sĩ tâm lý, liếc nhìn thấy tên người gọi liền ra hiệu cho bác sĩ chờ một chút.
Nghe ông chủ Á Tinh có ý lấy lòng, Minh Thiếu Diễm nhếch môi, "Ăn bữa cơm đương nhiên có thể, không cần tính Đường Đường, con bé sắp thi đại học không có thời gian nhàn nhã như vậy."
Ông chủ Á Tinh bị nghẹn rất khó chịu, lại không còn cách nào khác, đành cười nói chỉ cần Minh đổng có thể tới là được.
Sau khi cúp điện thoại, Minh Thiếu Diễm mặt không đổi sắc ngồi lại sofa, "Chúng ta tiếp tục"
"Ồ, được" bác sĩ gật gật đầu "Thời gian gần đây ngài đang làm rất tốt, kiểm soát mình càng ít tiếp xúc..."
- ----------------
Tối hôm sau, Minh Thiếu Diễm đưa Đái Na đến cuộc hẹn.
Hôm nay Nhan Nghiên ăn diện lộng lẫy, kỳ thật trong lòng cô ta cảm thấy có chút may mắn, Minh Thiếu Diễm chính là một trong ba nam chính trong sách, tuy rằng sau này mới nảy sinh tình cảm nhưng tác giả luôn nhấn mạnh rằng Minh Thiếu Diễm rất ngưỡng mộ Nhan Nghiên.
Nhắc mới nhớ, đây là lần đầu tiên Nhan Nghiên nhìn thấy Minh Thiếu Diễm, trước đây cũng chỉ nghe nói qua.
Không nghĩ tới Minh Thiếu Diễm cũng ưa nhìn như vậy, không kém Bách Thần chút nào.
Trong lòng Nhan Nghiên khẽ động, theo sau ông chủ, khi nhìn thấy Minh Thiếu Diễm liền nhoẻn miệng lộ ra một nụ cười tự cho là hoàn mỹ nhất, nhưng đáng tiếc Minh Thiếu Diễm vẫn vô cảm.
Thậm chí có chút ghét bỏ.
Nhan Nghiên:......
Đái Na đi theo Minh Thiếu Diễm quả thực muốn cười.
Vị Nhan tiểu thư này, mỗi ngày Minh đổng tan tầm đều đối mặt với gương mặt kia của Đường Đường, nhìn quen Đường Đường rồi thì có thể để ai vào mắt nữa.
Hơn nữa, không biết có phải là ảo giác hay không, Nhan Nghiên đang ăn diện lộng lẫy trước mặt chị, khí chất so với những lần gặp trước kém hơn rất nhiều.
Ngay từ đầu Nhan Nghiên đã đụng phải bức tường, nhiệt tình trực tiếp giảm hơn một nửa, cũng may cô ta đã biết mình đang ở trong tình trạng gì, cho dù cảm thấy không thoải mái vẫn ngoan ngoãn xin lỗi Minh Thiếu Diễm.
Cầm rượu kính Minh Thiếu Diễm một ly.
"Đường Đường không thích tôi uống rượu", Minh Thiếu Diễm trực tiếp từ chối.
Ông chủ Á Tinh sửng sốt, lập tức phản ứng lại và mỉm cười, "Minh đổng và Đường tiểu thư thật là chú cháu tình thâm"
Minh Thiếu Diễm không có ý kiến.
Nhắc đến Đường Đường, sắc mặt của Minh Thiếu Diễm trông khá hơn rất nhiều, ông chủ Á Tinh sao còn không hiểu, vì thế chủ đề bắt đầu xoay quanh Đường Đường, khung cảnh nhìn như hòa thuận, chỉ có một mình Nhan Nghiên là ngẩn ra.
Cô ta thật không ngờ rằng Minh Thiếu Diễm và Đường Đường này lại có quan hệ tốt như vậy!
Đường Đường này không phải là Đường Đường trong sách, có lẽ cũng giống như cô ta biết hết cốt truyện nên sẽ không giống như nhân vật Đường Đường, nên sẽ lựa chọn tạo quan hệ tốt với Minh Thiếu Diễm?
Bây giờ nhìn vào, có vẻ như Minh Thiếu Diễm đã thật sự bị Đường Đường đó lừa rồi.
Nhan Nghiên cắn chặt môi.
Nghĩ đến tình cảnh của mình gần đây, lại nghĩ đến sự nổi tiếng bây giờ của Đường Đường, Nhan Nghiên càng cảm thấy ngột ngạt đến khó chịu.
Không được, cô ta không thể để nó tiếp tục như thế này.
Theo diễn biến trong sách thì đến năm năm sau Đường Đường mới bị vạch trần, sau năm năm thì mọi chuyện đã quá muộn!
Một bữa cơm ngớ ngẩn, sau khi tiễn Minh Thiếu Diễm, Nhan Nghiên về đến nhà liền nhờ trợ lý giúp đỡ đi làm một chuyện.
Trợ lý nhìn vào tên và địa chỉ, có chút không hiểu, "Người này là ai?"
Nhan Nghiên thấy may mắn vì mình vẫn còn nhớ rõ tên của thiên kim Minh gia chân chính trong sách và nơi ở của cô ấy.
Cô ta cũng không ngốc, bây giờ Minh Thiếu Diễm và Đường Đường thân thiết, làm sao có thể trực tiếp nói cho Minh Thiếu Diễm biết, Minh Thiếu Diễm nhất định sẽ không tin còn cho rằng cô ta đang cố ý khiêu khích.
Vì vậy, cô ta phải chuẩn bị tất cả, đến lúc đó mới không xảy ra sai lầm.
Bây giờ trước tiên phải tìm thiên kim Minh gia thật sự, sau đó đưa cô ấy đến gặp người Minh gia. Dù người Minh gia không tin thì sau khi giám định, mọi chuyện sẽ sáng tỏ.
"Cậu nhờ người làm việc này" sau khi nói xong lại dặn dò, "Không được nói cho ai biết"
Trợ lý không hiểu nhưng cũng không hỏi nhiều.
Công việc của hắn là làm việc cho Nhan Nghiên, Nhan Nghiên muốn hắn làm gì thì chỉ cần làm theo là được.
Ngày từng ngày trôi qua, trong nháy mắt đã kết thúc tháng 4 sang tháng 5, thời tiết càng ngày càng ấm áp, trên đường lớn ở thành phố S bắt đầu xuất hiện các cô gái xinh đẹp chân trần.
《 Hoa du ký 》đã phát sóng được một nửa.
Mặc dù ban đầu Bách Thần và Nhan Nghiên nổi tiếng nhất, nhưng bây giờ Đường Đường và Mễ Việt đã dẫn đầu.
Đặc biệt là Đường Đường.
Lúc trước Đường Đường chỉ dựa vào gương mặt đã nổi tiếng như vậy, bây giờ gương mặt vẫn hút fans vô số chưa kể còn có công ty lớn phía sau cẩn thận vận tác.
Đường Đường nhìn như phong quang vô hạn lúc này đang học tập vô cùng đáng thương, chỉ còn chưa đầy một tháng nữa là đến kỳ thi tuyển sinh đại học, Đường Đường vì theo đuổi thành tích lúc trước của mình quả thật đang liều mạng đọc sách.
Đái Na nhìn thấy thật không đành lòng,
Sau mấy lần thi thử, hiện tại Đường Đường đã hoàn toàn có thể lọt vào top 10 của lớp, top 100 của khối, thành tích này không cần nói đến điểm chuẩn của thí sinh nghệ thuật, cho dù là điểm chuẩn bình thường cũng đã vượt mấy chục điểm.
Đái Na cảm thấy không cần phải liều mạng như vậy, kết quả lần thi thử vừa rồi đã có thể là thủ khoa khoa văn hóa Học viện hý kịch thành phố S.
Vì thế Đái Na tìm thời điểm nhờ Minh Thiếu Diễm khuyên nhủ Đường Đường, để cô đừng quá mệt mỏi, cẩn thận suy nhược cơ thể.
Tuy rằng Minh Thiếu Diễm nói gần đây không tiếp xúc nhiều với Đường Đường, nhưng trong lòng vẫn có chút cảm khái.
Đái Na không đành lòng, hắn càng không đành lòng.
Chờ cuối tuần, lúc ăn cơm Minh Thiếu Diễm nói với Đường Đường, "Ngày mai đưa cháu ra ngoài chơi một chút, xem như thả lỏng trước khi thi."
Đường Đường kinh ngạc ngẩng đầu.
Minh Thiếu Diễm gần đây luôn trốn tránh cô, Đường Đường có thể cảm nhận được.
Nhưng cô không hiểu tại sao.
Đã có lúc Đường Đường từng suy đoán, có lẽ Minh Thiếu Diễm có bạn gái nên tâm tư đặt hết trên người bạn gái mà thôi.
Chứ không phải là cố ý trốn tránh cô.
Đường Đường không hỏi.
Hôm nay đã gần một tháng, lần đầu tiên Minh Thiếu Diễm nói muốn đưa cô đi chơi.
Cho nên không khỏi sửng sốt, Minh Thiếu Diễm ngẩng đầu, "Không muốn đi sao?"
"Không có", Đường Đường lắc đầu, "Đương nhiên muốn đi, chúng ta đi chơi ở đâu ạ?."
"Đánh golf, lát nữa Jason sẽ đưa quần áo đến."
Đường Đường gật gật đầu, buổi tối hôm đó lên giường ngủ sớm.
Ngày hôm sau thay quần áo Jason mang đến, là trang phục chuyên dụng để chơi golf cho nữ và có hai bộ.
Một bộ là quần dài, một bộ là váy ngắn, thời tiết lạnh thì mặc quần dài, nóng thì mặc váy ngắn.
Đường Đường liếc nhìn dự báo thời tiết, phát hiện nhiệt độ cao nhất hôm nay có thể lên tới 30 độ, liền dùng kem chống nắng thoa lên toàn bộ vùng da hở rồi mới thay quần áo.
Chọn bộ váy ngắn dù sao bên ngoài trời rất nóng.
Minh Thiếu Diễm ngồi trên sofa đợi Đường Đường đi xuống, nghe thấy tiếng bước chân liền vô thức quay đầu lại nhìn một lượt.
Váy đánh golf thường không quá ngắn, chiếc váy này hoàn toàn bình thường nhưng chân Đường Đường quá dài nên cảm giác váy ngắn hơn bình thường rất nhiều.
Đường Đường ở nhà thường ăn mặc rất quy củ, ngay cả bộ đồ ngủ ngắn nhất cũng là quần lửng, Minh Thiếu Diễm chưa bao giờ cảm thấy có cái gì không ổn.
Hôm nay quay đầu lại nhìn thấy hai chân thon dài thẳng tắp còn trắng nõn, Minh Thiếu Diễm đột ngột nhìn đi chỗ khác.
Đường Đường sửa lại tóc đuôi ngựa, đội mũ bước tới, "Chú, chúng ta đi thôi."
Minh Thiếu Diễm:....
Hắn muốn Đường Đường đi lên thay quần áo lần nữa.
Nhưng khi nhìn ánh mặt trời bên ngoài, Minh Thiếu Diễm cảm thấy mình đang làm khó người khác.
Thường xuyên chơi golf với Minh Thiếu Diễm chỉ cố định mấy người, trong đó có Thẩm Minh Vũ.
Thẩm Minh Vũ mỗi ngày thanh sắc khuyển mã*, vậy mà cũng rất thích đánh golf, hôm nay theo thường lệ đến đây, xa xa liền thấy một cặp chân dài.
*声色犬马 [shēng sè quǎn mǎ]: thú vui nhục dục.
Đôi mắt liền không thể rời đi.
Hắn đã gặp qua nhiều phụ nữ, chơi qua người mẫu cũng không ít, nhưng chưa bao giờ thấy tỷ lệ nào tốt như vậy.
Nhất thời có hứng thú liền nở một nụ cười trên môi bước qua chào hỏi, kết quả lại phát hiện là Đường Đường.
Thật là bất ngờ ngoài mong đợi.
Đã nửa tháng không gặp, Thẩm Minh Vũ suýt nữa đã quên mất Đường Đường, nhưng hôm nay lại gặp lại.
Nhìn mặt này, eo này, chân này.
Thực sự là cực phẩm.
Trong lòng lại bắt đầu ngứa ngáy.
Nhưng Đường Đường không phải những cô gái đó, Thẩm Minh Vũ không có gan dụ dỗ Đường Đường lên giường như những cô gái khác, Minh Thiếu Diễm thật sự sẽ phế hắn.
Cho nên khi đối mặt với Đường Đường, Thẩm Minh Vũ giả bộ như một quý ông thật sự, kinh ngạc bước tới chào hỏi Đường Đường, "Tiểu Đường Đường, chú của em đưa em tới đây sao?"
"Uhm", Đường Đường yên lặng dịch ra một chút.
Cái người Thẩm Minh Vũ này toàn thân đều là sắc khí, Đường Đường cũng không muốn đến quá gần hắn, nhưng quay đầu lại không thấy Minh Thiếu Diễm nên không thể đi ngay, vì vậy cầm lấy gậy đánh golf: "Tôi đi chơi bóng."
"Để anh dạy cho em?"
"... Không cần."
Tôi biết.
Thẩm Minh Vũ cũng nhặt một cây gậy, nhấc lên, một đường đánh bóng ra ngoài, thực sự vào lỗ.
Đường Đường có chút kinh ngạc, không nghĩ tới kỹ thuật của Thẩm Minh Vũ cũng không tệ lắm.
Thẩm Minh Vũ câu lấy đôi mắt đào hoa, "Chú của em không chừng đi gặp người khác, anh sẽ dạy em chơi một lát..."
Gặp người?
Gặp ai?
Đừng nói là Tưởng Dung nha.
Như cảm nhận được điều gì đó, Đường Đường đột nhiên quay người lại, không thấy Tưởng Dung, mà là Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm không biết lấy trái cây ở đâu, cắt xong rồi cho vào tô thủy tinh, còn có nĩa nhỏ bên cạnh.
Một ánh mắt sâu thẳm rơi vào Thẩm Minh Vũ đang ở gần Đường Đường, Thẩm Minh Vũ giật mình, sau đó Minh Thiếu Diễm nhìn đi chỗ khác nói với Đường Đường: "Đến ăn chút trái cây để bổ sung nước."
Okay!
Đường Đường đặt gậy golf xuống, lập tức thoát khỏi Thẩm Minh Vũ, đi theo Minh Thiếu Diễm đến cái bàn nhỏ đằng kia ăn trái cây, tự mình cắn một miếng, do dự một chút ghim một miếng dưa hấu đưa cho Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm nhíu mày muốn từ chối, nhưng vẫn cúi người ăn.
Thẩm Minh Vũ chậc một tiếng, đứng ở xa cảm thán, quan hệ giữa hai chú cháu này có phải quá tốt hay không.
Nghĩ nghĩ đến thân thế Minh Thiếu Diễm lại nghĩ đến hoàn cảnh của Đường Đường. Chắc hai người này đều thiếu tình thương nên quan hệ mới tốt như vậy.
Thật sự rất đẹp, cảnh đẹp ý vui, hơn nữa việc Đường Đường tránh né càng khiến Thẩm Minh Vũ thích thú hơn.
Sau khi mọi người chơi xong, Thẩm Minh Vũ ngỏ ý mời cơm, dù sao cũng đến giờ ăn tối nên mọi người cũng không từ chối, vì thế bốn năm người đi đến một nhà hàng cơm tây.
Thẩm Minh Vũ là khách quen và đã chọn vị trí đẹp nhất.
Minh Thiếu Diễm để Đường Đường ngồi cạnh cửa sổ còn mình thì ngồi bên cạnh để tiện chăm sóc, Thẩm Minh Vũ tâm trạng rất tốt ngồi đối diện Đường Đường.
Bọn họ đều là người quen, bầu không khí rất tốt, sau đó lại uống chút rượu đỏ, đến nửa bữa cơm, Minh Thiếu Diễm nhận thấy Đường Đường trông có chút kỳ quái.
Hỏi cô bị làm sao, Đường Đường nhìn hắn với vẻ mặt phức tạp, sau một lúc im lặng lắc đầu.
Minh Thiếu Diễm có chút kỳ quái nhưng cũng không nghĩ nhiều, hôm nay vận động nửa ngày, bây giờ ngồi khó tránh khỏi thả lỏng, Minh Thiếu Diễm tự nhiên đặt chân trái lên đầu gối phải.
Kết quả giây tiếp theo liền phát hiện một chiếc giày chạm vào chân mình, Minh Thiếu Diễm tưởng vô tình cũng không có để ý, lại không nghĩ con hàng này điểm nhẹ vào bắp chân hắn, cực kỳ phong tao vẽ một vòng tròn.
Mũi giày da cứng, chắc chắn không phải của phụ nữ.
Nghĩ đến ánh mắt của Đường Đường, lại đối diện đôi mắt đào hoa quyến rũ của Thẩm Minh Vũ.
Minh Thiếu Diễm đen mặt.
Tác giả có lời muốn nói:
Thẩm Minh Vũ: Bảo bối, nhìn anh đi!
Minh Thiếu Diễm: Muốn chết sao?
Đường Đường: Đã xảy ra chuyện gì??
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT