Nhiệt độ trong phòng hơi cao, chắc bởi vì không mở cửa sổ thông khí, làm người ta có chút gì đó nong nóng không nói rõ được.

"Gì...Cái gì hôn hôn?" Ninh Mật Đường ngây ra một lúc, nói lắp.

Thân thể Mạc Hoài lại nhích tới gần cô, đầu cũng nhích lại càng gần: "Là miệng chạm nhau đó, em có thể hiểu là hôn môi." Anh đang vô cùng cao hứng: "Xem trên tivi, bạn trai bạn gái đều có thể hôn đối phương. Đường Đường, anh muốn em hôn anh."

Miệng chạm vào nhau?

Mạc Hoài nói không kiêng kị gì, làm má Ninh Mật Đường đỏ lên. Hơn nữa, khuôn mặt tuấn tú trước mặt kia cứ ngày càng phóng đại, cô theo bản năng nhịn thở, hai mắt đen láy chứa đầy ngượng nggùng, giọng nói hơi run: "Về sau đừng xem tivi nhiều nữa, toàn dạy hư người."

"Là em bảo anh xem." Mạc Hoài chớp chớp đôi mắt đen như mực, hơi ướt át nhìn cô, vô tội đến cực điểm.

Ninh Mật Đường ấy thế mà không thể phản bác được.

Khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, không khí xung quanh vô cùng ái muội.

"Đường Đường, em muốn hôn môi anh sao?" Mạc Hoài chưa từ bỏ ý định, hỏi lại lần nữa.

"Không."

"Vì sao?" Lạnh lùng trong mắt không còn, sâu trong đáy mắt mang theo khát khao nóng rực, ánh mắt dừng toàn bộ trên cánh môi hồng đầy đặn của cô, giọng nói Mạc Hoài mang theo mất mát: "Anh chính là rất muốn em hôn anh, nếu không, anh hôn em cũng được." Anh thành khẩn kiến nghị.

"Đều không được."

Ninh Mật Đường bị anh trêu chọc, vờn qua vờn lại đến cái cổ trắng nõn cũng nhiễm một tầng hồng nhạt, cô ảo não trừng anh một cái, vừa mới thành ban trai bạn gái đã muốn ăn thịt nhanh như vậy, ai nói anh ngu ngốc chứ, ngu ngốc ở đâu ra, một chút cũng không thấy.

Cô duỗi tay đẩy Mạc Hoài cách xa mình một chút: "Đừng dựa gần thế, quá nóng, cách xa em một chút."

Mạc Hoài không những không nghe lời cô nói, mà ngược lại càng dính gần cô hơn, gần nửa người luôn, mặt hai người chỉ cách nhau một bàn tay, môi bạc của anh hơi nhếch lên, đắc ý cùng tự mãn nói: "Đường Đường, em nóng à? Vừa lúc thân thể anh lạnh băng, em ôm anh là có thể hạ bớt nhiệt rồi."

Mắt đen sáng trong của Ninh Mật Đường bị những lời nói vô sỉ lại có lý kia làm cho xấu hổ lan rộng, vừa mới rút đi lại ồ ạt trở lại tấn công. Cô lắc đầu cự tuyệt, chỉ sợ ôm anh rồi, cả hai lại bùng cháy.

Trong phòng quá yên tĩnh, trên ga giường màu trắng, hai người cứ lẳng lặng nằm như vậy, anh nhìn em, em nhìn anh.

Bàn tay đặt cạnh người của Mạc Hoài di chuyển, lại ngừng lại, anh liếc mắt nhìn chằm chằm Ninh Mật Đường, mặt cô gần anh quá. Da thịt trắng sáng, khuôn mặt bóng loáng được che bớt đi, có thể thấy thần sắc đỏ đến hung ác, khả năng cao là nhiệt độ hơi nóng, chóp mũi hơi có mồ hôi, đáng yêu hơn bao giờ hết.

Anh siết chặt ngón tay, nỗ lực khắc chế xúc động muốn tiến lên liếm một cái, cắn một ngụm.

Ánh mắt người đàn ông nóng rực, không thể nằm chung được nữa.

Ninh Mật Đường ngồi dậy, nhìn thoáng qua thời gian, còn chưa đến 3 giờ, cách giờ ăn cơm tối còn xa. Cô nhớ vừa rồi trên đường về phòng, khu đông bên ngoài có khá nhiều suối nước nóng lớn nhỏ, cô muốn đi ngâm mình.

"Em muốn đi tắm suối ngước nóng, anh thì sao? Ở lại phòng hay ra ngoài?"

Mắt đen như mực mang theo tiếc nuối, anh chỉ muốn cùng Đường Đường nằm trên giường thôi mà. "Anh đi cùng em." Anh lúc nào cũng muốn ở cùng cô cả.

"Được."

Trước khi bắt đầu chuyến du lịch, mọi người trong xa đoàn đã biết rõ hành trình, biết có suối nước nóng, Ninh Mật Đường trước tiên bảo Mạc Hoài lấy quần áo bơi.

Mạc Hoài nghe Ninh Mật Đường nói, từ ba lô bên trong tìm ra quần bơi, anh cầm chiếc quần bó sát người bằng tơ lụa màu đen lên, trực tiếp muốn thay tại chỗ. Nhưng còn để ý ánh mắt uy hiếp của Ninh Mật Đường cho nên đành lúng túng đi vào phòng tắm thay.

Thay xong quần bơi, nhìn mình qua gương, Mạc Hoài cảm thấy quá mức hài lòng, phần trên có thể để trần, có điều hạ thân vẫn bị bao bọc, dù sao cũng chỉ là một miếng vải nho nhỏ, không ảnh hưởng đến sự vui vẻ của anh.

Quả nhiên không mặc quần áo là thoải mái nhất.

"Đường Đường."

Cửa bị đẩy ra, Mạc Hoài ra ngoài, chân dài bước lớn, chả mất mấy bước đã tới bên cạnh Ninh Mật Đường. "Em nhìn đi, anh mặc cái này thế nào?" Anh cọ sát vào cô, thần sắc bình tĩnh tự nhiên, lông mi vừa dài vừa đậm, cụp mắt xuống như chiếc quạt nhỏ, kích động lại có phần vài phần ngượng ngùng.

Thân trên trần trụi, ngực lớn trắng nõn rắn chắc, cơ bụng sáu múi cân xứng, trần ngập hormone đàn ông, đẹp kinh khủng. Eo nhỏ, đường nhân ngư gợi cảm kéo dài, đi xuống rồi biến mất bên trong chiếc quần bơi. Không biết có phải chiếc quần bơi quá bó sát người hay không, loại quần nhỏ làm từ chất liệu tốt, phác họa hoàn mỹ một người đàn ông gợi cảm với cái mông cong, mà ngay cả phần đằng trước được bao bọc cũng đập vào mắt người ta hết sức rõ ràng, mang theo dụ hoặc đến vô tận.

Ninh Mật Đường nhìn đến miệng khô lưỡi đắng, tim đập 'thình thịch thình thịch', trái tim cô không ngừng lên xuống, cô lại nín thở, quá thật mẹ nó muốn mạng người ta mà!

Không lâu sau cô cảm thấy lỗ mũi ngưa ngứa, không phải là bị chảy máu mũi đấy chứ. Nghĩ vậy, cô hít sâu, tận lực đem tầm mắt nhìn đi chỗ khác.

Mạc Hoài thấy ánh mắt cô gái vẫn rơi trên cơ thể mình, tuy rằng không phải là trần trụi. Chỉ là hở một chút nhưng loại trình độ này có thể làm đối phương nhìn rõ thân thể anh, anh cũng thực vừa lòng. "Đường Đường, em thấy sao?"

Lỗ tai Ninh Mật Đường đều đã đỏ đến nhỏ máu, giờ cô mới biết được trong sách miêu tả cơ thể người đàn ông gợi cảm không phải nói láo, sự thật lù lù ra kia.

"Thì...được được."

"Đường Đường, em thích cơ thể anh à?" Môi Mạc Hoài nhấp một chút, cánh môi cong lên có chút ngượng ngùng.

"Ừ."

Lặng im, Ninh Mật Đường gật đầu, cô không thể phủ nhận, thân thê anh quả thật rất đẹp.

Mạc Hoài cười, vui mừng lại thập phần đắc ý. Môi mỏng cong lên hình vòng cung, cách khóe miệng bên trái 2cm thế mà lại xuất hiện một lúm đồng tiền nho nhỏ, nông nông, làm Ninh Mật Đường ngạc nhiên.

Thay quần áo tắm xong, Ninh Mật Đường khoác một chiếc khăn tắm màu trắng, cùng Mạc Hoài đến suối nước nóng.

Sơn trang này nguyên bản đều là suối nước nóng, còn trang trí theo phong cách cổ phong cũ, bên khu bên kia, suối nước nóng lớn lớn bé bé đều nhiều, xa một chút còn ở trên núi, xung quanh trồng không ít cây hoa mai, toàn cảnh thanh nhã, làm người ta phảng phất như lạc vào một bức tranh sơn thủy.

"Bạn học Mật Đường, bên này, chúng ta ở chỗ này."

Cách đó không xa, Tô Tiêu Đồng dẫn đầu, tiếp đón Ninh Mật Đường.

Ninh Mật Đường liếc mắt mới phát hiện tất cả mọi người đều tới ngâm mình ở suối nước nóng. Cô cùng Mạc Hoài đi qua.

"Sao xuống muộn vậy?" Tô Tiêu Đồng dùng giọng điệu thân quen, trong mắt cô ta có ý cười, như ám chỉ gì đó.

"Hơi mệt, nghỉ ngơi một lúc mới đi." Ninh Mật Đường tùy ý trả lời. Cô xoay người, nói với Mạc Hoài: "Anh qua bên kia đi, ở bên này toàn con gái."

Mạc Hoài nhìn qua bên đối diện, toàn là đàn ông: "Được, lát anh lại qua tìm em." Anh thuận theo lên tiếng, xoay người đi tới suối nước nóng đối diện.

"Đẹp trai quá..." Có nữ sinh nhịn không được cảm thán.

Thật sự quá đẹp trai, quá vừa mắt.

Người đàn ông có gân cốt hiện rõ ở phần lưng, đường rãnh kia hãm sâu gợi cảm theo từng bước anh đi, loáng thoáng còn nhìn được eo thon có lực, một chút gợi cảm của anh người ta cũng nhìn không bỏ sót.

Ninh Mật Đường đương nhiên cũng thấy, cô ý thức được dáng người Mạc Hoài lộ ra bên ngoài quá nhiều, quả thực là phúc lợi cho đám nữ sinh mà.

Tô Tiêu Đồng ngâm mình trong nước ngây người, không biết có phải suối quá nóng hay không mà trên mặt cô ta ửng hồng, khuôn mặt đỏ đến dị thường. Sau khi thấy Ninh Mật Đường bỏ khăn tắm xuống, đi xuống nước, cô ta mới lấy lại tinh thần, đỏ lan trên mặt cũng nhạt đi vài phần.

Nước có hơi nóng, vừa xuống nước, lỗ chân lông đều bị kích thích đến mở ra, nổi da gà. Ninh Mật Đường thả lỏng toàn thân, dựa vào tảng đá bên cạnh, chậm rãi thích ứng với nước nóng.

Tô Tiêu Đồng cách chỗ đứng của Ninh Mật Được một đoạn, cô ta không đi qua chỗ cô, mà các nữ sinh có mặt cũng không tới gần, bởi vì Ninh Mật Đường cũng mặc áo tắm, khiến bọn họ có cảm giác chính mình không tồn tại.

Cơ thể so với sữa bò còn trắng hơn, ở dưới nước lại càng trắng sáng, có cảm giác véo một cái liền ra nước, áo tắm màu lam nhạt bao bọc cơ thể kia, lộ ra bộ ngực trưởng thành no đủ, không chút xấu nào cả, làm người ta hâm mộ đến ghen ghét.

Đám nữ sinh bên này không khí ngưng đọng, đám nam sinh bên kia lại toàn là náo nhiệt.

Đám nam sinh tụ lại một chỗ, không chơi trò chơi thì chính là bàn về phụ nữ, người đã ra xã hội thì bàn về sự nghiệp. Hiện tại, nữ sinh ở dưới nước, đối diện bọn họ, hứng thú tăng vọt, chẳng lo lắng bị họ nghe được, càng bàn càng hăng.

"Bạn gái tôi, cả ngày vô cớ gây rối, không chịu nổi." Một nam sinh đeo kính nói.

"Ừ, tôi nói này, không thể nhường, cô ấy cùng cậu cãi vã, cậu liền đen người ôm vào mà hôn." Một người khác phát biểu quan điểm: "Hôn đến khi mềm nhũn, không phải hết thảy đều theo ý các cậu sao?"

"Đúng đúng đúng, chính là như vậy, cô ấy nói không cần chính là cần, sau đó cậu nói gì cô ấy nghe đó, chuẩn không sai." Một nam sinh nhỏ gầy cũng tham gia.

"Thích cái gì liền mua cho cô ấy, đưa cho cô ấy thì cô ấy còn có thể cùng cậu nổi loạn à?"

Mạc Hoài dựa vào vách đá bên cạnh, vẻ mặt cao cao tại thượng, không nói lời nào, chỉ dựng đứng lỗ tai lên nghe. Anh nghe một đám bạn trai thảo luận, con ngươi thâm thúy xoay chuyển.

Kéo bạn gái vào trong ngực hôn đến chết?

Bạn gái nói gì nghe đó?

Muốn cái gì mua cái đó?

Hai mắt có tia sáng, anh cảm thấy đạo lý này tốt đấy.

Suối nước nóng không thể ngâm lâu, nếu không da sẽ mất nước. Ngâm chưa tới một giờ, Ninh Mật Đường cùng Mạc Hoài trở về thay quần áo, chuẩn bị ăn cơm chiều.

"Vừa rồi em gọi anh, anh không nghe thấy à, bên đó nói gì mà anh nghe đến mê mẩn vậy?"

Trên đường về Ninh Mật Đường tò mò hỏi.

"Anh không cùng họ nói chuyện phiếm." Mạc Hoài đáp: "Anh chỉ nghe bọn họ giải thích mấy chuyện."

Ninh Mật Đường nghiêng đầu nhìn anh: "Giải thích cái gì?"

"Một trăm linh một cách đối phó bạn gái." Mạc Hoài gật đầu: "Anh cảm thấy rất có đạo lý."

Ninh Mật Đường không nhịn được cười, cô kéo chiếc khăn tắm bọc trên người lên một chút, giọng nói siêu nhẹ, trêu chọc anh: "Vậy anh chuẩn bị đối phó với em thế nào hả, bạn trai."

Mạc Hoài nhìn cô một cái, trong mắt hiện lên ý cười, trầm mặc.

Thẳng đến khi hai người trở lại phòng, cửa bị đóng lại trong nháy mắt, Mạc Hoài đẩy Ninh Mật Đường lên ván cửa, cả người lạnh lẽo, đầu chậm rãi cúi xuống nhìn cô: "Anh chuẩn bị, đem bạn gái của mình hôn đến chết."

Dứt lời, cảm giác lạnh băng trên môi ập xuống, Ninh Mật Đường nghĩ, cô cũng muốn cùng Mạc Hoài miệng chạm vào nhau.

~Hết chương 20~

Lời editor: Há há há, first kiss, dịch thôi cũng chảy máu mũi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play