Đây chính là một vấn đề mà La Hằng vẫn luôn thắc mắc, có vài lần ông ta đã định hỏi.
Nhưng ông ta cũng biết rằng vấn đề này nếu hỏi Diệp Thiên thì không những không được tôn trọng vả lại người ta cũng chưa chắc đã nói.
Cho nên lúc này ông ta nhân lúc Diệp Thiên không có đó thì hỏi những người bên cạnh Diệp Thiên.
Ông cố Chu chỉ nói đúng bốn từ: “Thâm sâu khó dò.”
Còn Bạch Tử U, Chu Hoàng và Đông Phương Tĩnh căn bản không quan tâm. Lúc này trong lòng bọn họ chỉ toàn hình bóng Diệp Thiên.
Bọn họ đang trông ngóng.
Thế nhưng rất rõ ràng, nếu muốn lấy được hết toàn bộ số chìa khoá thì không phải là việc nhất thời và nhanh chóng có thể làm được.
“A!!!”
Đúng lúc này, có một loạt những âm thanh thảm thiết vang lên, và nó không phát ra từ phía Diệp Thiên mà phát ra ở phía sau mọi người.
“Hử?” Ai nấy đều tỏ vẻ kỳ là rồi lập tức quay người lại.
Chỉ có thấy dòng máu đang chảy từ chỗ góc ngoặt.
“Ôi, a…”
Lại có những âm thanh kỳ lạ vang lên, lần này ở khoảng cách gần mọi người hơn.
“Mọi người cẩn thận.” La Hằng hét lớn.
Rất nhanh, ở góc ngoặt liền có một bóng hình xuất hiện.
Bóng hình này trông vô cùng kỳ dị, phần da căng phòng lên, đầu tóc rối bời, mặc dù trên người còn mặc quần áo như người thường nhưng đã quá cũ.
Hình người quái dị này vừa xuất hiện, luồng khí tức mạnh mẽ nhanh chóng được chuyển hoá và phóng ra.
“Đây là…. Khí tức của võ sĩ Đỉnh Phong tầng thứ chín.”
Mọi người trợn tròn mắt nhìn. Võ sĩ Đỉnh Phong tầng thứ chính không phải là võ sĩ tầng thứ chín bình thường, còn cách tầng thứ mười một khoảng cách xa nhưng lại vô cùng hiếm hoi.
Chủ yếu là vì đối phương trông quá dị, vả lại trong tay và trên miệng còn be bét máu, trông khủng khiếp vô cùng.
Rất nhanh chóng, đã có thêm hai bóng hình như vậy nữa bước ra, cũng là … võ sĩ tầng thứ chín.
“Chúng tôi đã từng gặp dị nhân này rồi.”
Hai chị em song sinh Du Thanh và Du Yên đột nhiên lên tiếng.
“Hôm đó có một dị nhân xông vào phòng của anh Diệp, sau đó bị anh ấy đánh bại.”
Bọn họ dứt lời, mọi người liền nhận thức được rằng đám dị nhân này là địch, không phải bạn.
“Hừ.” La Hằng nghe hai chị em kia nói xong thì mặt lạnh hẳn. Cái thứ này dám đắc tội với Diệp Thiên?
Quả thực đáng chết.
Giây phút sau đó.
Bóng người của Bạch Tử U biến mất ở chỗ cũ, khi xuất hiện trở lại thì đã có ba dị nhân ở phía trước cô.
Sau đó Bạch Tử U rút dao găm ra, một luồng sáng sắc lạnh xuyên qua. Chỉ thấy một con trong số đám dị nhân đó bị cắt đầu, xác mất đầu ngã vật ra đất.
Tốc độ của Chu Hoàng cũng không kém phần. Khi Bạch Tử U xử lý một con thì cô cũng đã xử lý một con khác.
Cuối cùng cả hai người đồng thời ra tay xử lý con còn lại duy nhất.
Mọi thứ xảy ra quá nhanh, chỉ trong chốc lát.
Sau đó…
Cả ba con dị nhân kia với thực lực Đỉnh Phong tầng thứ chín đã chỉ còn lại cái xác.
Trong chốc lát, đám người vốn dĩ đã xếp thực lực của mấy người phía Bạch Tử U vào top đầu thì lúc này mới ngỡ ngàng phát hiện ra rằng hoá ra thực lực của bọn họ mới thật khủng khiếp làm sao.
“Kỳ lạ.”
“Trong mê cung sao lại có loại quái vật dị nhân thế này?”
“Đúng, hình như chúng còn là vật sống.”
“Vậy thì không thể nào tồn tại trong mê cung trước đó được, chỉ có thể là có người nào đó cố tình thả bọn chúng vào đây thôi.”
Mọi sự chú ý của mọi người nhanh chóng chuyển về phía đám dị nhân này.
Chỉ thấy La Hằng sát lại gần, dùng tay sờ vào máu rồi tự nhủ: “Máu vẫn còn nóng.”
“Đây là…”
Ánh mắt của ông cố Chu nhìn đám dị nhân này, sau đó để lộ ra vẻ suy tư. Ông ngỡ ngàng: “Đây là sản phẩm thất bại của kế hoạch ‘nhân tạo võ sĩ’.”
“Hả? Vậy có nghĩa là gì?”
Mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía ông cố Chu với vẻ mặt đầy băn khoăn.
Ông cố Chu hít vào một hơi thật sâu rồi nói: “Kế hoạch ‘nhân tạo võ sĩ’ này từng được tiến hành ở Bắc Cương rất lâu trước kia.”
“Năm đó vì các nhà khoa học ở các nơi trên thế giới quy tụ về đây cho nên mới tiến hành một kế hoạch nghe nói là có thể thay đổi cục diện thế giới.”
“Thế nhưng võ sĩ là phải có tuần tự thứ bậc đi lên, đám người này lại mưu đồ muốn tạo ra một lượng lớn võ sĩ, và cuối cùng thì thất bại.”
“Thực nghiệm của bọn họ thất bại cho nên mới tạo ra đám súc vật với bộ dạng này, tâm trí như súc vật, không có nhân tính.”
“Có điều nghe nói chúng đã bị hủy từ lâu, không ngờ đến giờ mà vẫn còn tồn tại.”
Nghe ông cố Chu nói vậy, mọi người rất bất bình.
Đúng là đáng sợ.
Nhân tạo võ sĩ?
Bắc Cương còn xảy ra chuyện này sao?
“Việc này được tiến hành rất bí mật, người biết không nhiều.” Ông cố Chu cau mày, tiếp tục nói: “Xem ra Bắc Thiên Các biết hơn tôi nhiều, vả lại còn thu nạp, nuôi dưỡng cả đám vật thất bại này.”
“Đây là việc làm trái với đạo làm người, trái với đạo trời.”
Ông cố Chu chỉ có thể nghĩ tới đây là những việc mà Bắc Thiên Các làm.
Thứ nhất, ở đây là địa bàn của Bắc Thiên Các. Thứ hai, thử nghiệm năm xưa được tiến hành ở Bắc Cương. Người có thể tham gia đương nhiên chỉ có thể là các gia tộc lớn hoặc thế lực lớn ở Bắc Cương.
Năm xưa nhà họ Chu lớn mạnh nhưng cũng chỉ có thể biết một phần rất ít, và có thể biết hơn ông cố Chu, lại còn có thể nuôi cả đám dị nhân thế này cũng chỉ có thể là Bắc Thiên Các mà thôi.
“Bắc Thiên Các đáng chết.”
“Mê cung nguy hiểm thế này mà lại để chúng ta vào đây, còn đóng chặt phong toả lối ra lối vào.”
“Bây giờ lại còn thả đám dị nhân này tới, rõ ràng là muốn đẩy chúng ta vào chỗ chết.”
“Đợi tôi ra ngoài, nhất định phải làm cho ra nhẽ với Bắc Thiên Các.”
Không ít người tức tối, liên tục lên tiếng tỏ thái độ bất bình.
Nhưng bọn họ chỉ có thể mắng chửi chứ cũng chẳng thể làm gì khác vì đến lối ra bọn họ còn chẳng tìm được thì việc ra ngoài lại vô cùng khó khăn chứ đừng nói là báo thù Bắc Thiên Các.
“Những đường khác có giống với chúng ta không?” Đột nhiên có người lên tiếng hỏi.
“Tám mươi phần trăm là giống. Trước đó ở một con đường khác cũng nguy hiểm vô cùng, giống với đường bên này cho nên những người tham gia thử thách khác e là còn thảm hơn.”
“Đúng vậy, dù gì thì chỗ chúng ta nhiều cao thủ hơn, đến vài mĩ nhân còn mạnh thế này kia mà.”
“Cũng không biết tên họ Diệp đó bây giờ thế nào rồi?”
Mọi người cảm thấy may mắn và đầy hy vọng. Thấy may vì gặp được nhóm người Diệp Thiên, còn hy vọng đương nhiên là mong Diệp Thiên có thể lấy được toàn bộ số chìa khoá nhanh nhất có thể.
……..
Lúc này Diệp Thiên vẫn đi xuống phía dưới, anh cũng đã di chuyển xuống dưới được gần trăm mét rồi.
Vì trong tay anh đã lấy được bốn chiếc chìa khoá, việc này không mấy khó khăn với Diệp Thiên nhưng nếu như là những người khác thì căn bản không thể làm được việc này.
Vả lại xung quanh đều là thiên thạch vô cùng kiên cố.
Cũng may là Diệp Thiên dùng nắm đấm để phá vỡ.
“Chiếc chìa khoá cuối cùng.”
Lúc này, ánh mắt Diệp Thiên đã trông thấy chiếc chìa khoá bằng đồng ở cách đó không xa đang treo trên tường giữa bóng tối bao trùm.
“Á.”
Đương lúc Diệp Thiên lại gần thì vẻ mặt anh thay đổi hẳn.
- ------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT