Trên một hòn đảo nhỏ không biết tên ở Địa Trung Hải.
Merlot dẫn theo mấy hộ vệ thân tín đang canh ở cửa động của một sơn động.
Nơi đây là một cứ điểm của Dark Coucil, nhiều năm trước August đã vừa ý nơi này, biến nơi này thành nơi đóng cửa tu hành bí mật của mình. Minh Vương Quyền chấn động cả tổ chức võ thuật thế giới được sinh ra ở đây.
Ngoài August ra, thì chỉ có Merlot và mấy hộ vệ thân cận do đích thân August bồi dưỡng biết nơi bí mật này.
Đột nhiên, cánh cửa được thiết kế riêng của hang động mở ra, August thong dong đi từ trong ra.
Nhưng Merlot thì lại là vẻ mặt lo lắng. Lần này August đột nhiên bế quan là vì lúc ông ta đang thử công phá cảnh giới đó, nội kình trong cơ thể đột nhiên bắt đầu cuồn cuộn, nội kình dữ dội như con ngựa hoang tuột dây cương, tán loạn trong cơ thể August, làm tổn thương gân mạch, khiến ông ta suýt nữa tẩu hỏa nhập ma, nổ tung mà chết.
August nhìn Merlot bằng ánh mắt an ủi, nói: “Không sao rồi, gân mạch bị tổn thương đã dùng đồ quý cậu đưa tới chữa lành rồi, gân mạch dẻo dai hơn ngày trước, có thể chứa được nhiều nội kình hơn. Hơn nữa, tôi có vẻ đã chạm được đến ngưỡng cửa mà tất cả người mạnh đều điên cuồng rồi”.
August bây giờ nhớ lại vẫn hơi sợ. Nếu trong khoảnh khắc cuối cùng, không cắn chặt răng, chịu đưng cơn đau do gân mạch bị tổn thương gây ra, cố kiềm hãm nội kình mất khống chế, thì e là giờ ông ta đã nổ tan nát mất mạng rồi.
Đồng thời ông ta cũng thấy may mắn, lần này trong họa có phúc, khiến ông ta cuối cũng chạm được vào ngưỡng cửa của thần cảnh.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của August, nỗi lo trong lòng Merlot cuối cùng cũng biến mất. Sự lo lắng trên mặt không còn nữa, chân mày nhăn tít cũng giãn ra.
“Merlot, ba người bọn Miyamoto Yamayaki, Soro và Hồng Thiên Bá có chấp nhận đề nghị chúng ta không?”, August hỏi.
“Thưa hội trưởng, ba người bọn Miyamoto Yamayaki, Soro và Hồng Thiên Bá đã bỏ ý định giết Trần Phong. Đồng thời rời khỏi La Mã ngay tối hôm đó”, Merlot đáp.
“Ừm”.
“May mà ba tên ngốc Miyamoto Yamayaki, Soro và Hồng Thiên Bá không hành sự lỗ mãng”, August thở dài nói: “Mặc dù Dark Coucil của chúng ta không sợ cơn giận của Tòa Thánh và La Hạo Thiên, nhưng kế hoạch thực nghiệm gene sinh vật của chúng ta đang tiến hành đến bước quan trọng, chúng ta không thể vì thế mà mạo hiểm được”.
Merlot gật đầu: “Hội trưởng, tôi biết. Nếu trong lúc quan trọng này chúng ta bị tổ chức võ thuật thế giới mà Tòa Thánh và La Hạo Thiên là thành viên để ý vì việc của Trần Phong, thì sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch bước vào thần cảnh của hội trưởng, thậm chí còn có khả năng tổn thất người nặng nề trong Dark Coucil của chúng ta trong khi giao chiến với Tòa Thánh và La Hạo Thiên, dù là tình huống nào thì cũng bất lợi với chúng ta”.
August nhìn Merlot bằng ánh mắt khen ngợi: “Phân tích đúng lắm, đúng là bộ não của Dark Coucil của chúng ta”.
Merlot vừa mừng vừa sợ, hành lễ với August: “Hội trưởng, ông quá lời rồi. Suy nghĩ cho sự phát triển lâu dài của tổ chức là việc mà tôi nên làm”.
“Tốt, tốt lắm”, August lại khen ngợi Merlot, rồi nói tiếp: “Merlot, lần này tôi gặp họa được phúc, trùng hợp thấy được chút cơ hội bước vào thần cảnh. Cho nên tôi muốn tiếp tục bế quan, đột phá đến thần cảnh một lần luôn”.
Lúc August nói thần cảnh, trong mắt có sự hưng phấn khó giấu được.
Một lúc sau, tâm trạng hưng phấn của August dần bình tĩnh lại.
“Merlot, giờ tôi giao cho cậu hai việc”, August đột nhiên nói.
“Xin hội trưởng cứ dặn dò! Tôi chắc chắn sẽ hoàn thành”, Merlot cúi đầu, quỳ một gối.
Hộ vệ xung quanh đều quỳ theo.
“Việc thứ nhất, kế hoạch cải tạo gene đã bước đến giai đoạn nước rút, để đảm bảo có thể khiến thực nghiệm thành công nhanh nhất có thể, tôi muốn cậu phát động một cuộc chiến tranh nhân tạo quy mô nhỏ, coi chiến trường như sân thử nghiệm. Để những chuyên gia thực nghiệm kia lấy gene của những người có ở hiện trường”.
“Việc thứ hai, hiện tại tình báo chúng ta nắm được về Tòa Thánh Van-ti-căng quá ít, nên người của chúng ta không thể thực sự xâm nhập vào nội bộ của Tòa Thánh Van-ti-căng, có thể nói chúng ta chỉ hiểu bề ngoài về hướng đi và thực lực tổng thể của họ. Cho nên, tôi mong cậu có thể mời gọi chàng thanh niên tên Arthur kia của Van-ti-căng vào tổ chức, để cậu ta trở thành tai mắt trong Tòa Thánh của chúng ta”.
August nói với Merlot đang quỳ.
“Thưa hội trưởng, việc đầu tiên dễ xử lý, chỉ cần tung một chút tin đồn là có thể khiến chính phủ ở vùng sâu vùng xa xảy ra chút chiến tranh quy mô nhỏ, còn chúng ta có thể nhúng tay vào, lấy dữ liệu mà thực nghiệm cần”. Mặt Merlot lột vẻ khó xử nói: “Việc thứ hai so với việc thứ nhất thì khá khó nhằn, Arthur có địa vị không thấp ở Tòa Thánh, có sự gia nhập của cậu ta thì chỉ có lợi chứ không có hại với chúng ta. Chính vì thế, chúng ta muốn mời gọi cậu ta cũng không dễ dàng”.
August suy nghĩ một lúc, cho Merlot cách: “Thế này đi, chẳng phải cậu ta bị Trần Phong làm hỏng một cánh tay sao? Cậu chuyển lời cho cậu ta giúp tôi, chỉ cần cậu ta bằng lòng trở thành một phần của Dark Coucil chúng ta, thì sau khi kế hoạch cải tạo gene sinh vật thành công, tôi sẽ bảo nhân viên kĩ thuật tiêm gene sinh vật vào cánh tay bị hỏng của cậu ta, khiến cánh tay cậu ta mạnh hơn ngày xưa, khiến thực lực của cậu ta lên một tầm cao mới”.
“Tôi hiểu rồi, tôi biết phải làm thế nào rồi”, Merlot nghe August nói xong thì vô cùng tự tin với việc thuyết phục được Arthur.
Dù sao trên thế giới này, chẳng có người mạnh nào lại không muốn mạnh hơn, chỉ cần trở nên mạnh hơn, thì thứ có được cũng sẽ nhiều hơn.
August tiếp tục nói: “Trần Phong giết chết William kia, tạm thời chúng ta không cần ra tay với cậu ta. Cậu ta bây giờ đang bộc lộ tài năng, đã đắc tội nhiều thế lực trong đại hội võ thuật thế giới. Dù chúng ta không ra tay, thì kết cục của cậu ta cũng sẽ thê thảm hơn Kinh Nhất – sư huynh của cậu ta năm đó nhiều”.
Lời August nói cứ như báo hiệu số phận sau này của Trần Phong. Theo ông ta thấy, cách làm kiểu trẻ tuổi ngông cuồng này của Trần Phong, chắc chắn sẽ khiến người ta ghen tị, sớm muộn gì anh cũng sẽ bị chết yểu. Cho nên August không thèm so đo với một người sắp chết.
Ông ta muốn tập trung hết tinh thần và thời gian vào việc đột phá thần cảnh. Ánh sáng trong mắt August lập lòe, nhìn xa xăm về hướng Hoa Hạ.
Sáng sớm, cả thế giới đều trong lành, ánh mặt trời xuyên qua tầng mây nhạt, dịu dàng sà xuống đường phố La Mã, khiến tòa thành cổ lâu đời này có cảm giác khiến người ta thích thú.
Khoảng 9 giờ sáng, một chiếc máy bay thương gia từ Hoa Hạ đến La Mã hạ cánh đúng giờ ở sân bay Micino.
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT