Từ khi bế quan đến giờ Trần Phong phát hiện một vấn đề, dù là Phá Lãng Trảm của Sachi nước R dùng, hay Chiến Thần Trảm của Arthur Tòa Thánh, thì chiêu thức hai người này dùng đều là võ công cực kì bá đạo trong võ học.

Hai loại võ công này có một điểm chung, đó là tập trung tất cả nội kình vào một điểm, trong nháy mắt đánh ra, tạo thành lực sát thương mạnh mẽ.

Chiêu thức này nhìn thì đơn giản, nhưng lại không dễ dàng có thể sáng tạo ra, điều động nội kình toàn thân không phải là việc mà giai đoạn Hóa Kình có thể làm được, nhưng nếu học loại võ công này thì chưa chắc.

Trần Phong đang nghĩ nếu sáng tạo ra chiêu thức như vậy, thì anh sẽ có thêm một đòn sát thủ, hơn nữa cực kì quan trọng với trận chiến tiếp theo, đến lúc ấy Arthur sẽ không còn đáng sợ.

Chiêu thức của Trần Phong nhiều, chỉ có thiếu chiêu thức có lực sát thương mạnh như Chiến Thần Trảm.

Lần trước Trần Phong bế quan nhiều ngày muốn sáng tạo võ học, nhưng chỉ sáng tạo ra hai thức, mặc dù nói có thể sáng tạo hai thức cũng không dễ, nhưng hai thức này không phải sát chiêu.

Trận đấu hai hôm nay, dù là Phá Lãng Trảm của Sachi hay Chiến Thần Trảm của Arthur thì đều khiến mắt Trần Phong sáng lên, loại chiêu thức này nếu cố đỡ thì chết chắc.

Hơn nữa tốc độ thi triển chiêu thức này cũng cực nhanh, có thể nói là có cả công và thủ.

Nên Trần Phong đang suy nghĩ, muốn tự mò mẫm một lúc, dù không thể sáng tạo ra, nhưng nếu có thể biết nhược điểm trong đó, thì cũng xứng đáng với thời gian bế quan này.

“Chiêu thức này cực kì sắc bén, chỉ có điều không biết họ làm sao làm được, chẳng lẽ là lấy ý tưởng từ vũ khí hiện đại?”.

Trần Phong cứ cảm thấy đã chạm được vào cái gì, nhưng cảm giác vẫn thiếu một chút, cứ như giấy cửa sổ cổ đại, chỉ cần tìm đúng vị trí, chọc một cái là rách.

Thời gian trôi qua từng chút một, Trần Phong từ đầu chí cuối đều nhắm mắt trầm tư, không thu hoạch được.

“Chẳng lẽ là vì…”.

Trần Phong lẩm bẩm, đột nhiên mở bừng mắt.



Thế giới bên ngoài cực kì náo nhiệt, trận đấu của Trần Phong và Arthur trong cuộc thi võ thuật cấp thế giới lần này sắp bắt đầu, thời gian thi đấu là sau 8 giờ sáng ngày 29 tháng 7 tổ chức.

Trận này có thể nói là rầm rộ chưa từng có, với việc tuyên truyền của công ty cá cược, nhiều người ngưỡng mộ mà đến, mặc dù nói có không vé vào không thể vào sân, nhưng lúc này cũng tề tựu tại Van-ti-căng muốn nhìn phong thái của hai tuyển thủ.

Đến hiện tại trận đấu của Arthur và Trần Phong đã át hết mọi chuyện, trở thành tin hàng đầu trên trang web tính đến lúc này, dù là một số người không hiểu về võ học, nhưng giờ cũng biết việc này.

Việc rầm rộ thế này, sao có thể thiếu truyền thông được, nhiều cơ quan truyền thông đã trao đổi với tổ chức võ thuật thế giới, hi vọng có thể vào sân ghi hình lại trận đấu, sau đó lại phỏng vấn riêng hai tuyển thủ, nhưng lúc này đã bị tổ chức võ thuật từ chối.

Không chỉ truyền thông không thể vào, mà đến cả các khán giả cũng không thể mang thiết bị điện tử gì vào sân đấu.

Tất cả là vì cuộc thi võ thuật thế giới quá đẫm máu, cảnh tượng gì cũng có, nếu quay clip hoặc chụp ảnh lại, một khi truyền ra ngoài thì chắc chắn sẽ gây ra hỗn loạn không cần thiết trong xã hội.

Nên trong khi thi đấu tuyệt đối sẽ không để cái gọi là truyền thông vào, đến lúc đó với mức độ tuyên truyền của truyền thông, thì hậu quả gây ra ai cũng không lường trước được.

Tổ chức võ thuật thế giới sẽ không cho phép việc như vậy xảy ra.

Đã đến ngày thi đấu, khoảng 6 giờ sáng, sân đấu đã mở, các khán giả vào sân bằng vé vào, sau đó tìm chỗ ngồi, đến vị trí thuộc về mình.

Thời gian trôi qua từng chút một, khoảng 8 giờ, khán giả trong sân hầu như đã đến đông đủ, còn đông hơn số lượng người của mấy hôm trước, trận đấu của Arthur và Trần Phong, đã kích thích sự hứng thú của họ, một số người đã về rồi, vừa nghe nói việc này thì lại quay lại sân đấu.

Giữa sân đấu có một cái màn hình lớn, tác dụng của màn hình này là lúc tuyển thủ thi đấu, khiến khán giả ở xa nhìn rõ ràng hơn, trên màn hình lúc này hiển thị ảnh của Trần Phong và Arthur, và thời gian thi đấu.

Trong sân, người xem thi đấu nhiều, có vẻ hơi ầm ĩ, đa phần mọi người đang thảo luận về trận đấu lần này.

“Các anh nói xem, trận này ai có thể thắng? Trần Phong hay Arthur?”.

“Tôi cảm thấy Trần Phong sẽ thắng, dù sao thì Trần Phong đã thắng mấy trận rồi. Thực lực rành rành ra đó”.

“Xem ra hôm qua anh không đến nhỉ? Anh chưa thấy thực lực chân chính của Arthur, có thể nói là đợi Arthur dùng thực lực chân chính, Trần Phong chắc chắn không địch lại!”.

“Đúng thế, mặc dù Trần Phong mạnh, nhưng chắc chắn không phải đối thủ của Arthur, dạo này đến cả công ty cá cược cũng đang tuyên truyền phần thắng của trận đấu, khả năng Arthur thắng cuộc cực cao!”.

Các khán giả anh một lời tôi một câu thảo luận, tình hình cực kì náo nhiệt.

Giáo hoàng Zeus cách sân đấu khoảng một dặm, các tu nữ đang bận rộn, thay đồ cho Giáo hoàng Zeus.

Zeus thân là Giáo hoàng Tòa Thánh, dù là quần áo hay phụ kiện, vật đeo trên người đều rất được coi trọng, không thể qua quýt.

Có thể nói quy tắc của Giáo hoàng Tòa Thánh, còn rắc rối hơn nhiều lãnh đạo của mấy nước khác.

Hơn nữa cuộc thi của tổ chức võ thuật có người của nhiều nước tới xem, Zeus là Giáo hoàng Tòa Thánh, thể diện của ông ấy chính là thể diện của cả Tòa Thánh, không thể qua loa.

Ngoài cửa phòng Zeus, Arthur vẫn canh giữ ở đó như cũ, đợi Giáo hoàng chuẩn bị xong thì bèn đi đến sân đấu cùng Giáo hoàng.

Arthur là đội trưởng đội hộ vệ, nghề nghiệp của anh ta là bảo vệ sự an toàn của cung điện Tòa Thánh, chưa được Giáo hoàng gọi thì Arthur không được phép cho bất kì ai bước vào phòng Giáo hoàng trừ khi anh ta bị đánh chết.

“Arthur đại nhân, Thánh nữ Angel đến rồi!”.

Một hộ vệ đến bên cạnh Arthur, khom người báo cáo, ai bước vào phạm vi 200 mét quanh phòng Giáo hoàng Zeus thì đều phải qua kiểm tra của đội hộ vệ.

“Ừm, Thánh nữ có việc gì, gặp bệ hạ sao?”.

Arthur không biết tại sao khi nghe tên Thánh nữ Angel, trong lòng lại bất giác cảm thấy xót xa và phẫn nộ, cảm giác này rất phức tạp.

“Thánh nữ Angel muốn gặp anh!”, hộ vệ khom người nói thật.

“Hử?”.

Arthur hơi buồn bực không biết Thánh nữ Angel tìm anh ta có việc gì, dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, hộ vệ dẫn đường, Arthur đi về phía xa.

Từ xa đã có thể thấy Thánh nữ Angel đứng đó, trên người mặc trường bào màu đen, trước ngực đeo Thánh giá.

Mặc dù nói Thánh nữ Angel đeo khăn che mặt nhưng cũng không che được dung mạo tuyệt đẹp của cô.

“Thánh nữ!”.

Arthur đứng ở chỗ cách Thánh nữ Angel chưa đến năm mét, tươi cười hành lễ với cô.

“Arthur đại nhân, hôm nay tôi đến tìm anh là muốn nói chuyện riêng với anh, được không?”.

Giọng Thánh nữ Angel cực kì êm tai.

“Tôi đây, vô cùng vinh dự!”.

Nụ cười của Arthur càng tươi tắn hơn, tâm trạng cực kì hưng phấn, Thánh nữ Angel tìm anh ta nói chuyện, đây là việc chưa bao giờ có, hưng phấn đồng thời anh ta cũng hơi tò mò lúc này đối phương sao lại đến tìm anh ta.

Hộ vệ ở bên cạnh cũng là một người thông minh, lúc này lặng lẽ rút lui.

“Trận đấu sắp bắt đầu, chỉ là không biết trận đấu lần này phần thắng của Arthur thế nào?”.

Thánh nữ Angel và Arthur đi mãi khoảng mười mấy mét, sau khi xác định không có ai nghe thấy, thì thong thả lên tiếng.

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play