Hai bên va chạm với nhau, Lovsky phun ra một ngụm máu, lòng bàn tay bị chém gãy, cơ thể không khống chế được mà lùi về phía sau.
Chỉ một chiêu, Lovsky đã bại trận, lòng bàn tay bị chém gãy, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể thì cũng bị thương nặng.
Cơ thể Lovsky đập mạnh xuống đất, hoàn toàn mất năng lực chiến đấu.
“Lovsky, cậu sao rồi? Có muốn đấu tiếp không?”.
Trọng tài bừng tỉnh từ trong cơn bàng hoàng, đến bên cạnh Lovsky hỏi.
Lovsky lộ vẻ mặt khổ sở, gian nan lắc đầu.
“Trận đấu kết thúc, Arthur thắng!”.
Cùng với việc trọng tài tuyên bố kết quả trận đấu, khán giả lại lần nữa hét vang, bỗng chốc trong sân chỉ có tiếng hét hưng phấn của các khán giả.
“Hay!”.
“Arthur đúng là mạnh thật!”.
“Arthur vô địch!”.
Những âm thanh khác nhau đến từ khán giả có mặt.
Cứ tưởng Arthur và Lovsky sẽ đánh nhau, không ngờ thế mà lại là xu thế nghiêng về một bên, bị Arthur đánh bại trong tích tắc.
Kết quả này nằm ngoài dự đoán của mọi người, trong đó cũng bao gồm cả Trần Phong.
Trong tiếng hò hét ngợp trời, vẻ mặt Arthur lạnh nhạt, ánh mắt quét qua Trần Phong trong đám đông, sau đó xoay người rời khỏi nơi này.
“Trần Phong đến từ Hoa Hạ này, có thể chặn được một đòn đánh hết sức vừa nãy của Arthur không?”.
Các khán giả nhìn thấy ánh mắt của Arthur vừa nãy, cũng biết Arthur đang nhìn Trần Phong, lúc này mọi người không kiềm được xuất hiện một suy nghĩ trong lòng.
Mặc dù nói trước đó trận đấu của Trần Phong cực kì đặc sắc, thực lực cũng rất mạnh, nhưng mọi người không cho rằng Trần Phong có thể chặn được một đòn mạnh nhất của Arthur.
Màn đêm sắp buông xuống, sân đấu ngoài một số nhân viên ra thì không có người khác, còn các hộ kinh doanh nhỏ ở xung quanh cũng đã dọn hàng về nghỉ ngơi từ lâu.
Trong một giáo đường của Tòa Thánh, Thánh nữ Angel lúc này chống cằm nhìn ráng chiều còn sót lại, không biết đang nghĩ gì.
Đúng lúc này tiếng bước chân dồn dập vang lên, Thánh nữ Angel hơi cau mày.
Thánh nữ Angel đã đến giai đoạn đầu chiến thần, nên thính giác cực kì nhạy bén.
Hơn nữa thân phận địa vị Thánh nữ cực cao, không có sự cho phép thì rất ít người dám làm phiền.
“Ken két!”, cửa phòng bị đẩy mở, một người đi vào.
Sau khi Thánh nữ Angel nhìn thấy người đến thì xóa mọi sự không vui, lễ phép nói: “Giáo hoàng bệ hạ, sao người lại đến đây?”.
Giáo hoàng Zeus nói với gương mặt tươi cười: “Không có gì, ta tới thăm con”.
Thánh nữ Angel vội vàng dịch ghế, mời Giáo hoàng Zeus ngồi xuống, sau đó hỏi: “Người uống chút gì không?”.
“Nước lọc là được!”.
Zeus mỉm cười, vì tiếp theo ông ấy muốn nói chuyện hẳn hoi với Thánh nữ Angel.
Thánh nữ Angel bưng một cốc nước, lễ phép đưa cho Zeus, sau khi Zeus nhận thì rất tùy tiện hỏi một câu: “Chiều nay sao không đi xem trận đấu của Arthur?”.
Thánh nữ Angel nghe thấy câu hỏi của Zeus, vẻ mặt hơi mất tự nhiên đáp: “Hôm nay con không khỏe, nên không đi!”.
“Từ vẻ mặt của con có thể nhìn ra, con đang nói dối!”.
Zeus không thể hiện ra cái gì, vẻ mặt vẫn mang theo mỉm cười.
Thánh nữ Angel từ nhỏ đến lớn căn bản chưa từng nói dối, nói cách khác với thân phận, địa vị của cô căn bản không cần phải nói dối người khác.
“Không đi xem trận đấu là vì không muốn đi xem, đúng không?”.
Zeus do dự một lát vẫn hỏi ra vấn đề trong lòng.
“Vâng, Giáo hoàng bệ hạ!”.
Thánh nữ Angel cũng không giấu giếm, nói thẳng.
“Con không muốn đi xem là vì con không thích Arthur sao?”.
Zeus thở dài tiếp tục nói: “Arthur đẹp trai, gia tộc cũng khá là có thực lực, hơn nữa tuổi còn trẻ đã có võ lực thế này rất không đơn giản, có thể nói cậu ấy là người mạnh hiếm có trong thế hệ trẻ. Hơn nữa cậu ấy đã ở Tòa Thánh rất nhiều năm rồi, ta vẫn rất hiểu đạo đức của cậu ấy, trong Tòa Thánh rất nhiều người cực kì coi trọng cậu ấy, hơn nữa cậu ấy đối với con không hai lòng, một lòng một dạ với con, sao con không thích cậu ấy chứ?”.
Giáo hoàng Zeus có thể nói là tận tình khuyên bảo Thánh nữ.
Thánh nữ Angel yên lặng không nói gì, không biết đang nghĩ gì.
“Angel, con đừng căng thẳng, ở đây không có người khác, con có tâm sự gì cứ nói ra, chúng ta cùng bàn bạc một chút!”.
Thấy Angel yên lặng không nói, Giáo hoàng Zeus cũng sợ mình ép quá mức, vội vàng vỗ về, với Angel, Zeus thực sự coi cô như con gái.
“Bệ hạ, lời người nói không sai!”.
Thánh nữ Angel do dự một lát tiếp tục nói: “Arthur đúng là rất hoàn hảo, đạo đức cũng tốt, đến nay không phát hiện anh ấy có gì thiếu sót, nhưng chính vì sự hoàn hảo này, khiến con cảm thấy không vững dạ, cảm giác rất không chân thực!”.
“Ừm, chỉ vì việc này sao?”, Zeus tiếp tục hỏi.
“Vâng, con không ghét anh ấy, nhưng cũng không thích anh ấy, cảm giác này nói không rõ, nhưng lại thực sự tồn tại!”, Thánh nữ Angel nói thật.
“Ừm, vậy ta hỏi con, ví dụ trận đấu sau Arthur thắng Trần Phong, con sẽ thích Arthur hay sẽ hận cậu ấy?”.
Zeus cười như không cười hỏi.
“Việc này…”.
Thánh nữ Angel bỗng chốc hơi lúng túng, cô không ngờ Zeus lại hỏi cô vấn đề thế này, lúc này không biết đáp lại thế nào.
“Bệ hạ, tại sao người lại hỏi như vậy chứ?”.
Hiếm khi Thánh nữ Angel lấy dũng khí hỏi ngược lại Giáo hoàng Zeus.
“Có phải con thích Trần Phong của Hoa Hạ kia không?”.
Zeus cũng không lòng vòng, hỏi thẳng.
Sắc mặt Thánh nữ Angel chợt thay đổi, gương mặt nhỏ nhắn ửng hồng, bàn tay ngọc ngà nắm góc áo, trông hơi bối rối, sau đó nói: “Con không biết có phải thích không, nhưng Trần Phong Hoa Hạ cho con cảm giác rất thần bí và khí chất độc đáo, khiến con bất giác muốn tìm hiểu mọi thứ về anh ấy, cùng với sự chảy trôi của thời gian, cảm giác này ngày càng sâu sắc hơn”.
“Xem ra con rung động rồi, ha, ha, có điều nói đi cũng phải nói lại, tính cách Trần Phong kia chín chắn, bình tĩnh, sẽ không làm việc theo cảm tính, hơn nữa tuổi trẻ đã có hàng loạt sự tích, cực kì hiếm có, nói thật, ta cũng cảm thấy người trẻ tuổi này rất ổn!”.
Zeus cười ha hả nói ra suy nghĩ của mình.
“Đúng vậy, chính là như vậy!”.
Angel vội vàng gật đầu, trong lòng vui mừng, niềm vui này đến từ lời khen ngợi với Trần Phong của Zeus.
“Ha, ha, cho nên nói con đã thích Trần Phong rồi, nhưng mà…”.
Zeus đầu tiên trêu chọc một câu, sau đó đổi chủ đề.
“Nếu trong trận đấu của Arthur và Trần Phong, Arthur thắng, đánh bại Trần Phong, hoặc là giết đối phương, con không thể vì vậy mà hận Arthur, ngược lại, con phải gả cho cậu ấy!”.
Biểu cảm của Zeus nghiêm túc nói ra suy nghĩ trong lòng.
“Cái gì?”.
Thánh nữ Angel biến sắc, lúc này ánh đèn chiếu rọi lên mặt cô, sắc mặt có vẻ nhợt nhạt, không có chút huyết sắc.
“Việc này… bệ hạ nhất định muốn như vậy sao?”.
Vẻ mặt của Angel đã không biết phải hình dung thế nào, lúc này cô hơi lo lắng và thất vọng.
“Ừm, phải tuân thủ, đây là mệnh lệnh của ta, cũng là chỉ thị của Chúa, lựa chọn này sẽ liên quan đến biến cố xảy ra trong tương lai, cũng là chịu trách nhiệm với nhưng người chịu khổ nạn kia!”.
Giáo hoàng Zeus thu lại nụ cười, nét mặt nghiêm túc, giọng nói thì càng không cho cãi lại.
- -------------------
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT