Dọc đường Trần Phong đi tới, có khách dùng bữa xong chuẩn bị rời đi, khi họ đi qua Trần Phong thì đều gật đầu chào hỏi, từ đó có thể thấy địa vị của Trần Phong trong lòng họ vẫn rất cao.
Với việc này Trần Phong cũng đáp lại bằng gương mặt mỉm cười.
“Người anh em, cuối cùng anh cũng đến!”.
Tam Giới nói rồi nhường một chỗ, để Trần Phong ngồi xuống.
Chỗ này không chỉ có Tam Giới, còn có Cơ Uẩn, Thiên Ưng, họ đều ở đây.
Thấy Trần Phong ngồi xuống, Cơ Uẩn cười nói: “Trần Phong, xem ra ban tổ chức của cuộc thi võ học lần này quan tâm anh thật đó!”.
“Ồ? Là sao?”, Trần Phong hơi buồn bực, hỏi.
“Là thế này”, Cơ Uẩn giải thích: “Lần này cung cấp cho võ sĩ hai khách sạn, chúng ta ở một trong hai chỗ, tôi đã nghe ngóng một chút, anh đoán xem thế nào?”.
Cơ Uẩn cố ý khơi gợi sự tò mò, nhưng ba người có mặt chẳng ai tiếp lời anh ta, anh ta chỉ đành tiếp tục nói: “Ở khách sạn chúng ta ở, những người đối địch với anh thế mà không có ai hết!”.
Cơ Uẩn biết những việc này, chẳng có gì lạ cả, gốc gia tộc nhà anh ta vững chắc, hơn nữa có mạng lưới tình báo của riêng mình, muốn biết những việc này không hề khó.
“Xem ra ban tổ chức lo Trần Phong ở chung với họ thì sẽ có mâu thuẫn, thậm chí là động thủ!”.
“Ừm, có lý!”.
Trần Phong gật đầu cảm thấy Cơ Uẩn phân tích không sai.
Lần này tham gia cuộc thi võ học, Tòa Thánh Van-ti-căng đã ra quy định, nghiêm cấm võ sĩ tự ý động thủ trước cuộc thi, mặc dù quy định đã đặt ra rồi, nhưng lại không có ý nghĩa thực tế lớn lao gì, phải biết là cảnh cáo và dọa nạt là khái niệm khác nhau.
“Người anh em!”, Tam Giới vỗ vai Trần Phong nói: “Trước đó Cơ Uẩn nói với tôi, cậu là nhân vật hot trong cuộc thi này, là tồn tại mà mọi người để ý, nhưng đồng thời cũng là nhân tố không an phận!”.
Tam Giới còn chưa dứt lời, Cơ Uẩn đã chửi thầm một tiếng đồ ngốc, nói lời này trước mặt Trần Phong, ngang bằng bán đứng Cơ Uẩn.
Trần Phong mỉm cười, không để ý, lần này mục đích cuối cùng không phải lấy cái danh hão quán quân như lần trước, mà là để trả thù cho Kinh Nhất, tìm kiếm xử lý truyền nhân của kẻ thù, sau đó giết hết bọn họ.
Nhìn từ góc này, Trần Phong đúng là người không an phận.
“Tôi nhớ ra rồi, màn cá cược của các nơi trên thế giới về cuộc thi này mở rồi, tăng thêm chút thú vị cho cuộc thi lần này, đưa ra đánh giá về tỉ lệ thắng của tuyển thủ lần này, anh đứng hạng bốn, trước khi anh đến, tôi, Thiên Ưng và Tam Giới đang thảo luận việc này!”.
Có lẽ là cảm thấy hơi xấu hổ, Cơ Uẩn nói ra một tin tức, thu hút sự chú ý.
“Ồ? Có việc này? Cho tôi xem nào!”, Trần Phong lộ vẻ hứng thú.
Cơ Uẩn lấy điện thoại ra đưa cho Trần Phong, sau đó chỉ vào màn hình nói: “Anh xem, chính là cái này!”.
Arthur: Đội trưởng đội hộ vệ Tòa Thánh, tỉ lệ cược là 4.5.
William: Đảm nhiệm Người con của bóng tối của Dark Coucil, tỉ lệ cược 5.0.
Madhi: Phật đề của Phật môn, tỉ lệ cược 6.0.
Trần Phong: Liên minh võ sĩ Hoa Hạ, thiên kiêu của thế hệ trẻ, tỉ lệ cược 7.0.
Trần Phong nhìn không rời mắt vào màn hình, ba người Arthur của Van-ti-căng, William của Dark Coucil và Madhi của Phật môn, xếp bên trên mình.
Xếp hạng phía sau lần lượt là Munir đến từ nước Mễ, biệt danh Hổ Châu Mỹ, có lời đồn anh ta là vũ khí bí mật của nước Mễ, muốn bật lên trong cuộc thi này.
Còn phía sau nước Mễ là Lovsky đến từ Sa Hoàng, biệt danh Gấu Bắc Cực, cũng như Hổ Châu Mỹ của nước Mễ, được Sa Hoàng gọi là vũ khí bí mật.
Từ vị trí thứ 7 đến 10.
Họ lần lượt là thiên tại võ thuật Sachi đến tức nước R.
Thiên tài võ học Charlie của hoàng gia Ưng Quốc.
Thiên tài võ học của Ái Cập cổ Ferdido.
Còn có Bacca của bộ lạc Anh-điêng, tỉ lệ cược của họ là 10, 1, 15, 18.
Tốp 10 Trần Phong tìm hiểu đơn giản một chút, sau đó bắt đầu xem tỉ lệ cược của ba người Thiên Ưng, Tam Giới, Cơ Uẩn, Thiên Ưng đứng thứ 26, Cơ Uẩn đứng thứ 36. Tam Giới đứng thứ 48.
“Tổ thiên tài? Chẳng lẽ không có Tổ người mạnh sao?”.
Trần Phong không nhịn được lên tiếng hỏi.
“Đừng nói nữa, cuộc thi lần này vốn có Tổ người mạnh, nhưng không biết tại sao các môn phái hoặc là người mạnh tông sư của gia tộc, đều từ bỏ tham gia cuộc thi, cho nên cuộc thi võ học cấp thế giới lần này, không có Tổ người mạnh, phải biết là việc này có thể nói trước đây chưa từng có, cuộc thi lần này cũng sẽ trở thành cuộc thi không có Tổ người mạnh, rất là kì quái!”.
Mắt Cơ Uẩn lộ vẻ suy tư, nói hết tin tức mình biết ra.
“Thế à?”.
Trần Phong ra chiều suy nghĩ, cuộc thi võ học, đặc biệt là cuộc thi võ học cấp thế giới, cực kì rầm rộ, để phát huy võ học truyền thống, đồng thời cũng là chỗ tốt để võ sĩ các nước thể hiện thực lực, nhưng không ngờ, cuộc thi võ học lần này thế mà lại hủy Tổ người mạnh.
Việc thế này có thể nói là có một không hai, Trần Phong không kiềm được mà nhớ lại, cho nên trước đó Võ Chí Châu nói sắp xảy ra chuyện lớn.
Thấy Trần Phong đang suy nghĩ, Cơ Uẩn không nhịn được nói: “Bảng tỉ lệ cược này là mấy công ty cá cược lớn tính toán đơn giản thực lực võ sĩ các nơi trên thế giới thông qua một vài phương pháp, từ đó tính toán tỉ lệ cược, nghe nói họ cực kì tự tin đánh giá với thực lực, nhưng tôi cảm thấy việc này đúng là tẻ nhạt!”.
Cơ Uẩn ngừng một lát rồi tiếp tục nói: “Tức nhất là tôi thế mà đứng hạng 36, anh xem những công ty đó đúng là mù rồi!”.
Cơ Uẩn phẫn nộ không thôi.
“Ôi, đây chỉ là một cái bảng xếp hạng thôi, anh sốt ruột cái gì?”.
Tam Giới không hề để ý mà nói, Tam Giới có thể nói là một trong những tuyển thủ ung dung nhất trong cuộc thi võ học lần này, anh ta không hề để ý cái gọi là xếp hạng hay người giành quán quân cuối cùng, anh ta không quan tâm những việc này.
Còn về Thiên Ưng, lúc này cũng nhăn tít mày, dáng vẻ không phục, xem ra anh ta cũng có ý kiến với bảng này.
Trần Phong nhìn thấy vẻ mặt Thiên Ưng, anh có thể hiểu, Thiên Ưng vẫn luôn coi mình là đối thủ, lúc này anh đứng hạng tư, còn Thiên Ưng thế mà là 26, trong lòng khó tránh khỏi việc hơi có ý kiến, hơn nữa Trần Phong hiểu thực lực của Thiên Ưng, với thực lực của anh ta vào đến tốp 16 chắc hẳn rất dễ dàng.
Với bảng này, không chỉ hai người Cơ Uẩn, Thiên Ưng không phục, mà có nhiều người có ý kiến với bảng.
Trong một khách sạn khác cung cấp cho võ sĩ, có một người trẻ tuổi nhìn xếp hạng trên bảng với vẻ mặt không phục.
“Bảng xếp hạng của công ty cá cược này, chẳng lẽ là nhắm mắt gõ ra sao? Tôi thế mà đứng sau Trần Phong Hoa Hạ, còn Trần Phong thế mà đứng hạng tư!”.
Thanh niên này mặc võ phục màu đen, trên lưng áo thêu một chữ “Hồng”.
Đúng thế anh ta là Hồng Dịch truyền nhân chính thống của Hồng Thiên Bá chưởng môn của Hồng Môn [Hay còn gọi Tổ Thanh Hồng].
Với việc bồi dưỡng Hồng Dịch, chưởng môn Hồng Thiên Bá phải gọi là dốc hết tâm huyết, ông ta đích thân chỉ dạy kĩ năng võ học cho Hồng Dịch, hơn nữa dù là đông lạnh hay hè nóng thì đều luyện tập với Hồng Dịch, mọi việc ông ta làm đều là để rửa nỗi nhục bị đuổi khỏi giới võ học, ông ta còn không tiếc trả giá đắt đổi lấy thuốc gene quý báu từ trong tay August, khiến Hồng Dịch vọt lên thành người mạnh giai đoạn giữa Hóa Kình trong thời gian ngắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT