Người phụ nữ này tên là Trương Hân, từng là y tá giống Trần Khả Nhi, sau đó vì tranh vị trí y tá trưởng mà hai người đã xảy ra cãi vã.
Nhờ tố chất nghề nghiệp xuất sắc, Trần Khả Nhi đã được giành được chức y tá trưởng, Trương Hân thấy mất mặt nên đã trực tiếp từ chức.
Sau đó hai người chưa từng gặp lại nhau, hôm nay gặp nhau ở đây, Trần Khả Nhi cũng chẳng thấy làm sao cả, nhưng Trương Hân lại cảm thấy như gặp phải kẻ thù.
Cô ta luôn canh cánh trong lòng vì chuyện thua Trần Khả Nhi, nhưng hiện giờ thì tốt rồi, cô ta đã tìm được một người bạn trai giàu có, không cần đi làm vẫn có được cuộc sống như bà hoàng, cực kỳ sung sướng.
Người cô ta muốn gặp nhất chính là Trần Khả Nhi, chủ yếu là vì cô ta muốn khoe khoang trước mặt cô ấy.
Không ngờ hôm nay thực sự đã thỏa mãn mong ước, gặp được Trần Khả Nhi.
Sau khi hai người thấy nhau, Trần Khả Nhi nói: “Trương Hân, lâu rồi không gặp, cô còn làm y tá không?”
Trần Khả Nhi vốn chỉ muốn trò chuyện với Trương Hân như một người bạn mà thôi.
Nhưng vào tai Trương Hân lại như đấm vào tai, giống như đang mỉa mai cô ta thua Trần Khả Nhi.
Trương Hân lạnh lùng hừ một tiếng: “Ha ha, giờ tôi đã không còn làm y tá nữa rồi, tôi cũng chẳng cần đi làm vì có chồng nuôi rồi, còn cô thì sao? Vẫn đi làm vất vả hả?”
Lời của Trương Hân khiến Trần Khả Nhi nhíu mày, cô cũng hơi tức giận.
“Ồ, không cần đi làm thì ghê gớm lắm hả? Có người nuôi thì oai lắm à?”
Trần Khả Nhi nói với giọng điều kỳ quái, Trương Hân cười khinh bỉ nói.
“Đúng vậy, đi làm mệt muốn chết, làm ở bệnh viên phải đứng mười mấy tiếng, hơi tý là tăng ca, lại còn trực ca đêm nữa chứ, làm mệt như trâu như chó mà cả tháng lương không đến mười nghìn tệ, quá vất”.
Trương Hân nói như kiểu đang cảm thán với người khác, nhưng thực ra là đang ám chỉ mỉa mai Trần Khả Nhi.
Làm việc vất vả thì có tác dụng gì, cho dù làm y tá trưởng cũng thế cả thôi, một tháng lương căng nhất cũng chỉ được mười nghìn tệ, thế thì chẳng phải làm việc vất vả cả năm mà không mua nổi một cái phòng vệ sinh à?
Nghe Trương Hân nói vậy, Trần Khả Nhi trợn to mắt.
“Ha ha, cũng tạm được, muốn đi xem nhà mà nhỉ, vậy chúng ta đi cùng đi”.
Trương Hân nói rồi khoác lấy cánh tay Trần Khả Nhi, giả vờ thân thiết đi vào phòng giao dịch bất động sản.
Trần Khả Nhi nhíu mày, thấy hơi đau đầu, cô không muốn đi xem nhà với Trương Hân lắm.
Bởi vì giá nhà của Lâm Khoa thực sự quá đắt, trong tay cô chỉ có hơn một trăm nghìn, cho dù mua nhà của Lâm Khoa thật, thì cũng chỉ có thể mua nhà khuyến mãi.
Mấy căn nhà giá khuyến mãi đều là những căn ở góc khuất, rất hẻo lánh, vừa hướng núi lại gần đường, vả lại thiết kế cũng không đẹp.
Nếu Trần Khả Nhi đến xem một mình, thì cũng có thể mua một căn.
Nhưng nay đi với Trương Hân, nếu mua căn như này chắc chắn sẽ bị cô ta cười nhạo.
Trần Khả Nhi nhíu mày, bước vào với bọn họ. Ngâm nghĩ một hồi, đợi chút nữa tìm lý do không hài lòng để không mua.
Truyện Đoản VănSau khi Trương Hân bước vào, nhân viên tư vấn bất động sản đang đứng đợi bên trong, dường như cô ta đã đến đây mấy lần rồi, vì thế nên nhân viên tư vấn rất khách sáo.
“Cô Trương và bạn cùng đến à?”
Trương Hân gật đầu: “Đúng vậy, bạn của tôi rất giàu có, chút nữa giúp cô ấy chọn một căn tốt”.
Nói xong, Trương Hân liền ý vị liếc sang Trần Khả Nhi.
Trần Khả Nhi lúng túng cười xòa không nói gì.
Nhân viên tư vấn rất vui vẻ: “Được ạ, tôi chút nữa sẽ giúp cô chọn một căn villa, chắc chắn sẽ khiến cô hài lòng!”
Trương Hân nói với giọng điệu kỳ quái: “Ôi dào, villa sao được, bạn của tôi đã chọn nhà thì phải chọn biệt thự! Xem biệt thự đi!”
Nhân viên tư vấn sững sờ giây lát, vẻ mặt lập tức trở nên vui mừng khôn xiết, tưởng rằng mình đã gặp được người giàu có thật.
“Được ạ, không thành vấn đề, biệt thự của bất động sản Lâm Khoa của chúng tôi là nổi tiếng nhất, đảm bảo sẽ khiến cô hài lòng!”
Trần Khả Nhi lúng túng cười không đáp lời. Dù sao thì cô ấy cũng đã quyết định, chút nữa cho dù bọn họ có giới thiệu như nào thì cô cũng phải tìm ra chỗ không hài lòng.
Như vậy sẽ không cần mua luôn, cũng sẽ không mất mặt.
Trương Hân nói: “Xem căn villa chồng tôi mua trước đi”.
Trương Hân luôn muốn khoe khoang nhà của mình.
Nhân viên tư vấn hiểu ý, lập tức dẫn bọn họ đến trước mô hình bất động sản, dùng con trỏ laser chỉ vào một ngôi villa sáu tầng nói.
“Đây là căn tốt nhất trong khu villa của chúng tôi, hướng nắng hay thiết kế đều cực kỳ đẹp, rộng một trăm bốn mươi mét vuông, phòng khách rộng ba mươi hai mét vuông, hai phòng bếp, hai nhà vệ sinh, cửa sổ sát đất, ban công lớn, tầng hầm, vườn hoa nhỏ, môi trường xung quanh rất tốt...”.
Nghe nhân viên tư vấn giới thiệu, ngay cả Trần Khả Nhi cũng thấy thích, ở trong căn villa này chắc chắn sẽ rất thoải mái.
Nhưng Trần Khả Nhi không dám lộ ra vẻ vui thích, chỉ có thể giả vờ bình tĩnh.
“Căn villa này cũng ổn phết nhỉ, bao nhiêu?”
Nhân viên tư vấn giới thiệu: “Một căn bốn triệu tệ, được bất động sản Lâm Khoa chúng tôi trang trí bằng những tiêu chuẩn hạng nhất, vì thế cực kì tiết kiệm...”
Trần Khả Nhi bĩu môi, bốn triệu một căn, cho dù mua trả góp, cũng phải cọc trước hơn một triệu, cô ấy không thể gảnh nổi chi phí này.
Trương Hân nhìn thấy biểu cảm của Trần Khả Nhi thì tỏ ra vô cùng đắc ý.
“Ôi dào, xem ra căn nhà nhỏ này chưa đủ lọt vào mắt của y tá trưởng rồi”.
“Không sao, căn villa này không thể so với biệt thự bên cạnh, đây là căn biệt thự ba phòng ngủ hai phòng khách, căn biệt thự to đằng kia có bốn phòng ngủ, hai phòng khách và một phòng sách, hơn nữa còn có sân trước và sau, có nhà để xe độc lập, tầng hầm, gác xép, thứ gì cũng có. Cô là y tá trưởng, lại giàu có như vậy, chắc hẳn muốn mua một căn biệt thự nhỉ?”
Trương Hâm nói với giọng điệu kỳ quái, khiến Trần Khả Nhi vô cùng lúng túng, không muốn ở đây xem nữa.
Nhưng cứ đi như vậy thì khó tránh khỏi mất mặt, chỉ có thể căn răng nói vài câu cho có lệ.
“Ha ha, cũng được đó, tôi không thích tầng một lắm”.
Nhưng Tần Lâm rất hài lòng với căn biệt thự này.
“Mua một căn đi”.
Anh nói vậy khiến tất cả mọi người đều sững sờ vài giây.
Trần Khả Khi sửng sốt.
Anh rể điên rồi à? Mua một căn gì chứ?
Căn villa ở đây đã bốn triệu rồi, căn biệt thự này ít cũng phải bảy triệu trở lên!
Nếu vị trí đẹp, không chừng còn lên đến mười triệu!
Một căn nhà mười triệu... Trần Khả Nhi còn không dám mơ đến, mặc dù anh rể làm thế để giữ thể diện cho cô, nhưng cũng không nên ăn nói linh tinh như vậy chứ?
Trương Hân cũng đơ ra một lúc, có chút không hoàn hồn.
“Cái gì? Vừa nãy tôi không nghe nhầm đấy chứ? Các người định mua một căn này à? Đúng không?
“Ha ha, các người đang tấu hài đấy à? Trần Khả Nhi, bạn trai của cô có biết giá nhà không vậy? Căn biệt thự ở khu trung tâm, bốn chục nghìn một mét vuông đó! Lương một năm của cô còn không đủ mua cái phòng vệ sinh nữa!”
Những gì Trương Hân nói đều là sự thật, với lương của Trương Hân, chắc chắn không mua nổi căn nhà đắt như thế.
Còn Tần Lâm... ăn mặc trông chẳng có vẻ gì là giàu có cả, giống như một người đàn ông tầng lớp nhân viên bình thường.
Người như thế này sao có thể vung tay mua biệt thự được chứ?
Vừa rồi anh nói quá tùy ý, giống như mua một chiếc bánh rán vậy.
Mua một căn đi...
Căn gì, căn biệt thự bảy tám triệu tệ đó!
Nhân viên tư vấn cũng hơi mông lung.
“Thưa anh, hay là tôi giới thiệu cho anh vài căn khác nhé”.
Nói rồi, nhân viên tư nhấn chỉ vào một căn cao tầng ở trong góc nói.
“Đây là khu bình dân của bất động sản chúng tôi, căn này vừa rẻ vừa chất lượng, mặc dù thiết kế bình thường nhưng chất lượng tương đương với khu biệt thự, anh có thể cân nhắc”.