Mặc dù Hàn Tiểu Mỹ không có hành động gì quá đáng nhưng lại khiến người ta thấy khó chịu.
Ngay cả Trương Minh cũng bực mình, cô ta chỉ đi nhờ xe thôi, ra vẻ cái gì chứ?
Trương Minh trợn mắt, bực bội nói.
“Đến khách sạn Hyatt phải không? Đúng lúc chúng tôi cũng đến đó, tiện đường”.
Hàn Tiểu Mỹ sững sờ, cô ta tưởng Tần Lâm tới đây đón mình, ai ngờ lại là tiện đường sao?
“Các người cũng đến khách sạn Hyatt à?”
Hàn Tiểu Mỹ thấy hơi tò mò, Tần Lâm cũng có tiền đến khách sạn Hyatt sao?
Khách sạn Hyatt là khách sạn năm sao rất nổi tiếng ở Đông Hải, thậm chí là cả tỉnh Hán Đông.
Dù ăn hay ở đều rất đắt đỏ, tên nghèo nàn như Tần Lâm sao có thể đủ tiền chi trả chứ.
Lẽ nào bọn họ cũng chơi ghép đơn sao?
Trương Minh nói: “Không sai, chúng tôi cũng đến khách sạn Hyatt, sao nào?”
Hàn Tiểu Mỹ lắc đầu, không nói gì.
Chỉ cảm thấy trông Trương Minh hơi quen, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Cô ta lấy điện thoại ra, bắt đầu trò chuyện trong nhóm chat.
“Bây giờ đàn ông cũng có nhóm ghép đơn sao?”
“Chắc không có đâu, cậu nhìn thấy ở đâu vậy?”
“Tớ thấy hai người đàn ông luân phiên lái xe đi thuê”.
“Vậy sao, đàn ông mà lại cũng hư vinh như thế à?”
“Ha ha, đàn ông không hư vinh, bọn họ làm thế để ra vẻ rồi lừa con gái nhà người ta, đúng là đáng xấu hổ!”
“Không sai, đúng là trơ trẽn, không có tiền lại còn ra vẻ, thật kinh tởm”.
“……”
Cuộc trò chuyện trong nhóm chat thực sự rất vô lý, bọn họ ghép đơn giả làm tiểu thư con nhà giàu thì không thấy trơ trẽn, còn người khác ghép đơn thì là điều nhục nhã, thật nực cười.
Có điều Tần Lâm và Trương Minh không biết cô ta đang nhắn cái gì.
Còn năm phút nữa là đến trước cổng khách sạn.
Hàn Tiểu Mỹ gửi tin nhắn cho Ny Khả và Giai Giai.
“Tớ sắp đến rồi, các cậu gọi đám bạn học ra đón tớ đi!”
Hàn Tiểu Mỹ đang ngồi xe sang, nếu như không ai nhìn thấy thì thiệt quá, vì thế nhất định phải bảo hai cô bạn thân gọi hết đám bạn học ra, như thế mới khiến cô ta xuất hiện một cách nổi bật được!
Xe nhanh chóng đến khách sạn Hyatt.
Hàn Tiểu Mỹ nói: “Hai người cũng xuống đây phải không?”
Tần Lâm gật đầu: “Đúng vậy”.
Hàn Tiểu Mỹ cau mày, nếu như bọn họ cũng xuống xe ở đây, vậy thì rất dễ bị bại lộ.
“Thế này đi, lát nữa đến cổng thì thả tôi xuống, sau đó các người đi lượn một vòng rồi hẵng quay lại”.
Tần Lâm và Trương Minh cau mày, cảm thấy cạn lời.
“Tại sao chứ?”
Yêu cầu này cũng kỳ lại quá rồi đấy nhỉ.
Hàn Tiểu Mỹ đáp: “Không tại sao gì cả, tôi sợ người khác hiểu nhầm quan hệ giữa chúng ta, yêu cầu này không quá đáng phải không?”
Tần Lâm cau mày, người phụ nữ này đúng là bị điên.
Hiểu nhầm quan hệ giữa bọn họ sao?
Nếu như trên xe chỉ có Tần Lâm và Hàn Tiểu Mỹ, sợ hiểu nhầm là tình nhân thì còn có lý.
Nhưng trên xe lại có ba người, cả ba cùng xuống xe thì chắc chắn là bạn bè rồi còn gì.
Ai sẽ hiểu lầm chuyện này chứ?
Có điều Hàn Tiểu Mỹ nói như thế, Tần Lâm và Trương Minh cũng đành bất lực, chẳng biết phải làm gì.
“Được, vậy cô xuống xe đi”.
Đến cổng khách sạn, Trương Minh dừng xe, chuẩn bị thả Hàn Tiểu Mỹ xuống.
Nhìn thấy đám bạn học vẫn chưa xuống, cô ta liền cau mày lại.
“Đợi đã, để tôi trang điểm lại chút”.
Cô ta muốn đợi đám bạn học xuống, sau đó xuống xe trước mặt mọi người.
Có điều muốn nán lại trên xe thì cũng phải có lý do, vì thế Hàn Tiểu Mỹ đành lấy cớ trang điểm lại.
Ngắm mình ở trong gương một lúc lâu, nào là dặm lại phấn nền rồi tô son, kẻ mắt, Trương Minh thấy hơi bực bội, liền hỏi.
“Cô xong chưa? Còn không xuống nữa là chúng tôi sẽ muộn đấy”.
Hàn Tiểu Mỹ cau mày lại, khó chịu nói: “Vội cái gì, vội trả xe à!”
Nói xong, cô ta còn trợn mắt.
Trương Minh và Tần Lâm lộ vẻ mặt mông lung, trả xe? Trả xe gì chứ?
Đây là xe của Trương Minh, trả cái gì mà trả?
Hàn Tiểu Mỹ tưởng rằng bọn họ thuê xe, dáng vẻ như thể sốt sắng để đi trả xe vậy.
Tầm vài phút sau, một đám bạn học từ bên trong bước ra, ai ai cũng thấy bực mình.
“Ny Khả, Giai Giai, hai người gọi bọn mình ra làm gì?”
Ny Khả đáp: “Đón người, Hàn Tiểu Mỹ sắp đến rồi”.
“Hả? Hàn Tiểu Mỹ? Đến thì bảo cậu ta vào thẳng bên trong đi, còn phải đón sao?”
Mọi người thấy khó hiểu, cô Hàn Tiểu Mỹ này cũng không phải nhân vật quan trọng gì, chỉ là bạn học bình thường, sao lại phải ra ngoài đón cô ta chứ?.
Truyện Xuyên NhanhGiai Giai nói: “Bây giờ Tiểu Mỹ không tầm thường đâu, trong số chúng ta, cô ấy là người sống tốt nhất đấy”.
Giai Giai nói xong, mọi người trố mắt nhìn nhau.
“Thật á, các người cũng sống tốt mà, từ trên xuống dưới toàn là đồ hiệu”.
Đồ hiệu trên người Giai Giai và Ny Khả, mỗi bộ mấy nghìn tệ, túi xách cũng phải hai ba mươi nghìn tệ.
Bọn họ tầm hai tư, hai lăm tuổi, đều là sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, lấy đâu ra nhiều tiền như vậy chứ?
Mức sống của hai bọn họ đã cao như thế rồi, Hàn Tiểu Mỹ còn cao hơn sao?
Sau khi mọi người xuất hiện, Ny Khả nhìn thấy con xe đó, lập tức hét lên.
“Ê, kia không phải xe Rolls Royce Cullinan sao, đẹp thật đấy?”
Ny Khả đương nhiên phải giới thiệu, nếu không những người khác sẽ không biết, chẳng phải sẽ khoe khoang không thành công rồi sao.
Giai Giai cũng trầm trồ khen ngợi: “Con xe này ngầu thật đấy, tớ nghe nói rẻ nhất cũng phải hơn năm triệu tệ đấy”.
“Đây không phải con xe giá thành thấp nhất đâu, là loại cao cấp, hơn mười triệu tệ”.
Đám bạn học mắt chữ A mồm chữ O, xe trên mười triệu tệ, đúng là được mở mang tầm nhìn.
“Chiếc xe đắt như thế này chắc chắn là của ông chủ lớn, dân thường như chúng ta đừng có mơ”.
“Đúng thế, chỉ những người đẳng cấp như Hoa thiếu gia mới lái được, chúng ta còn chẳng biết”.
“Nhưng đáng tiếc Hoa thiếu gia không đến, chứng tỏ chiếc xe này không phải của cậu ấy”.
“……”
Lúc mọi người đang bàn tán, thấy thời cơ đã đến, Hàn Tiểu Mỹ đột nhiên mở cửa xe bước xuống.
Sau khi xuống xe, quay đầu lại nói với Tần Lâm.
“Về đi, buổi tối không cần đến đón tôi, cho anh nghỉ một ngày”.
Nói xong liền đóng cửa xe này, sang chảnh tiến lại gần.
Tần Lâm và Trương Minh ngớ người ra.
Cho ai nghỉ một ngày?
Câu nói này đúng là ra vẻ thật đấy, như thể hai bọn họ là tài xế của Hàn Tiểu Mỹ không bằng.
Đương nhiên là Hàn Tiểu Mỹ cố ý, cô ta đã ủ câu này từ lâu, đợi sau khi kết thúc sẽ nói với hai bọn họ, rồi bảo họ đi.
Như thế có thể khoe khoang thân phận của mình, có xe sang, có tài xế, người bình thường thực sự không thể nào với tới cuộc sống này được.
Trương Minh và Tần Lâm bất lực, cả hai đều muốn xuống mắng cho cô ta một trận, có điều nể tình Mã Húc nên đành bỏ qua.
Nghĩ đến lời nói trước đây của Hàn Tiểu Mỹ, lúc này hai người mới hiểu, thì ra người phụ nữ này muốn khoe khoang bản thân.
“Được rồi, lái xe đi”.
Tần Lâm nói một câu, mặc dù không thích Hàn Tiểu Mỹ, nhưng đã đồng ý rồi nên là làm người tốt thì phải làm cho trót.
Anh lái xe lượn một vòng.
Sau khi Hàn Tiểu Mỹ xuống xe, đám bạn học lập tức xúm lại.
“Tiểu Mỹ, cậu lợi hại thật đấy? Mới chưa gặp một thời gian mà đã lái xe xịn như thế?”
“Đúng thế, cậu thuê tài xế hả? Bây giờ trở thành nữ doanh nhân rồi à?”
“Hơn nữa Tiểu Mỹ lại còn xinh đẹp nữa, cậu xem cách ăn mặc của cậu ấy kìa, đẹp thật đấy, bây giờ Tiểu Mỹ là người thành đạt rồi”.
Thấy mọi người nịnh bợ mình, Hàn Tiểu Mỹ thấy mát lòng mát dạ, gương mặt lộ nụ cười hững hờ.
“Ha ha, cũng không có gì, chỉ là làm chút đầu tư, lập nghiệp từ hai bàn tay trắng, mọi người đến đông đủ rồi à?”