*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cô gái áo da thú cảm thấy cực kì áy náy, vốn dĩ nếu Tần Lâm muốn rời đi thì hai con gấu tuyết kia có lẽ không thể ngăn cản được, giờ bản thân cô kéo anh xuống nước cùng trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng có lỗi, hơn nữa, bọn họ đã không có cơ hội lựa chọn nữa.  

“Chúng ta sẽ không chết ở đây thật chứ?”  

Cô gái lẩm bẩm, nhưng cô lại không thể thay đổi tình hình hiện tại, cái chết đang từng bước đến gần bọn họ, phạm vi di chuyển của bọn họ đang dần thu hẹp.  

Bốn phía Đông, Tây, Nam, Bắc đều bị bốn con gấu tuyết vây quanh kín mít, bọn chúng con nào con nấy đều nóng lòng muốn xông đến, bởi vì bữa tối sắp rơi vào mâm rồi, tối nay bọn chúng có thể ăn no ngủ kĩ rồi.  

Ở vùng đất cằn cỗi này, băng tuyết phủ kín khu rừng rộng lớn, việc kiếm tìm thức ăn là vô cùng khó khăn, ngay cả khi bạn là vua của núi rừng này.  

Bao nhiêu năm qua, động vật duy nhất có thể sinh tồn cùng với đám gấu tuyết này đều là những con vật bọn chúng không thể bắt được, vì vậy mỗi lần tìm kiếm thức ăn đều vô cùng khó khăn.  

Hai kẻ loài người trước mặt này chính là món ngon yêu thích nhất của bọn chúng.  

So với những con thú có bộ da dày xù xì kia, thì con người chính là thức ăn khiến bọn chúng thỏa mãn nhất.  

Nhìn thấy miếng thịt béo bở trước mắt, bọn chúng càng thêm hưng phấn, bắt đầu đợt tấn công cuối cùng.  

Mỗi cú vả xuống đều mang sức mạnh như muốn hủy diệt trời đất, những cây cổ thụ gai góc, có tuổi thọ trăm năm xung quanh căn bản không thể trụ lại trước sức mạnh to lớn đó, nếu một cú không đủ thì thêm vài cú nữa chắc chắn sẽ sụp đổ.  

Tần Lâm và cô gái áo da thú chỉ có thể chạy trốn túi bụi, ăn đánh một cách bị động, niềm hi vọng ngày càng xa vời với bọn họ.  

“Hay là anh chạy trước đi, mặc kệ tôi!”  

Cô gái áo da thú nghiến răng nói.  

Có thể chạy được người nào hay người đó, nếu không có cô thì Tần Lâm chắc chắn đã chạy thoát rồi.  

“Nói linh tinh gì vậy, tôi là đàn ông, đàn ông sao có thể bỏ lại phụ nữ mà chạy trốn chứ?”  

Tần Lâm nhíu mày, trầm giọng nói, lúc này cô gái áo da thú trong lòng tràn đầy ngạc nhiên cùng ấm áp.  

Nhưng dù thế nào, e rằng bọn họ đều không thể thoát khỏi thảm cảnh này.  

“Đến lúc thể hiện rồi, con bà nó, tưởng Tần Lâm tôi dễ bắt nạt lắm à?”  

Tần Lâm lạnh lùng cười một tiếng, búng tay một cái, Thất Tinh Long Uyên lập tức hiện trong lòng bàn tay, thanh kiếm sắc bén trực tiếp chĩa vào đám gấu tuyết.  

Rầm...  

Một âm thanh chấn động chói tai vang lên bên tai cô gái, một cảnh tượng xoay chuyển tình thế ngoại mục diễn ra trước mắt cô, không ngờ Tần Lâm vẫn còn một chiêu này.  

Thanh kiếm sắc bén, khí thế bức người!  

Sắc mặt cô gái không khỏi thay đổi, thanh kiếm sắc bén chém đá như chém bùn, nếu vừa rồi Tần Lâm lấy ra thanh kiếm này, thì có lẽ cô ấy đã không thể trụ nổi mười chiêu trước Tần Lâm!  

Mạnh quá!  

Cô gái áo da thú cũng vô cùng hiểu biết, thanh kiếm trong tay Tần Lâm vô cùng đáng sợ, thực lực của anh cũng không thể coi thường.  

Thanh kiếm bén nhọn vung lên, khí thế sùng sục, đối mặt với thanh kiếm dài của Tần Lâm, bốn con gấu tuyết dường như cũng nhận ra được nguy hiểm, nhưng kiếm của Tần Lâm quá nhanh, một kiếm chém xuống có thể trực tiếp chặt đứt cây gỗ ngàn năm, thậm chí những tảng đá xung quanh cũng không thể thoát khỏi lưỡi kiếm của anh mà bị chém vỡ đôi.  

Cho dù là những con gấu tuyết da thịt dày này cũng không dám đối đầu với nó.  

Tần Lâm tung đòn tấn công mạnh mẽ ép sát bốn con gấu tuyết, lúc này, anh giống như uống một ngụm tăng lực, sức chiến đấu mạnh mẽ như rồng.   

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play