Tuy là thế, nhưng từ miệng Tần Lâm nói ra thì lại có cảm giác khác, khuôn mặt già nua của Liễu Kình Thương sa sầm xuống, đúng thật là ông ta đang bán con gái mình sao?
Chỉ cần Liễu Thanh Thanh có thể gả vào nhà họ Sầm thì nhà họ Liễu bọn họ sẽ một bước lên mây, nói cho cùng thì Liễu Thanh Thanh cũng là phụ nữ, sau này cũng phải sinh con dạy con cho người khác thôi, bọn họ làm tất cả cũng vì suy nghĩ cho gia tộc, Liễu Kình Thương vẫn luôn cho rằng mình không hề sai!
Hi sinh một đứa con gái thì có sao, thậm chí vào thời khắc quan trọng thì ngay cả phải hi sinh vợ mình ông ta cũng không tiếc, chỉ tiếc là người ta không cần mà thôi.
“Bố, con xin lỗi, con khiến bố thất vọng rồi”.
Liễu Thanh Thanh cười khổ, khóe miệng đầy sự chua xót, cuộc đời cô thành công như thế, huy hoàng như thế, nhưng lại bị một tay bố mình phá hủy tất cả, không chỉ vì nhà họ Sầm, bọn họ chỉ là giọt nước tràn ly mà thôi, cho dù không có nhà họ Sầm thì cũng sẽ có nhà họ Vương nhà họ Lý.
Trong mắt bố mà nói thì cô cũng chỉ là một con cờ mà thôi, sản nghiệp nhà họ Liễu lớn như vậy nhưng cô lại không hề có chỗ đứng cho riêng mình, đây chính là điều mà Liễu Thanh Thanh cảm thấy đau khổ nhất.
“Anh Tần, anh mau đi đi, em không muốn liên lụy đến anh, nhà họ Sầm sẽ không bỏ qua chuyện này đâu, em biết anh đối xử tốt với em, anh làm tất cả những chuyện này cũng đều vì em, nhưng chúng ta không thể đắc tội với nhà họ Sầm được, em không muốn anh vì chuyện này mà bị cuốn vào, hi sinh như vậy không đáng đâu”.
Liễu Thanh Thanh sớm đã chuẩn bị tinh thần làm vật hi sinh rồi, vì để giúp cho mọi người toại nguyện.
“Anh không đi, em ở đâu anh ở đấy, cho dù nhà họ Sầm không chịu bỏ qua thì anh sẽ ở đây chờ bọn họ đến, phải để cho bọn họ khuất phục mới được, hôm nay anh không rời khỏi đây đâu. Nếu bọn họ đã muốn chơi thì anh cũng sẽ tiếp tới cùng, đã là người phụ nữ của anh thì có là Diêm Vương cũng không động vào được”.
Tần Lâm lạnh lùng nói với vẻ kiên định.
Trong lòng Liễu Thanh Thanh tràn đầy sự ấm áp, cô hy vọng thời gian sẽ dừng lại mãi ở giây phút này, vậy thì tốt biết bao nhiêu, không có ồn ào, không có sự ép bức của nhà họ Sầm, không có phiền não công việc, chỉ có Tần Lâm, chỉ có hai bọn họ ở chốn bồng lai.
Nhưng mọi chuyện đã không thể như ý muốn, mối liên hôn với nhà họ Sầm đã được định đoạt, bây giờ cho dù có muốn quay đầu cũng không kịp nữa rồi.
“Dựa vào cậu? Cậu cho rằng mình đánh bại được Sầm Nguyên Phát thì là thiên hạ vô địch à? Cậu có biết Sầm Nguyên Phát ở nhà họ Sầm chỉ là mức trung bình thôi không, vẫn còn rất nhiều cao thủ ở trên Sầm Nguyên Phát nữa kia, có biết bao nhiêu cao thủ thì nhà họ Sầm mới đứng vững ở tỉnh Hán Đông này được chứ, chính vì số cao thủ nhiều không đếm xuể nên không ai có thể sánh được với nhà họ Sầm. Cậu cũng ngông cuồng tự đại quá rồi đó?”
Liễu Kình Thương nói với vẻ khinh thường, bây giờ Tần Lâm chỉ là một quả bom nổ chậm trong mắt ông ta, nếu như không nhanh chóng đuổi anh đi thì nó có thể phát nổ bất cứ lúc nào.
Cho dù Tần Lâm có thể đánh bại Sầm Nguyên Phát thì cũng chưa nói lên được sự lợi hại của anh, đây đúng là đang làm xấu mặt nhà họ Liễu bọn họ mà.
“Nếu không thì sao, đi nịnh bợ người nhà họ Sầm à? Quỳ xuống gọi bố ư?”
Tần Lâm cười chế giễu.
“Cậu cậu cậu... cậu ăn nói bậy bạ! Đố khốn, đang muốn nói nhà họ Liễu tôi bất nhân bất nghĩa đấy à, nếu như nhà họ Liễu có mệnh hệ gì thì cậu chính là kẻ giết người đấy”.
Liễu Kình Thương chỉ trỏ Tần Lâm, vừa nói vừa run.
“Bố không quan tâm con dùng cách gì, Thanh Thanh, mau đuổi cổ thằng nhóc này đi, nhà họ Liễu chúng ta không thể bị hủy trong tay nó được”.
Liễu Kình Thương nghiêm nghị nói.
“Anh Tần, anh nên đi đi, em biết anh đối tốt với em, nhưng... em không còn sự lựa chọn nào khác, em xin lỗi, vì đã không thể ở cùng anh, em có lỗi với anh”.
Lòng Liễu Thanh Thanh đau như dao cứa, không bao lâu nữa thì nhà họ Sầm sẽ tìm đến đây cho xem.
Sắc mặt Sầm Nguyên Phát tái nhợt, anh ta lau vết máu trên khóe miệng, cố khắng khập khiễng đi về nhà họ Sầm.
ngôn tình sủng“Nguyên Phát đây sao? Có chuyện gì thế? Ai đánh anh ra nông nỗi này?”
“Đúng vậy Nguyên Phát, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói mau! Dám động vào người nhà họ Sầm, muốn chết à!”
“Xem ra nhà họ Sầm chúng ta phải ra tay rồi, nếu không thì còn gì là uy nghiêm nữa?”
Ngay lúc Sầm Nguyên Phát về đến đại viện của nhà họ Sầm, liền có một số thanh niên trẻ bước tới, sắc mặt ai nấy đều sa sầm xuống, hỏi han liên tục, sự nghiệp của nhà họ Sầm ở tỉnh Hán Đông giống như nhà Thanh thời hoàng kim vậy, bây giờ đã phát triển hơn một trăm năm, cơ ngơi vô cùng to lớn, người nhà họ Sầm cũng rất đông.
Sau khi Sầm Nguyên Phát quay về liền bị tất cả mọi người vây quanh, bọn họ đều muốn xả giận cho Sầm Nguyên Phát.
“Anh cả đâu? Anh cả ở đâu? Tôi bị người ta đánh rồi, đối thủ lần này không hề đơn giản chút nào, nhất định phải để anh cả ra tay”.
Sầm Nguyên Phát nghiến răng nói.
“Bây giờ cứ chữa trị vết thương đã rồi nói, để tôi đi tìm anh cả”.
Người nhà họ Sầm nói.
“Nhanh lên, vết thương của anh nặng thế này, tuyệt đối không thể chậm trễ được”.
Người nhà họ Sầm nhanh chóng đỡ Sầm Nguyên Phát ngồi xuống, sau đó bắt đầu chữa trị cho anh ta.
Không bao lâu sau vết thương đã được xử lý xong, lúc này trước cửa bỗng xuất hiện một thanh niên gầy gò, ánh mắt sắc như dao, sát khí đằng đằng, ở sau còn có bảy tám người nhà họ Sầm khác, trông bọn họ đều rất dữ tợn.
Hãy cho nhau lối thoát - tình yêu là sai lầm
“Đúng thế, nhà họ Sầm là gia tộc võ thuật cả trăm năm nay, ắt hẳn có lý do của nó, bởi vì chúng ta đồng tâm hiệp lực, hoạn nạn có nhau, bây giờ Nguyên Phát bị đánh thì chúng ta nhất quyết phải thay anh ấy trả món nợ này”.
“Nhà họ Liễu sao, lại dám tìm người đối phó chúng ta, đúng là thứ không biết điều, tôi nhất định sẽ cho bọn chúng ra bã”.
Tất cả mọi người đều phẫn nộ, người này nói một câu người kia nói một câu.
“Nhanh lên, còn ngây ra đó làm gì, đi thôi, Nguyên Phát, cậu dẫn đường đi, đợi đến nhà họ Liễu thì mọi người sẽ chống lưng cho cậu”.
Có người cười lớn nói, xoa xoa nắm tay, bọn họ đều ở nhà cả ngày để luyện võ, bây giờ lại được thả lỏng gân cốt rồi, cơ hội như thế này thì khó mà bỏ qua được.
Địa vị của nhà họ Sầm ở tỉnh Hán Đông đã quá rõ ràng, cho nên căn bản không có ai dám dây vào bọn họ, bây giờ lại có người dám đánh Sầm Nguyên Phát, vậy đây chẳng phải là cơ hội để cho bọn họ ra oai hay sao?
“Chuẩn bị đi, người lần này không hề đơn giản đâu”.
Sầm Nguyên Phát nghiêm túc nói.
“Yên tâm, có anh Viễn Phương ở đây thì sợ quái gì chứ?”
“Có anh cả thì coi như có chỗ dựa rồi”.
“Đúng vậy, chúng ta đi thôi!”