Nhìn thấy Hoắc Toàn Tài quỳ xuống cầu xin Diệp Phàm tha thứ, mọi người xung quanh mãi mới hoàn hồn.

Sau đó, ánh mắt của bọn họ nhìn Diệp Phàm, Triệu Vũ và Dương Khiết Như đã thay đổi.

“Má ơi, ba người này nhìn bình thường mà lại là ông trùm cao cấp tùy tiện vung 200 tỷ, cứ cho là người giàu có nhất ở Tinh Thành cũng không có hành động quyết đoán như thế."

“Chuyện này tôi đã nghe bạn bè nói, mình anh ta đã mua tất cả vật phẩm trong buổi đấu giá ở sơn trang Minh Hồ mấy ngày trước."

“Hơn 200 tỷ, đây không phải con số nhỏ.”

“Rất nhiều người đã ước tính rằng, chỉ những người sở hữu tài sản ròng trên nghìn tỷ mới có hào khí như vậy. Tuy nhiên, ngoại trừ một vài gia tộc bí ẩn giàu có, tài sản của những người giàu có nhất trên thế giới cũng chưa đến mười nghìn tỷ!”

“Trước đó tôi còn nói ba bọn họ là những kẻ nghèo rớt mồng tơi, tôi đúng là thật nực cười.”

……

Mọi người xung quanh đều kinh sợ.

Bọn họ có thể đến cửa hàng 4S để mua xe, cũng là người có tiền, thân phận không hề đơn giản.

Nhưng bây giờ, họ cảm thấy so với Diệp Phàm thì họ chỉ là dế nhũi thôi!

Trương Kỳ Sơn mặt đỏ tía tai, hắn thực sự hoảng loạn, bởi vì chuyện cả nhà họ Trương bị sát hại ở Tinh Thành, mặc dù chưa có thông tin chính xác, nhưng thông qua nguồn tin đặc biệt hắn biết được nhiều chuyện rất có khả năng liên quan đến Diệp Phàm.

Bây giờ hắn lại đắc tội với nhân vật có thể sát hại cả nhà họ Trương!

Sao hắn có thể không hoảng được chứ?

Nếu như bởi vì chuyện hôm nay mà Diệp Phàm biết được quan hệ của hắn với nhà họ Dương ở Tinh Thành, thì hậu quả sẽ khó tưởng tượng nổi!

Vẻ mặt Diệp Phàm bình thản, không hề cảm thấy lo sợ, chẳng thèm nhìn tên Hoắc Toàn Tài đang quỳ cầu xin anh, mà liếc nhìn “Tùng thiếu gia”, thuận miệng hỏi: “Anh quen tôi sao?”

“Đúng vậy!” ‘Tùng thiếu gia’ rất kích động, vội vàng giải thích với Diệp Phàm: “Tôi tên là Vân Tùng, có quan hệ khá tốt với Minh thiếu gia, hôm đó ở sơn trang Minh Hồ, nhìn thấy phong thái của Diệp thiếu gia, hơn nữa Minh thiếu gia cũng đặc biệt nói với tôi, sau này có cơ hội nhất định phải kết thân với Diệp thiếu gia.”

“Vốn dĩ tôi còn đang định tìm người đi thăm hỏi Diệp thiếu gia.”

“Không ngờ lại gặp nhau bằng cách này, cấp dưới không hiểu chuyện, xúc phạm Diệp thiếu gia, tôi thực sự xin lỗi, Diệp thiếu gia yên tâm, tôi sẽ trừng phạt nghiêm khắc đám người này, từ bây giờ cửa hàng 4S sẽ đổi ông chủ.”

“Những người khác anh muốn xử lý thế nào cũng được, nhưng người này……” Diệp Phàm chỉ vào Trương Kỳ Sơn vẫn đang ngây người ra, nói với Vân Tùng: “Tôi hy vọng hắn sẽ không thể nhìn thấy bất kì thứ gì trên thế gian nữa, miệng cũng không thể nói thêm bất cứ điều gì nữa, và đầu cũng không thể suy nghĩ được nữa!

“Nếu anh có thể làm tôi hài lòng, tôi sẽ không tính toán chuyện tối nay nữa!”

“Nhưng nếu như anh không khiến tôi hài lòng, đừng nói là cửa hàng 4S mà anh đầu tư này, mà tất cả sự đầu tư của anh ở Tương Nam sẽ mất hết!”

“Tôi, tôi, tôi hiểu rồi!” Sắc mặt Vân Tùng thay đổi, lắp bắp nói.

Anh ta từng nói chuyện với Minh Thần, biết rõ thân thế và sức mạnh của Diệp Phàm.

Nếu người khác nói như thế, có thể anh ta sẽ không bận tâm, nhưng lời Diệp Phàm nói, anh ta hoàn toàn không dám phớt lờ.

Bởi vì Diệp Phàm có thể nói được làm được!

“Được rồi, anh từ từ xử lý, tôi đi xem xe với em gái!” Diệp Phàm thuận miệng nói, sau đó nói với Dương Khiết Như ở bên cạnh: “Tiểu Như, em xem đi, thích chiếc xe nào!”

“Cái này……” Dương Khiết Như hơi ngại ngùng!

Xảy ra chuyện thế này, cô thấy không được thoải mái cho lắm khi chọn xe!

Nhưng Diệp Phàm lại cười nói với cô: “Không sao, không cần quan tâm đến những người khác, em cứ làm chuyện của em, chọn chiếc xe em thích là được rồi, cần gì phải để ý những chuyện khác chứ? Mau đi xem đi, thích chiếc xe nào thì bảo Triệu Vũ, cậu ta rất am hiểu về xe.”

“Đúng vậy, cô gái, cô thích chiếc xe nào thì cứ việc chọn, mặc dù nhân viên ở cửa hàng của tôi tuyển không được tốt, nhưng xe của cửa hàng này chắc chắc là loại tốt nhất ở Tinh Thành.”

Lúc này, Vân Tùng cũng nói với Dương Khiết Như.

“Ờ……”

“Cô yên tâm, bên tôi xử lý chuyện rất nhanh, sẽ không ảnh hưởng đến việc cô chọn xe đâu.”

“Được, được thôi!” Dương Khiết Như nghĩ một lát rồi mới gật đầu.

Lúc Dương Khiết Như đi chọn xe, Vân Tùng lạnh lùng liếc nhìn Hoắc Toàn Tài, nói: “Hoắc Toàn Tài, tôi cho ông một cơ hội, mau chóng giải quyết xong tất cả mọi chuyện cho tôi, nếu không ông chuẩn bị xuống dưới đáy sông Tương cho cá ăn đi!”

“Lý Linh, cô đến phòng tài vụ thanh toán tiền lương, sau đó rời khỏi Tương Nam đi. Một khi để người của tôi nhìn thấy cô ở Tương Nam, cô sẽ chết chắc.”

“Còn về Trương Kỳ Sơn, chú Báo ra tay đi, móc hai mắt, hạ độc làm cho câm, sau đó đánh thành người thực vật rồi đưa hắn về!”

Vân Tùng là một thanh niên tài năng kiệt xuất, vô cùng lợi hại.

Vừa mở miệng anh ta liền sắp xếp tất cả mọi chuyện một cách chỉnh chu!

Xử lý việc của mỗi người vô cùng thỏa đáng!

“Vân Tùng, anh, anh dám động vào tôi, anh em của tôi sẽ không tha cho anh!” Trương Kỳ Sơn hoảng sợ, vội vàng nói với Vân Tùng.

Tuy Nhiên, Vân Tùng lại thờ ơ, bình thản, liếc nhìn Trương Kỳ Sơn một cách khinh thường rồi đáp: “Dựa vào đám anh em đó của anh mà cũng dám uy hiếp tôi? Anh quá đề cao đám anh em của mình hay là anh xem thường tôi?”

“Anh, anh, anh……”

“Trương Kỳ Sơn, không muốn bị hành hạ thì đừng phản kháng!”

Lúc Vân Tùng vừa dứt lời, một người đàn ông trung niên lúc nào cũng đi theo anh ta bước tới chỗ Trương Kỳ Sơn, sắc mặt Trương Kỳ Sơn liền thay đổi, ánh mắt lộ rõ vẻ sợ hãi.

Không hề do dự, Trương Kỳ Sơn quay người muốn chạy thoát thân!

Tuy nhiên, ánh mắt người đàn ông trung niên đó trở nên lạnh lùng, vừa vung tay, mũi tên liền lao vút ra, trong phút chốc đã chọc thẳng vào hai chân của Trương Kỳ Sơn.

“A……”

Trương Kỳ Sơn phát ra tiếng hét thảm thương như lợn bị chọc tiết, lập tức ngã trên mặt đất!

Lúc này người đàn ông trung niên sải bước đến trước mặt Trương Kỳ Sơn, túm lấy cổ áo của hắn, nhấc hắn lên, lấy ra từ trong túi một bình thuốc độc đặc chế rồi nhét vào miệng Trương Kỳ Sơn.

“......”

Miệng hắn lập tức phun ra làn khói xám, nhưng điều bất thường là, mặc dù hắn đau đớn phát ra tiếng kêu nhưng lại không có âm thanh.

Cổ họng hắn dường như bị câm bởi độc tố!

Người đàn ông trung niên tiếp tục ra tay, trực tiếp móc nhãn cầu của Trương Kỳ Sơn, cảnh tượng máu chảy đầm đìa khiến mọi người ở đó đều cảm thấy sởn gai ốc.

Diệp Phàm im lặng chứng kiến tất cả, không can thiệp vào!

Xử lý xong Trương Kỳ Sơn, Vân Tùng nói với Diệp Phàm: “Diệp thiếu gia, em gái của anh vẫn cần thời gian để chọn xe, hay là cùng nhau đi uống chén trà nhé?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play