“Biến mất khỏi thế giới này...” Chris nằm rũ rượi trên mặt đất, khóe miệng co giật, gương mặt ông ta lộ ra vẻ đau khổ.
Bây giờ ông ta đã hoàn toàn đánh mất sự tự tin làm đối thủ của Lâm Ẩn, người đàn ông đạp trên đầu ông ta mạnh quá, mạnh đến nỗi khó lòng tưởng tượng được.
Chuyện Lâm Ẩn quật ngã Hades một cách dễ dàng đã đập tan vốn hiểu biết của Chris, ông ta không hiểu nổi vì sao Lâm Ẩn lại có thể làm được, rốt cuộc anh phải có võ công kinh khủng đến mức nào, gia thế mạnh ra sao.
Một người có võ công kinh khủng như vậy ắt không phải hạng tầm thường.
“Đừng! Đừng giết tôi, chúng, chúng ta có thể từ từ thương lượng!” Gương mặt của Chris toát ra vẻ sợ hãi, ông ta vội vàng xin tha.
Không còn màng đến nhiều thứ nữa, lúc đối diện với thời khắc sinh tử, cho dù là người có địa vị cao trong tập đoàn quốc tế như Chris cũng phải chào thua.
“Bây giờ có thể thương lượng với nhau rồi à?” Lâm Ẩn cười lạnh, anh nhấc chân lên khỏi đầu Chris.
Sau khi Lâm Ẩn bỏ chân ra, Chris thở phào một hơi, đến bây giờ ông mới cảm thấy mình đã thoát khỏi sự bao trùm của bóng tối chết chóc.
“Lâm Ẩn, cho dù tôi thần phục cậu ngoài miệng, nhưng cậu lấy gì chắc chắn sẽ sai khiến được tôi? Cậu không sợ sau này tôi sẽ trở mặt điều động lực lượng đến báo thù cậu à? Hoặc là bỏ trốn ra nước ngoài.” Chris thắc mắc, ông ta không hiểu Lâm Ẩn đang nghĩ gì.
“Sẽ tìm tôi báo thù?” Lâm Ẩn lắc lắc đầu, anh nhìn Chris bằng ánh mắt lạnh lẽo: “Vận mệnh của ông nằm trong tay tôi. Ông có thể lựa chọn báo thù tôi, chỉ cần ông có lá gan này. Còn việc trốn ra nước ngoài, ha, cho dù ông trốn đến chân trời góc bể nào, thậm chí trốn vào trong trụ sở chính của tập đoàn Latinh thì tôi vẫn có thể khiến ông chết không có đất chôn thây.”
Nghe thấy thế, Chris nhìn Lâm Ẩn, sự tự tin tuyệt đối và khí thế mạnh mẽ trong ánh mắt anh khiến cho ông ta kinh ngạc.
Sự tự tin ấy làm ông ta run sợ.
Phải đấy, nếu đắc tội với loại người như Lâm Ẩn, e là trốn đến đâu cũng không thể yên tâm, cả đời này sẽ phải sống trong bóng tối của nỗi lo sợ.
“Sếp Lâm, tôi lựa chọn thần phục, hy vọng anh cho tôi cơ hội cống hiến sức lực của mình.” Chris nhắm mắt suy nghĩ một lúc rồi bày tỏ thái độ một cách thành khẩn.
Sau khi nói dứt lời, Chris nằm rạp dưới chân Lâm Ẩn, ông ta quỳ bái một cách trang trọng hệt như con chiên ngoan đạo lạy Thượng Đế vậy.
“Sức mạnh mà anh đã bộc lộ ra giống hệt như Thượng đế, tôi thật lòng thần phục anh.” Chris nói với vẻ thành kính.
Lâm Ẩn chỉ cười lạnh chứ không lên tiếng, bọn người nước ngoài rất ưa cái trò giả dối này, cũng không biết xấu hổ là gì.
“Chris, ông theo tôi vào phòng làm việc.” Lâm Ẩn hờ hững nói với ông ta rồi quay sang nói với Thẩm Tam: “Thẩm Tam, anh xử lý chỗ này đi, đưa ủy viên hội đồng quản trị ra khỏi tòa nhà, giữ cái tên Hades này ở lại phòng họp chờ tôi căn dặn.”
“Dạ, anh Lâm!” Giọng điệu của Thẩm Tam rất kích động.
Gã đã hiểu ý của anh Lâm rồi, dường như anh ấy muốn thu nạp tập đoàn Latinh.
Thẩm Tam lại bị chấn động trước thủ đoạn của Lâm Ẩn một lần nữa, trong mắt gã, dường như không có chuyện gì là anh Lâm không làm được cả. Anh Lâm vừa ra tay thì chuyện gì cũng thành công, tình hình ra sao cũng có thể đảo ngược thế cờ, từ trước đến nay chưa từng để lại bất kỳ sơ hở nào
Được đi theo lão đại như thế đúng là phúc phận to bằng trời của mình.
Một lát sau, Lâm Ẩn đi đến phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hải Dương, Chris khập khiễng bám theo sau, đợi đến khi Lâm Ẩn ngồi vào ghế giám đốc, ông ta mới cười bồi, khom lưng đứng trước bàn giống như cấp dưới đang chờ mệnh lệnh của cấp trên.
Trong lòng Chris rất đau khổ, từ sau khi vào làm trong tập đoàn Latinh, chẳng biết bao nhiêu năm rồi ông ta không khom lưng trước người khác, với thân phận và sức mạnh của ông ta, trước giờ chỉ có người khác quỳ bái ông ta mà thôi.
Nhưng cúi đầu quỳ trước Lâm Ẩn lại không khiến Chris cảm thấy mất mặt, bởi vì sức mạnh mà Lâm Ẩn bộc lộ ra đã đạt đến cảnh giới của bậc thần thánh, gần giống như trong các câu chuyện thần thoại.
Tôn sùng cái mạnh gần như đến mức cực đoan, cường quyền đại diện hết tất thảy mọi thứ là quan niệm phổ biến của các quốc gia tư sản, Chris cũng không ngoại lệ.
Lâm Ẩn gõ ngón tay xuống bàn rồi nhìn Chris, nghiêm mặt mà nói: “Chris, tôi có vài câu muốn hỏi ông, ông phải trả lời thành thật.”
“Sếp Lâm, chỉ cần tôi biết thì tôi sẽ không giấu giếm.” Chris trả lời một cách trịnh trọng, trông ông ta có vẻ hết sức thật thà.
Lâm Ẩn hỏi: “Ông có biết nhà họ Văn không?”
“Nhà họ Văn?” Chris hơi ngập ngừng, ánh mắt lộ ra vẻ ngờ vực: “Anh nói nhà họ Văn nào?”
“Tại sao tập đoàn Latinh lại xây dựng công ty con ở thành phố Thanh Vân? Tại sao lại để cho ông đích thân đến điều hành?” Lâm Ẩn hỏi.
Chris trả lời một cách từ tốn: “Tập đoàn Latinh đã lên kế hoạch ở công ty con ở Long Quốc từ lâu rồi, trước đây cũng từng xem xét các tỉnh và thành phố khác, nhưng vì các thế lực trong Long Quốc bài ngoại dữ quá, chúng tôi e rằng xây ở thủ đô hoặc là mấy thành phố lớn như Kim Lăng sẽ bị kiêng kị, bởi vậy cuối cùng mới lựa chọn tỉnh Đông Hải ở ven biển. Tôi đến thành phố Thanh Vân điều hành công việc vì đây là trụ sở chính của tập đoàn Latinh trong Long Quốc, tôi phải tới đây mở đường, dọp dẹp các thế lực ở địa phương. Theo kế hoạch ban đầu, tôi chỉ cần ở đây nửa năm là có thể đi được rồi.”
Lâm Ẩn bình tĩnh nhìn sự thay đổi nét mặt của Chris, sau khi chắc chắn rằng ông ta không nói dối, anh cũng không gặng hỏi nữa.
Rõ ràng rằng mọi việc đã đến nước này rồi, Chris cũng không thể nói dối anh, xem ra ông ta đến tỉnh Đông Hải điều hành tập đoàn Latinh không có liên quan gì đến nhà họ Văn cả.
Lần này chuyện tập đoàn Latinh đến thành phố Thanh Vân không liên quan gì đến nhà họ Văn, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Vừa khéo mình cũng đang định xếp quân cờ bên nước ngoài, nhân cơ hội khống chế được Chris, mình phải lợi dụng ông ta một phen mới được.
Thực chất thế lực của Long phủ trải rộng khắp toàn thế giới, dù có ở bên nước ngoài, Lâm Ẩn vẫn có thể sử dụng thế lực cực lớn. Chỉ có điều lần trước nhà họ Văn ở thủ đô biến mất một cách kỳ quặc khiến cho anh rất cảnh giác.
Đây là tín hiệu tương đối không tốt, Lâm Ẩn nghi ngờ trong Long phủ có nội gián, hơn nữa kẻ đó còn có địa vị cao trong Long phủ nữa kìa.
Sư phụ đã lui về ở ẩn từ mấy năm trước, truyền lại chức vị phủ quân cho anh, ông không còn quan tâm đến những chuyện xảy ra trong Long phủ nữa mà ra nước ngoài bế quan, cũng không biết chính xác rằng ông đang ở nơi nào.
Bây giờ, có lẽ nội bộ Long phủ đã xảy ra vài chuyện ngoài ý muốn, Lâm Ẩn sẽ không tùy tiện để lộ thân phận phủ quân, chủ động liên lạc điều động Long vệ trong bóng tối.
Mà sắp xếp thế lực bên phía nước ngoài, còn để thuận tiện tìm hiểu tình hình hiện nay của Long phủ ở các quốc gia khác nhau, và nghe ngóng tung tích của bố anh.
“Sếp Lâm, nhà họ Văn mà cậu nói có phải là gia tộc đã gây ồn ào trong thủ đô hồi trước không?” Dường như Chris đã liên tưởng đến điều gì đó, ông ta dè dặt hỏi: “Sếp Lâm, tôi có hệ thống tình báo thu thập tin tức trong Long Quốc, có thể điều tra nhà họ Văn giúp anh.”
Lâm Ẩn liếc nhìn Chris, anh không hề quan tâm đến sự vồn vã của ông ta.
“Thế lực của tập đoàn Latinh trong Long Quốc cao đến mức nào? Ông là người phụ trách khu vực Châu Á, có quyền hạn bao nhiêu?” Lâm Ẩn hỏi ông ta.
-----------------------