Mấy cao thủ chân chính dẫn theo mười mấy chiếc thuyền cổ ở phía trước, một người trung niên ngồi thẳng trên đỉnh chiếc thuyền cổ dẫn đầu đột nhiên mở mắt ra, quát lên: “Kẻ thù mạnh đột kích!”
Vụt!
Một tia kiếm khí xẹt qua không gian, hào quang bạch kim lấp lánh, soi sáng xung quanh, vô cùng sắc bén. Đây là một người trẻ tuổi anh tuấn, cầm một thanh Thiên kiếm trong tay, chém thẳng xuống.
“Liễu Huyền Anh, ngươi dám!”
Coong! ! Người trung niên tức giận ra tay, đánh hai tay lên trên thành kiếm đáng sợ này, muốn đánh lùi Liễu Huyền Anh.
Xoẹt!
Một tiếng kiếm reo vang lên, người trung niên bị một chiêu kiếm chém thành hai đoạn, mười mấy chiếc thuyền cổ sau lưng ông ta cũng lập tức bị hủy diệt, tu sĩ trên thuyền tử thương gần hết, chỉ có một vài người trống kịp.
Mấy người này đều là thiên tài nổi tiếng trong tinh hải vô tận, mỗi người đều là đích truyền của đại giáo, có thực lực Thần Vương cảnh, người cầm đầu kia còn có thực lực Thần Vương cảnh đỉnh cao, chỉ thiếu một chút là có thể bước vào Hư Đạo cảnh rồi, nhưng lại bị Liễu Huyền Anh giết chết bằng một chiêu kiếm.
Bọn họ cũng từng nghe tới danh tiếng của Liễu Huyền Anh, đại đệ tử của Thục Sơn Kiếm Tông, nổi tiếng là thiên tài của Tinh Hải.
Nhưng mấy đại giáo bọn họ vẫn luôn cảnh giác với các đại giáo xuất thân hành tinh xanh, bọn họ và Liễu Huyền Anh chỉ biết sự tồn tại của đối phương, nhưng lại không ngờ rằng hôm nay Liễu Huyền Anh lại có thể áp đảo bọn họ chỉ với một chiêu kiếm.
“Trong vòng trăm năm, không thể bước vào tinh vực Tiểu Đông”.
Liễu Huyền Anh nhìn đám người, lạnh lùng nói.
“Liễu Huyền Anh, chẳng lẽ ngươi cho rằng chỉ với Thục Sơn Kiếm Tông các ngươi thì có thể ngăn cản chúng ta à?”
Có người không phục la to.
“Các ngươi cứ thử là biết”.
Liễu Huyền Anh lạnh lùng nói.
Tình huống thế này xảy ra ở rất nhiều nơi, mấy chục đại giáo của tinh hải vô tận liên thủ muốn đến thiên vực Tiểu Đông, nhưng đều bị vô số cao thủ ngăn cản, hai bên xảy ra đại chiến trong tinh hải vô tận.
Thậm chí còn có cao thủ Độn Nhất cảnh tham gia vào trận chiến.
Chỗ bọn họ giao thủ, mấy trăm ngôi sao đều bị đánh vỡ, dù hai người ra tay ở một hành tinh bỏ hoang, nhưng kết quả vẫn khiến người ta giật mình.
Mỗi ngày Lâm Ẩn đều ở trong nước sôi lửa bỏng, tu vi không ngừng tăng lên.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lúc này Lâm Ẩn đang ngâm mình trong hồ nước tạo thành từ tiên dịch, thân trên để trần, chim đại bàng vung cánh bay trên không hồ nước, nhìn Lâm Ẩn lạnh nhạt nói: “Hai mươi năm nay, cậu tiến bộ rất nhanh, nhưng vẫn không đủ. Hai mươi năm mới biết vào Thần Vương cảnh, còn thiếu rất nhiều, mấy lão quái vật trong tinh hải vô tận kia đều có cảnh giới Hư Đạo thậm chí là Độn Nhất, tôi nghi ngờ bên kia còn có người đã bước vào Chí Tôn cảnh, cậu phải trở thành Nhân Hoàng Chí Tôn mới có tư cách đấu một trận”.
“Rốt cuộc trên hành tinh xanh chúng ta có cái gì đáng để cao thủ trong tinh hải không tiếc mọi giá như thế?”, Lâm Ẩn nhỏ giọng hỏi.
Mấy năm nay anh cũng đã biết được những cảnh giới phía sau Thần Vương cảnh: Hư Đạo, Độn Nhất, Chí Tôn.
Mà anh vẫn không hiểu vì sao những cao thủ hàng đầu này lại đến hành tinh xanh, cao thủ Thần Vương cảnh có tuổi thọ mười vạn năm, cao thủ Hư Đạo cảnh, Độn Nhất cảnh có thể sống tận mấy trăm nghìn năm, dù hành tinh xanh đã từng rất bất phàm, nhưng bây giờ cũng đã sa sút rồi, không có lý do gì để những cao thủ kia tranh đoạt tài nguyên trên hành tinh xanh chúng ta mới phải.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT