*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.“Đây…”
“Thực lực của thánh tử mạnh như thế sao?”
“Đây là thực lực của thánh tử thánh địa ư?” Mấy người Tùng Tuyền Tông sợ ngây người.
U Hoàng vang danh biên giới phía Bắc mấy trăm năm thậm chí còn không tiếp được một chiêu của Lâm thánh tử này.
Ngay cả hai Thiên Thần cảnh chạy tới cũng mang sắc mặt khó coi, bọn họ một người là trưởng lão Vô Cực Tông, một người là Thái Thượng trưởng lão Quảng Hàn cung, đương nhiên bọn họ đều biết những việc Lâm Ẩn làm trên hành tinh xanh.
Vốn tưởng rằng dù thực lực Lâm Ẩn không yếu, nhưng hai Thiên Thần trung kỳ bọn họ dù không thể giết chết cũng có thể giữ chân Lâm Ẩn, đợi khi những cao thủ khác tới, Lâm Ẩn sẽ chết chắc. ! Nhưng bây giờ Lâm Ẩn hạ gục U Hoàng chỉ với một chiêu, hơn nữa bọn họ hoàn toàn không nhìn thấu cảnh giới của Lâm Ẩn, Lâm Ẩn còn không coi bọn họ ra gì, khiến bọn họ không biết nên làm sao cho đúng.
“Thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại đâm đầu”, Bắc Cực Chân Nhân lạnh lùng nói: “Ngươi giết chết ba sư đệ Vô Cực Tông của ta ở hành tinh xanh, hôm nay không thể để ngươi được sống nữa”.
“Vô Mộng đạo hữu, cùng ra tay với ta, chỉ cần có thể giữ chân Lâm Ẩn nửa canh giờ, đợi khi những cao thủ khác tới, Lâm Ẩn sẽ chết chắc”.
Vô Mộng Chân Nhân gật đầu.
“Vốn tưởng rằng ở hành tinh hoang phế kia sẽ không có tu sĩ mạnh xuất hiện, không ngờ lại có một tên yêu nghiệt như thế”.
“Hơn nữa, hình như Trấn Sơn Hải đột phá Thần Vương kia cũng nhận được truyền thừa trên hành tinh xanh.
“Xem ra sau khi giải quyết chuyện ở Thiên Hoang giới nhất định phải tự mình đến hành tinh xanh một chuyện”.
Vô Mộng Chân Nhân chậm rãi nói.
Lâm Ẩn hờ hững nhìn hai người, lạnh lùng nói: “Đánh hay là không, không đánh thì chúng ta đi đây”.
“Lâm Ẩn, ngươi đừng có kiêu ngạo”.
Bắc Cực Chân Nhân lạnh lùng nói với Chân Thần của U Tuyền Tông: “Các người giải quyết Tùng Tuyền Tông, Lâm Ẩn để chúng ta đối phó”.
“Phải!”
Chân Thần còn lại của U Tuyền Tông liên tục gật đầu, Lâm Ẩn giết chết U Hoàng chỉ với một chiêu, bọn họ thật sự không có can đảm ra tay với Lâm Ẩn, nhưng chỉ ra tay với người của Tùng Tuyền Tông, bọn họ vẫn rất tự tin.
Lâm Ẩn cau mày: “Lăng tông chủ, mọi người rời đi trước đi”.
“Lực lượng chính của U Tuyền Tông đều đang ở đây, trong chốc lát bọn họ cũng không thể ngăn cản được mọi người”.
“Những người này ta có thể đối phó”.
“Ồn ào!”
Lâm Ẩn cau mày, đánh tới một chưởng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT