“Uy lực của Nhân Tiên, không thể xúc phạm”.

Rất nhiều người vô thức thầm nghĩ đến câu này.

“Xong rồi xong rồi!”

Vô số người phụ trách của các gia tộc tài phiệt phục tùng Thanh Diệp sợ tới mức ngã khuỵu xuống đất.

Một người đàn ông trung niên chịu trách nhiệm xử lý công việc ở thế giới thường cho dòng họ Thanh Diệp vì thực lực không đến Thần cảnh nên trực tiếp bị Lâm Ẩn bỏ qua, nhặt về được một mạng. Ông ta nhìn thi thể đầy dưới đất, vô cùng không cam lòng, điên cuồng quát to: “Lâm Ẩn, dù cậu có thực lực đấu lại Địa Tiên, nhưng trong đất tổ của chúng tôi vẫn còn hai cao thủ Địa Tiên tọa trấn, ai trong bọn họ cũng mạnh hơn tam trưởng lão, đại trưởng lão chính là cao thủ Địa Tiên sống hơn bốn trăm năm, chỉ cần đại trưởng lão xuất quan, cậu sẽ chết chắc!”

Nói xong, người đàn ông trung niên nở nụ cười nhìn đám người đứng sau lưng Lâm Ẩn, cười tàn nhẫn nói: “Lâm Ẩn cậu và những người đứng sau cậu đều không có kết cục tốt đâu!”

Mấy người cụ Tiền và Diệp Đạp Thiên nghe thấy thế thì biến sắc, nếu những gì người đàn ông trung niên nói là thật, vậy thực lực của phe Thanh Diệp đúng là khá mạnh!

Lâm Ẩn búng tay một cái.

Đùng!

Một âm thanh như tiếng súng vang lên. Kình khí màu trắng cắt đứt bầu trời, xuyên qua đầu người đàn ông trung niên. Khí kình màu trắng này hoàn toàn không phải cương khí gì, mà là một chất khí Lâm Ẩn chỉ sử dụng thể lực chọc thủng không khí rồi bắn ra, chính vì thể lực của anh quá mạnh nên dù chỉ búng tay một cái, Thần cảnh cũng không thể nào thấy rõ được.

“Cậu…”

Người đàn ông trung niên còn chưa kịp nói hết câu đã ngã thẳng xuống đất.

“Nhà họ Chương ở thủ đô tôi sẵn lòng phục tùng cậu Ẩn, ủng hộ cậu Ẩn trở thành người đứng đầu hiệp hội võ thuật phương Đông!”, bố của Chương Trình – Chương Tùng quỳ rạp xuống đất, lớn tiếng la lên.

Chủ của các gia đình tài phiệt phục tùng Thanh Diệp đứng bên cạnh Chương Tùng thấy thế thì thầm mắng một tiếng cáo già, cũng đều quỳ xuống đất hùa theo:

“Đúng thế, cậu Ẩn oai phong vô địch, nếu cậu Ẩn không làm người đứng đầu hiệp hội võ thuật phương Đông, Chung Huyễn tôi là người đầu tiên không đồng ý”.

“Đúng thế, đúng thế, tôi cũng ủng hộ cậu Ẩn làm minh chủ của hiệp hội võ thuật phương Đông”.

“Minh chủ Lâm vô địch!”



Mọi người đều cất tiếng hùa theo, trong nháy mắt lầu Phỉ Thúy trở nên vô cùng náo nhiệt, không ai để tâm đến xác chết vẫn còn đầy trên đất. Bọn họ đều sợ mình lên tiếng chậm sẽ bị Lâm Ẩn ghi thù.

Lúc này, chủ các gia tộc phục tùng Thanh Diệp quỳ dưới đất với sắc mặt tái nhợt, đầu cũng cúi thấp xuống, không dám ngẩng lên. Bọn họ vốn dĩ đều rất tự tin, cho rằng đứng về phe Thanh Diệp là một nước cờ hay, ngồi đợi thắng lợi, bây giờ lại đờ người ra, đến lúc này vẫn còn thấy khó tin.

Rất nhiều gia tộc nhớ đến thủ đoạn tàn khốc của Lâm Ẩn đều bắt đầu sợ hãi, lạnh lẽo run rẩy.

“Cậu Ẩn còn trẻ đã có thể giết chết Địa Tiên, sau này chắc chắn có thể dẫn dắt giới võ đạo phương Đông chúng ta đi về phía huy hoàng”, cụ Tiền đứng ra ung dung nói: “Nhà họ Tiền ở Trung Hải của tôi sẵn lòng bầu cậu ẩn làm người đứng đầu hiệp hội võ thuật phương Đông!”

“Điện Lăng Tiêu tôi cũng đồng ý!”

“Các gia tộc của núi Côn Luân cũng đồng ý”.

“Thanh Môn ở Nam Dương cũng đồng ý bầu cậu Ẩn làm minh chủ!”

“…”

Các thế lực dưới trướng Lâm Ẩn cũng đều phụ họa, dù là điện Lăng Tiêu, nhà họ Tiền hay Thanh Môn ở Nam Dương đều là các thế lực có sức ảnh hưởng rất lớn ở cả phương Đông.

Còn mấy gia tộc lớn trên núi Côn Luân mặc dù không có tiếng tăm mấy ở thế giới thường, nhưng hôm nay có tận bảy cao thủ Thần cảnh đến lầu Phỉ Thúy ủng hộ Lâm Ẩn, sức mạnh này đủ để càn quét rất nhiều thế lực ở phương Đông rồi.

Những người này bắt đầu lên tiếng, tầm quan trọng lớn hơn các gia tộc tài phiệt vừa lên tiếng khi nãy nhiều, như dưới trướng Thanh Môn hay nhà họ Tiền đều có mấy tập đoàn tài chính quốc tế, của cải cũng không thua kém gì các đại gia hàng đầu thế giới thường.

Mấy người Tô Thanh Từ và Vu Thiến nhìn Lâm Ẩn với ánh mắt phức tạp, một khoảng thời gian không gặp, không ngờ Lâm Ẩn đã phát triển đến thế rồi.

Lâm Ẩn đứng khoanh tay ở tại chỗ, lạnh nhạt nói:

“Nếu đã thế, tôi sẽ nhận vị trí minh chủ của hiệp hội võ thuật phương Đông này vậy!”

Nói xong, anh đưa mắt nhìn đám người đang quỳ, lạnh lùng nói:

“Nhưng chuyện của các người vẫn phải tính sổ từ từ!”

Người đại diện của mấy gia tộc giàu có và tập đoàn tài chính đang quỳ dưới đất đều sợ đến mức run rẩy, đặc biệt là những người từng xảy ra mâu thuẫn với thế lực dưới trướng Lâm Ẩn, ai cũng mềm nhũn người ngã xuống đất, sợ đến mức choáng váng.

Nhưng Lâm Ẩn chỉ nhìn thoáng qua bọn họ rồi xoay người rời khỏi.

Anh không rảnh quan tâm đến những nhân vật nhỏ bé này, giao cho Ninh Khuyết xử lý là được.

Những người này tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha.

….

Khi Lâm Ẩn quản lý hiệp hội võ thuật phương Đông, tình hình thế giới cũng biến đổi theo.

Tin tức Lâm Ẩn giết chết một cao thủ Địa Tiên được truyền đến phương Tây, sắc mặt của cao thủ Giáo Đình và Huyết Tộc đều nặng nề. Một người có thể giết chết Địa Tiên thật sự đáng để bọn họ đối đãi cẩn thận.

Các gia tộc lớn trên thế giới cũng đều chuẩn bị quà cáp long trọng, phái sứ giả đến Long Quốc, hy vọng có thể được hợp tác với nhà họ Lâm ở Lang Gia, điều kiện bọn họ đưa ra khiến người phụ trách công việc thế giới thường của nhà họ Lâm rất động lòng, rất nhiều gia tộc tài phiệt chịu mình thua lỗ cũng muốn làm thân với nhà họ Lâm.

Dù sao bây giờ ngoài bí cảnh Côn Luân, Giáo Đình và núi Long Hổ, nhà họ Lâm chính là thế lực mạnh nhất.

Nhưng Lâm Ẩn hoàn toàn không thèm để tâm đến những chuyện này, chuyện hiệp hội võ thuật cũng để mấy người cụ Tiền xử lý giúp, còn anh thì đang xuất hiện ở Đông Hải.

Một mình Lâm Ẩn lái một chiếc thuyền con chạy dọc trên Đông Hải.

Theo lời những người còn sót lại của phe Thanh Diệp, bọn họ vẫn luôn sống trong một bí cảnh nhỏ ở nước ngoài, hơn nữa dòng họ của Thanh Diệp cũng không phải thế lực mạnh nhất trong bí cảnh nhỏ.

Điều này khiến Lâm Ẩn thấy khá hứng thú, bây giờ anh tạm thời vẫn chưa thể đến bí cảnh Côn Luân, nếu không chắc chắn sẽ khiến các thế lực như nhà họ Kiền, nhà họ Thanh và nhà họ Tống dốc hết sức ra tay, hơn nữa bí mật của kinh Tọa Vong trên người anh cũng đã bị lộ, có lẽ cao thủ đứng đầu trong bí cảnh Côn Luân sẽ ra tay với anh, bây giờ anh đối mặt với cao thủ Địa Tiên bình thường thì được, chứ muốn đối mặt với cao thủ Địa Tiên đứng đầu, có lẽ ngay cả sức đánh trả cũng không có.

Trước khi xuất phát anh đến núi Long Hổ một chuyến, Tửu Đạo Nhân còn đang bế quan, người tọa trấn núi Long Hổ là một Địa Tiên – sư thúc của Tửu Đạo Nhân, lão ấy nói với Lâm Ẩn rằng lúc trước sau khi thành lập bí cảnh Côn Luân, có một vài thế lực thực lực cũng không mạnh lắm nhưng có Địa Tiên tọa trấn đến Đông Hải tìm kiếm bí cảnh, sau đó không trở về Long Quốc nữa.

Lâm Ẩn đoán, có lẽ bí cảnh của dòng họ Thanh Diệp chính là bí cảnh của những người đó.

Sau khi Lâm Ẩn rời khỏi Trung Hải, dựa theo manh mối có được, anh đã du đãng trên biển Đông Hải hơn một tháng, khoảng thời gian này anh vừa điều khiển thuyền tìm kiếm bí cảnh trong truyền thuyết vừa tu luyện, anh cũng không vội vàng muốn tìm thấy bí cảnh lắm.

“Phù!”

Lâm Ẩn thở dài một hơi, trong lòng suy xét. ‘Theo điển tích của Long phủ và nhà họ Lâm truyền lại, đảo Tam Tiên của Đông Hải trong truyền thuyết đáng lẽ phải nằm bên ngoài Đông Hải mới đúng. Nhưng mình đã tìm ở đây suốt một tháng cũng không hề cảm nhận được sự dao động của không gian, xem ra là bị giấu đi rồi’.

Những người có địa vị trong dòng họ của Thanh Diệp đã bị anh giết hết, những người còn lại đều là nhân vật không quan trọng, bọn họ chỉ được dẫn ra khỏi bí cảnh, hoàn toàn không biết vị trí cụ thể của nó, càng khỏi nói đến việc đi vào.

Vị trí điển tịch miêu tả cũng không rộng, lúc này Lâm Ẩn đã sắp tìm hết cả nơi này.

Một lúc lâu sau đó, Lâm Ẩn nhìn thấy trong mặt biển xa xa có hai cột đá hình bán nguyện dựng đứng lên tạo thành cửa đá, tỏ vẻ vui mừng.

“Cửa trời thật sự có tồn tại, nơi này đúng là chỗ gần với bí cảnh rồi!”

- -------------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play