Trong phòng lúc này chỉ còn Lục Tề Nam, hắn liếc nhìn sơ yếu lí lịch
của Khả Như, tiện tay quăng vào thùng rác. Rồi hắn nhìn đồng hồ chỉ gần 8 giờ liền đứng lên và bước ra ngoài.
- Thư kí Quách, chuẩn bị xe đi!
- Vâng thưa Lục tổng!
*******
Vài phút trước, ở căn nhà nhỏ của Khả Như...
- Sao ạ? Em được tuyển rồi sao?
Mấy ngày nay không tìm được công việc nên Khả Như vô cùng lo lắng,
tiền của Cố Đông cũng không thể dùng mãi được. Cuối cùng cô cũng nhận
được cuộc gọi từ bưu điện rồi.
- Nhưng mà vất vả lắm đó, em có làm được không?
- Dạ được tất ạ. Em sẽ chăm chỉ.
- Ừm, vậy hôm nay bắt đầu được không em?
- Được ạ.
Tắt máy, Khả Như liền thay quần áo để tới bưu điện. Công việc của cô
là ship đồ cho khách hàng. Tuy có vất vả thật, nhưng có việc làm thì tốt lắm rồi. Cô sẽ không kén cá chọn canh đâu.
Buổi sáng sớm, giao thông ngoài đường hơi đông đúc. Khả Như phải đi
một một đoạn từ vùng ngoại ô để tới trạm xe buýt. Sau đó cô tới bưu
điện. Tới bưu điện đã là gần 8 giờ sáng rồi.
- Em là Khả Như sao?
- Dạ là em!
Người nhân viên bưu điện liếc nhìn Khả Như từ đầu tới chân, gầy như
vậy liệu có làm được công việc vất vả này không? Với lại nhìn da mặt
trắng trẻo không tì vết của cô đi, nhìn là đã biết cô thuộc dạng tiểu
thư yếu ớt rồi. Nhỡ cô có xảy ra chuyện gì thì sao?
Nhận thấy ánh mắt chần chừ của nhân viên bưu điện, Khả Như liền nói.
- Em sẽ chăm chỉ ạ!
- Được rồi, vậy mau đi ship đồ đi kẻo muộn. Xe chở hàng bên kia.
Cuối cùng nhân viên bưu điện cũng gật đầu, anh ta chỉ về phía mấy
chiếc xe mô tô màu vàng của bưu điện chở hàng cồng kềnh kia. Khả Như
liền cúi đầu cảm ơn.
- Em sẽ đi liền.
- Nhưng mà lái được xe đó không vậy?
- Có ạ.
Rồi Khả Như bắt đầu công việc Shipper của mình. Thú thật đây là lần
đầu cô ngồi xe mô tô, hơn nữa đằng sau còn chở nhiều đồ cồng kềnh như
vậy.
Nhưng mà vì con cô sẽ không bỏ cuộc.
- Cố lên Khả Như.
Chiếc mô tô len lỏi vào dòng người tấp nập đang di chuyển trong thành phố, sáng nay có tai nạn nhỏ nên giờ đã bị tắc đường rồi. Mà giao hàng
lại không được đến muộn. Cô liền vòng xe qua bên đường kia, ở đó có một
con đường một chiều. Nhưng mà con đường đó có vẻ hơi nhỏ.
Không biết từ đâu xuất hiện chiếc ô tô màu đen sang trọng đang tiến về phía cô. A, quên mất là cô đang đi đường ngược chiều...
Pít...pít...
Tiếng còi xe ầm ĩ của chiếc ô tô kia khiến Khả Như hơi hoảng, cô muốn vòng xe lại nhưng mà thùng đồ đằng sau nặng quá. Lại vì quá đột ngột
nên...
Kít...!
Chiếc ô tô đã kịp thời phanh gấp, mô tô của Khả Như cũng đổ xuống đất. Người trong xe liền vội vã bước ra đỡ Khả Như dậy.
- Cô không sao chứ?
Quách Dương Thần đỡ cả xe mô tô chở hàng của cô lên. Khả Như tháo mũ bảo hiểm ra, cô liền cúi đầu xin lỗi.
- Xin lỗi, là tôi đã ảnh hưởng đến ngài...
- Ơ...?
Quách Dương Thần nhìn Khả Như, sao mà quen quá vậy. Đây chẳng phải là người bị loại sáng nay sao? Không ngờ một cô gái yếu ớt như vậy lại
phải đi làm công việc Shipper.
- Có chuyện gì lâu thế?
Trong xe Lục Tề Nam đã hơi bực bội rồi, hắn hạ cửa kính ra và ngó
nhìn bên ngoài, rồi hắn liếc nhìn đồng hồ chỉ hơn 8h. Đột nhiên lại tắc
đường, rồi lại bị dính rắc rối ở đây. Thật là phiền phức.
- Đây là danh thiếp của tôi, cô hãy liên lạc nhé. Chúng tôi sẽ bồi thường tổn thất cho cô.
Quách Dương Thần cũng vội vã nhét tấm danh thiếp vào tay Khả Như rồi
chạy vào trong xe. Lục tổng còn có cuộc hẹn với đối tác nữa, không thể
chậm trễ được.
Lúc Khả Như hoàn hồn thì chiếc ô tô trước mặt đã chuẩn bị lăn bánh
rồi. Người đàn ông trong xe không hiểu tại sao đột nhiên lại nhìn Khả
Như cô, theo bản năng cô cũng nhìn lại. Hai ánh mắt chạm nhau hồi lâu
rồi chiếc ô tô sang trọng cũng lăn bánh đi mất.
Cô lại nhìn tấm danh thiếp trên tay, đầu óc suy nghĩ mông lung. Vốn
dĩ cô tưởng mình sẽ bị chửi cho tơi bời và bị bắt đền. Nhưng mà cô không những không bị bắt đền mà còn được bồi thường cơ đấy.
- Thì ra trên thế giới này còn người tốt...
Khả Như sực nhớ ra mình còn phải đi ship hàng, không được chậm trễ.
Cô đút tấm danh thiếp vào túi áo rồi vội vã lái xe đi. Một lúc sau đã
qua đoạn đường bị tắc nghẽn rồi, nhưng mà giao hàng chắc chắn sẽ bị
muộn.
Huhu, mới ngày đầu đi làm thôi mà...!
******
Chiếc xe của Lục Tề Nam chạy được một đoạn qua khỏi con đường bị tắc
nghẽn, Quách Dương Thần liếc nhìn gương chiếu hậu thấy Lục Tề Nam đang
suy tư gì đó. Cậu ta lại lên cơn nhiều chuyện:
- Lục tổng, cô gái lúc nãy là người mà chúng ta loại...
Lục Tề Nam không nói gì, chỉ ngồi nhìn iPad trên tay mình. Vừa nãy
lúc hắn nhìn thấy Khả Như cô trong bộ đồ shipper, không hiểu sao trong
lòng lại dâng lên cảm xúc lạ lẫm.
Chính hắn cũng không biết là tại sao nữa?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT