Bài post 818 về Thần
Tinh sau khi lật được hai trang thì rất nhanh không còn động tĩnh gì
nữa, lâu chủ đem thiếp mời phát lên YS, vốn đã phát sai nơi, đây là căn
cứ giới võng phối, Thần Tinh lại là ca sĩ Cổ Phong, fan hâm mộ cũng chỉ
đến nghe hát vài bài, sẽ không đến YS nhiều. Mà các em gái thích vây xem ở YS, đoán chừng cũng không quá quen thuộc với ca sĩ Cổ Phong, bài được lên là do liên quan đến Phong Khởi, lúc đầu hơi náo nhiệt một trận, náo nhiệt xong liền tản đi.
Nhưng mà có
người lại đề nghị đem bài post gửi đến khu thỏ (1), nơi đó có người bóp
thì chỉ có nước XFXY (2), vài phút liền có thể đẩy người ra khỏi giới,
nói như vậy có tới mấy người, chỉ là cuối cùng vẫn không ai làm như thế, bài post cũng chầm chậm chìm xuống.
Trang Uẩn một bên đảo bài post, một bên nghe nhạc, đột nhiên trong tai nghe
truyền tới một giọng nói quen thuộc. . . . . Anh quay trở về khung bình
luận YY rồi nhìn thoáng qua người trên mạch giờ phút này.
Mỗ Quân cùng Thần Tinh có quan hệ tốt đến đâu mọi người cũng đều biết, bất quá từ sau khi Thần Tinh câu được mấy tiểu thần, đại thần, tựa hồ lại
muốn ôm đùi của những người này hơn, giao lưu với Mỗ Quân cũng chỉ còn
thỉnh thoảng. Nhưng CP của hai người này cũng không phải là ít, thời
điểm nhóm CP đang ồn ào, hai người cũng không nói gì, tựa như đang ngầm
thừa nhận chuyện bọn họ náo loạn, cho nên lúc Mỗ Quân lên mạch, cũng
thuận tiện ôm Thần Tinh lên mạch chung, hai người cố ý náo động lên.
Trang Uẩn rời kênh chính là vào lúc này.
Anh nhớ kỹ năm đó lần đầu tiên nghe được giọng của Mỗ Quân, cũng bị kinh
diễm không ngừng, trong lòng có một loại cảm giác như bị điện giật, đại
khái cũng là từ khi đó xác định, anh hoàn toàn không có cách nào chống
cự lại phản ứng cơ thể đối với một loại thanh âm. . . . .
Sau khi rời khỏi kênh, Trang Uẩn sững sờ, vừa rồi khi nghe được giọng của
Mỗ Quân lần nữa, anh tựa hồ đã không còn cảm giác gì nữa rồi.
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Vựng Vựng (3) ~ Đại Thủ Tử đang ở ổ nhỏ! Mau tới nào (dang rộng tay)
Tiểu Hạnh Vận: . . . Đây là kiểu xưng hô gì vậy?
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Cậu không phải gọi là Tiểu Hạnh Vận sao, nhưng tôi lại cảm thấy trực
tiếp gọi cậu như vậy, cảm giác giống như đang nói lại cái tên ấy, thế là tôi đã thông minh ra! Cái biệt danh này cậu thích không, có phải rất
đáng yêu hay không ん(*≧▽≦*)ん
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Ai nha, cái này không phải trọng điểm ~ Cậu có còn đang nghe ca nhạc không? Ca hội hay Đại Thủ Tử, chỉ có thể chọn một ╭(╯^╰)╮
Không, đó mới là trọng điểm đấy. . . . . Trang Uẩn bất đắc dĩ, nhảy vào trong ổ nhỏ của Phượng Khởi, anh vốn không nghe ca hội.
Tiểu Hạnh Vận: Không có tiếng = =
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đúng vậy, Đại Thủ Tử đang treo máy mà ~
Tiểu Hạnh Vận: Vậy cậu còn gọi tôi →_→
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Fan đích thực chính là dù cho nam thần có đang treo máy thì cũng phải treo máy chung một chỗ với anh ấy (のω <. .> Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: A a a! Có tiếng có tiếng (~ ̄▽ ̄)~
Tiểu Hạnh Vận: Tôi có thể nghe thấy được. . . . .
Trang Uẩn nói, Phượng Khởi hầu như lên mạng toàn treo máy, không nghĩ tới vừa nói xong, hắn giống như nhận ra suy nghĩ trong lòng anh, mở mạch.
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Đại Thủ Tử tắm rửa xong rồi nên trở lại sao (*/ω *)
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Không trực tiếp nhận xét tệ đâu nha ~(@^_^@)~
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Gào gào gào, Đại Thủ Tử chuẩn bị hát ca khúc gì sao ┗|’O′|┛ Gào ~~
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: Đại Thủ Tử hôm nay hát « Xích Huyết Trường Ân » rất được nha! Những
người kia nói hát không hay bằng đại thần Phong Khởi là do bị rơi mất lỗ tai rồi! Đây vốn là phong cách của Đại Thủ Tử nhà mình, tại sao lại đi
so với đại thần Phong Khởi chứ?
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Phụt, kỳ thật tôi cũng cảm thấy Đại Thủ Tử hôm nay hát có chút vô tâm ~ Em gái phụ đề cũng lải nhải không nghe ra lời Đại Thủ Tử hát 2333
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: Trơ mắt nghe khúc nhạc dạo từ từ trôi qua, Đại Thủ Tử mở mạch chỉ vì muốn thả nhạc đệm thôi! Không có ý định hát hai câu đâu!
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Dù sao cũng là nhạc đệm dương cầm nên cũng vừa lòng thỏa ý, từ khi
thành fan của Đại Thủ Tử rồi liền trở nên dễ dàng thỏa mãn như vậy o(* ̄︶ ̄*)o
Người Qua Đường Giáp Ất Bính Pudding: Là bản hiện trường sao?
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Là bản nhạc đệm Đại Thủ Tử tự mình thu 〒_〒
“Lải nhải cái gì?”
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Ngọa tào, tôi nghe lầm sao! Đại thủ tử nói chuyện Σ( ° △ °|||)︴
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Câu câu câu nói này bốn chữ, đã get√
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: Chúng ta đang lải nhải Đại Thủ Tử anh chỉ thả nhạc đệm mà không hát đó
/(ㄒoㄒ)/~~ Thật vất vả lắm mới tham gia ca hội vậy mà cũng chỉ hát được
mỗi một bài, nhận xét tệ!
Phượng Vũ Tự Mạc Tiểu Vũ: Đại Thủ Tử anh lại đào hố! Đã nói hát 《Quân Lâm Thiên Hạ》rồi, đã nói muốn tổng tấn công rồi! Đã nói muốn chiều đám thiên sứ rồi, vậy
mà lại hố nhóm tiểu thiên sứ phụ đề chúng ta, không thể yêu nổi mà, huhu o(╥﹏╥)o
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Đại thủ tử anh nhìn đi! Đây là oán niệm tới từ tổ phụ đề o(ー ︿ ー +)o
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: CMN, hoá ra Đại Thủ Tử chuẩn bị hát 《Quân Lâm Thiên Hạ》(4) sao? Gần đây siêu thích một ca khúc, mong Đại Thủ Tử hát một lần! Muốn
đền bù cho nhóm tiểu thiên sứ phụ đề! Các cô ấy cố ý chuẩn bị nghi thức
tung bông thì lại bị hố, ngẫm lại liền thấy đau lòng o(╥﹏╥)o
“A. . . . . Tôi không biết hoá ra còn có phụ đề, chỉ là các cô ấy hiện tại chắc đã đi rồi.”
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Không đi không đi, Đại Thủ Tử chuẩn bị hát sao? Nhóm tiểu thiên sứ phụ đề lên!
Phượng Vũ Tự Mạc Tiểu Vũ: Tôi vẫn còn đây, xin hãy chú ý ổ nhỏ một chút o(╥﹏╥)o
Phượng Vũ Tự Mạc Tiểu Vũ: Đại Thủ Tử muốn hát sao? Muốn hát thì tôi liền lên! Một người mười khống không phải là mộng!
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Chỉ có một mình tôi chú ý sao, Đại Thủ Tử đã nói được hơn 20 chữ rồi?
Đây chính là sự kiện quan trọng đấy, Đại Thủ Tử cứ tiếp tục bảo trì (゜▽^*))
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Cứ tiếp tục bảo trì +1
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: A a a đến rồi! 《Quân Lâm Thiên Hạ》! Xin hãy hát độc thoại một lần (~ ̄▽ ̄)~
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: CMN, đêm nay Đại Thủ Tử thật tùy hứng, nói đến liền đến!
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Đại thủ phụ đề Tiểu Vũ mất khống chế mười lần online ing~
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: A a a! Không công một chút nào 〒_〒
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: Đại Thủ Tử là ôn nhu công o(*≧▽≦) つ┏━┓
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Quỳ lạy Tiểu Vũ, người đẹp mất khống chế mười lần trong truyền thuyết (*@ο@*) Oa ~
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: Thanh Khê cô được lắm nha (lll¬ω¬)
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: (nhìn trời) Đại Thủ Tử tỉnh dậy đi! Đừng héo, ô ô ô nhìn đây này!
《Quân Lâm Thiên Hạ》 là một bài Cổ Phong khá hào hùng, nhưng đến cuối cùng khi Phượng Khởi
hát lại không có chút cháy bỏng nào, hơn nữa càng hát lại càng mệt mỏi,
thậm chí hát xong một câu cuối còn ngáp dài một cái.
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Tinh: . . . . . Tôi thua, Đại Thủ Tử vừa mới ngáp sao?
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: Không thể tin được, một ca khúc như vậy mà anh lại hát nghe mệt mỏi đến thế! Không phải Đại Thủ Tử anh định hát ru con đấy chứ!
“Đi ngủ đây, ngủ ngon. . . . .” Phượng Khởi lại bắt đầu rút lui.
Phượng Vũ Cửu Thiên Tàn Nguyệt: Đại Thủ Tử lại nói đi liền đi, bất quá đêm nay thỏa mãn o(* ̄︶ ̄*)o
Phượng Vũ Cửu Thiên U Hoàng: Thỏa mãn +1
Phượng Vũ Cửu Thiên Linh Đinh: Không vừa lòng, không vừa lòng, hiện tại mới 9 giờ hơn Đại Thủ Tử đã
mệt mỏi! Tối hôm qua chắc không phải đã làm chuyện xấu gì chứ o( ̄ヘ ̄o#)
Trang Uẩn bên này khẽ khựng lại, vào thời khắc cuối cùng tặng một đóa hoa.
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tiểu Hạnh Vận tặng Khuynh Ca Lan Âm Phượng Khởi 【 Thực Tập Cổ Phong 】[ Hoa Hồng ]X1
Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Vựng Vựng cậu nhìn trộm bình luận cả một đêm →_→
Tiểu Hạnh Vận: Rõ ràng chỉ nghe trộm có một ca khúc!
Là do anh trong lúc nghe nhạc nên không đánh chữ, giống như Thanh Khê bọn
họ nói một ca khúc bị hát hư, nhưng hết lần này tới lần khác lúc Trang
Uẩn nghe lại cực kỳ có cảm giác. . . . . Nhất là cái ngáp cuối cùng kia, cảm giác vô cùng lười biếng kia thoáng chốc truyền vào lỗ Trang Uẩn,
sau đó cả người như bị điện giật, một trận tê dại.
Mặt Trang Uẩn ửng hồng nằm dài trên bàn một lúc, sau đó cố ý cắt đoạn ngáp
dài kia ra, rồi nghe lại hai lần, cảm giác mãnh liệt vẫn như cũ, hơn nữa còn truyền thẳng xuống nửa người dưới. . . . .