Trang Uẩn chầm chậm đáp, “Tại sao cậu lại ngồi sau tôi?”

Hỏi xong lại lập tức chỉ chỉ điện thoại trên bàn, biểu thị muốn hắn dùng di động, đừng nói chuyện!

Phong: Em thấy anh luôn nghiêm túc nhìn máy tính, nên có chút tò mò mà thôi.

Phong: . . . . . Anh thật sự không sao chứ, tại sao lúc nào cũng đỏ mặt đến mềm nhũn ra như vậy?

“Không, không có gì!”

Tùy Phong quan sát một chút, tựa hồ xác thực không có việc gì. . . . . Chỉ là thật sự rất kì quái, Trang Uẩn rốt cuộc có chứng gì?

Thấy Tùy Phong vẫn còn đang đánh giá mình, Trang Uẩn không biết vì sao lại có chút chột dạ, sợ bị nhìn ra cái gì, vội vàng nói sang chuyện khác, “. . . . . Tôi nghe nói trên Forum trường mỗi ngày đều có trò hay để xem, liền lên xem thử.”

Tùy Phong vừa mới ngồi sau lưng mình, vậy hẳn đã thấy được bài post này, thế là anh mang theo chút bát quái hỏi, “Cậu có cảm tưởng gì không?”

Tùy Phong nhíu mày.

“Mỗi ngày đều là nhân vật chủ đề, còn có nhiều nữ sinh ảo tưởng được cùng cậu đi chơi nhiều đến vậy, nhiều người còn gọi cậu là lão công điên cuồng như thế, chẳng lẽ trong lòng không có chút mừng thầm nào sao?”

Phong: Không có.

Tùy Phong trả lời nhanh gọn như vậy, Trang Uẩn có chút không tin.

Phong: Đã nói với anh rồi, em là một người chung tình, cho nên chỉ một lão bà là đủ rồi.

Phong: Ai, đều tại em quá ưu tú nên mới có nhiều hoa đào như vậy, nếu lão bà tương lai của em có thể vì thế mà ăn chút dấm, thì coi như sự tồn tại của bọn họ cũng có chút giá trị.

“Cậu có biết xấu hổ hay không!” Trang Uẩn cười mắng.

Phong: Em cũng không để anh ăn dấm mà, sao lại mắng em không biết xấu hổ, hay là anh đã ăn dấm rồi?

“Lăn đi! Tôi nói chưa từng thấy người nào da mặt dày hơn cậu, khoe khoang đến thế.” Trang Uẩn tức giận nói, “Cho nên cậu có muốn lên làm sáng tỏ một chút không, lầu chủ kia hẳn là không có quan hệ gì với cậu.”

Phong: Nếu cứ có bài post thì em lại phải đi làm sáng tỏ một chút, vậy mỗi ngày em không cần làm chuyện khác rồi.

“. . . . . Thật sự đủ rồi.” Trang Uẩn đổi mới một chút, phát hiện lại có thêm hai bài post liên quan tới Tùy Phong, là suy đoán xem Tùy Phong có bạn gái hay không, anh nghiêng người để Tùy Phong nhìn một chút, “Cho nên mỗi ngày cậu lên Forum nhìn người khác khen cậu, gọi cậu là lão công sau đó trong lòng có phải rất thỏa mãn hay không?”

“Gọi em là gì?” Tùy Phong vội vàng chuẩn bị mở miệng lần nữa.

Toàn thân Trang Uẩn bị điện giật đến tê dại, “Ừm, lão công. . . . .”

Tùy Phong cười một tiếng, “Tiếng lão công này, em chấp nhận.”

Trang Uẩn kịp phản ứng lại, có chút thẹn quá hoá giận. . . . . Nhưng bởi vì thanh âm cùng tiếng cười vừa rồi của Tùy Phong khiến cả người anh ngã oặt trên ghế dựa, chỉ có thể vô lực trừng mắt uy hiếp hắn một chút.

Tùy Phong thấy Trang Uẩn lại đổ xuống lần nữa, ngẩn người.

Phong: . . . . . Anh rốt cuộc có bệnh gì vậy, nói với em một chút, lần sau em sẽ chú ý tốt một chút.

Phong: Anh yên tâm, cho dù là bệnh gì đó rất khó mở miệng em cũng sẽ không cười anh đâu.

Trang Uẩn bình tĩnh một chút: “Cậu lăn đi, cậu mới là người có bệnh khó nói ấy! Cậu vừa chiếm tiện nghi của tôi, tôi còn chưa tìm cậu tính sổ đâu.”

Phong: Em thật sự có chút lo lắng mà, học trưởng, anh luôn đột ngột như vậy, em rất lo cơ thể anh có chuyện.

“Tôi không sao.” Trang Uẩn nói, “Cậu còn biết gọi tôi một tiếng học trưởng, còn dám chiếm tiện nghi tôi như vậy, cẩn thận học trưởng này biến cậu thành trẻ con.”

Phong: Được ^^

Được em gái cậu ấy! Trang Uẩn không muốn cùng hắn nói thêm lời nào nữa, “Cơm cũng đã ăn xong, cậu cũng nên đi đi.”

Phong: Em muốn ở bên anh mà, nhìn trong ký túc xá chỉ có một mình anh, rất cô đơn.

Nếu có một biểu tượng cảm xúc có thể biểu đạt tâm tình Trang Uẩn giờ khắc này, thì nhất định là “(lll¬ω¬)” cái này.

Điện thoại Tùy Phong rung lên một cái, hẳn là có tin nhắn mới đến.

Trang Uẩn vội vàng nói, “Có người tìm cậu kìa, có việc bận thì đi đi.”

Phong: Không có việc gì.

Trang Uẩn: “. . . . .”

Trang Uẩn phí hết lời, rốt cục nửa giờ sau cũng đưa tiễn được đại thần này đi. Trang Uẩn nhìn thoáng qua ghi chép nói chuyện của Wechat, có chút câm nín.

Phong: Em biết anh rất muốn em ở lại với anh mà.

Phong: Không cần khẩu thị tâm phi.

Phong: Vậy em sẽ ở lại một chút.

Phong: Học trưởng, anh không nỡ để em đi, có thể mở miệng giữ lại, thật đấy.

Trang Uẩn nhanh gọn đánh một chữ “Lăn” rồi gửi cho hắn, có biết xấu hổ hay không, có biết xấu hổ hay không? !

Trang Uẩn lại nhìn thoáng qua Forum của bốn trường đại học, phát hiện quả nhiên rất đông vui, trang đầu NEW + HOT chính là bài post Tùy Phong thoát đoàn, rõ ràng trên Forum của C đại có đăng bài post thoát đoàn không lâu, đảo mắt qua Forum bốn trường đại học cũng hot không kém, bài post về Tùy Phong ở trang đầu có tận mấy cái.

Thật sự rất kỳ quái, sao nhân khí của Tùy Phong lại cao như vậy? Ở C đại còn chưa tính, trong bốn trường đại học có Học viện Điện ảnh C, sinh viên chuyên ngành biểu diễn có giá trị nhan sắc cao, còn có mấy vị còn chưa tốt nghiệp đã đỏ lên, tại sao đều không đè nhân khí của Tùy Phong xuống?

Lúc đầu nghe Sở Điềm nói về học đệ nam thần mới này, anh quả thật tưởng rằng hắn là nam thần, lần đầu tiên gặp Tùy Phong, thấy hắn không nhanh không chậm, đặc biệt có vẻ cao quý lãnh diễm, không nói lời nào, Trang Uẩn đúng là đã coi hắn là nam thần cao quý, kết quả, mấy ngày anh ở cùng Tùy Phong về sau, ha ha.

Cái gì mà cao quý lãnh diễm, cái gì mà thật nam thần, đều là giả tưởng. Không biết đám nữ sinh nhao nhao trên Forum kia sau khi biết được một mặt này của Tùy Phong thì sẽ có suy nghĩ gì.

Trang Uẩn nghĩ nghĩ, lại lật về bài post đăng ảnh Tùy Phong bay lên kia, đem ảnh chụp phi thân lưu lại, mặc dù rất ghét bỏ tính cách của Tùy Phong, nhưng không thể phủ nhận tấm hình bay lên kia thật sự rất đẹp trai.

Nhìn giao diện Forum, Trang Uẩn nghĩ nghĩ, tựa hồ đã rất nhiều ngày không lên YY rồi, thế là anh liền lên nhìn thoáng qua. Vừa lên YY liền nhận được tin nhắn của Thanh Khê, hơn nữa có hai tin gửi đến cách đây mấy ngày.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Sao cậu mấy ngày rồi không online o( ̄ヘ ̄o#)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Chẳng lẽ có mới nới cũ rồi ╭(╯^╰)╮

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tháng trước bìa ca hội đã được sửa sang lại, cậu thấy sao (*@ο@*)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử mấy ngày nay cũng một mực không lên mạch, trong lòng có chút thấp thỏm, đêm nay anh ấy có ca hội, tôi cảm thấy anh ấy nhất định đã quên rồi /(ㄒoㄒ)/~~

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Điện thoại di động tôi gửi cho anh ấy, thế mà anh ấy cũng không thèm đáp lại, khẳng định cho tôi leo cây rồi, ai 〒_〒

Hai tin cuối là gửi từ mười mấy phút trước.

Tiểu Hạnh Vận: Ca hội gì?

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Là ca hội sinh nhật của một tiểu thần Cổ Phong, nửa tháng trước đã nhận (⊙o⊙)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tôi gửi cho cậu cái kênh, có hứng thú thì có thể đến xem một chút, nghe nói tiểu thần kia có nhân duyên không tệ, có mấy đại thần cũng đến chúc mừng đấy 0.0

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tôi tiếp tục đau khổ đi cầu Đại Thủ Tử đây ╮(╯▽╰)╭

Ca hội YY, Trang Uẩn cũng biết, lúc trước khi Trang Uẩn còn chưa lui giới, có một lần sinh nhật, fan hâm mộ của anh còn đặc biệt vì anh làm một buổi ca hội, mặc dù người đến không nhiều, khách quý cũng chỉ có hai người quen thuộc, bất quá đối với việc chưa từng có ai nhớ kỹ ngày sinh nhật của anh như Trang Uẩn mà nói, thì đã là một kỷ niệm rất khó quên rồi.

Lúc Trang Uẩn nhảy vào kênh mà Thanh Khê đã gửi kia, ca hội đã bắt đầu được một lúc, nhân số hiện trường đã hơn 1 vạn, bình luận lăn đi nhanh chóng, tìm kiếm danh tự của nam thần, hoàn toàn không thấy rõ lắm.

Anh ấn mở danh sách nhân viên quản lý, nhìn thấy cái tên Thần Tinh Tử Mã, hoá ra là ‘người quen‘. Anh kéo xuống dưới, rốt cục trong một đám khách quý thấy được một cái áo may ô không thể quen thuộc hơn.

Website trường có giới hạn, tốc độ bình luận trên mạng không biết vì sao lại nhanh chóng tăng nhanh không ít, Trang Uẩn trực tiếp bị đá ra ngoài, lúc nhảy vào trở lại, mạng có chút yếu, nên anh chỉ có thể khóa khung bình luận.

Người chủ trì trước đó đang dẫn chương trình đột nhiên có chút phấn khích, không biết vì sao sau khi Trang Uẩn bị đá ra rồi trở vào, anh ta đã trở nên có chút kích động, “Nếu như tôi vừa rồi không hoa mắt, thì tôi đã nhìn thấy nam thần rồi đúng không!”

Người chủ trì nói đến người xa lạ trong chốc lát, mới rốt cục miễn cưỡng kiềm chế chính mình bình tĩnh trở lại, “Mọi người xem, tới ca hội lần này, muốn nam thần thế nào đều có nam thần thế đó! Dưới chúng ta có một vị nam thần sắp lên mạch chúc phúc, nam thần là ai đây. . . . .”

Trang Uẩn đã khóa khung bình luận nên tự nhiên sẽ không thấy được danh tự nam thần mà người chủ trì đang nói tới.

Lúc này, Thanh Khê lại gửi tin tới.

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Đại Thủ Tử thật quá đáng mà (#‵′)

Tiểu Hạnh Vận: Vẫn không đáp lại cậu à?

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Có đáp! Anh ấy nói mình đã ở trong kênh nói chuyện rồi! Nhưng mà tôi đã lục tìm từ trên xuống dưới đều không thấy anh ấy! Ảnh trong danh sách bạn bè vẫn đen thui! Lại dám lừa gạt tôi╭(╯^╰)╮

Tiểu Hạnh Vận: Ách. . . . .

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tôi còn sợ YY lừa tôi, nên cố ý hỏi qua em gái kế hoạch, cô ta xác định không có cấp cho Đại Thủ Tử cái áo may ô nào cả, ngược lại mấy phút trước có cấp cho đại thần Phong Khởi cái áo may ô, cô ta còn đắc ý với tôi, chúng ta không phục, cô ta còn lôi kéo tôi khoe khoang một lúc lâu o( ̄ヘ ̄o#)

Phượng Vũ Cửu Thiên Thanh Khê: Tôi lại đi quấy rầy hắn một chút, cậu đừng cản tôi o( ̄ヘ ̄o#)

Tiểu Hạnh Vận: . . . . . Tôi sẽ không ngăn cản cậu, đi đi.

Phong Khởi, cái áo may ô nhìn rất quen mắt, không phải là vị đại thần bị Phượng Khởi tận lực bắt chước kia sao, anh ngược lại rất muốn nghe qua một chút, cuối cùng thanh âm giống đến mức nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play