Trên
đường lái xe đi đến M thị, Trang Hàn suy nghĩ rất nhiều, hắn cảm thấy
chuyện chính mình hiện tại đầu tiên phải làm chính là đem những người đó lấy tiền mà không làm ra chuyện gì đều hết thảy đem đi xào. Chính mình
chơi trò chơi còn có thể tìm được người, bọn họ tìm năm tháng thế nhưng
còn có mặt mũi nói tìm không thấy, thật là một đám vô dụng.
Thành phố cách vách không phải rất xa, lái xe hai giờ liền đến. Khi Trang Hàn một đường hướng dẫn tìm được cái cửa hàng trang phục của Kha Hải, vừa
lúc thấy được Cố Tư đang ngồi ở trong tiệm cầm quyển sách.
Bóng dáng nàng ngồi đọc sách lại là một loại hương vị điềm tĩnh, bụng hơi
hơi phồng lên cũng vì nàng mà tăng thêm một mạt ôn nhu.
Sau đó Trang Hàn liền thấy một người đàn ông xách theo hộp cơm liền vào
trong tiệm, lúc sau vẻ mặt tươi cười giống như hoa đem hộp cơm đặt trước mặt Cố Tư. Cố Tư còn hướng về phía hắn cười, lúc sau liền ở trong ánh
nhìn chăm chú của hắn bắt đầu ăn cơm.
Trang Hàn nhéo tay lái bất tri bất giác bắt đầu dùng sức, hắn nhớ tới lúc trước Kha Hải nói, hắn muốn đi nấu cơm cho lão bà. . .
Nấu cơm cho lão bà. . .
Trong phút chốc cơn ghen ghét mãnh liệt bùng lên quả thực sắp đem Trang Hàn
bao phủ, Trang Hàn lấy đầu hung hăng ở trên tay lái đụng phải vài cái
mới nhịn xuống xúc động đi đến cùng Kha Hải đại chiến 300 hiệp.
Anh anh anh. . . Lúc trước nói yêu mình yêu đến muốn chết, trong nháy mắt liền thành lão bà người khác. . . .
Trang Hàn không ngừng nói cho chính mình, chỉ cần Cố Tư tốt, mặt khác cái gì
cũng không quan trọng. Hắn thật vất vả mới đem chính mình trấn an cho
tốt, sau đó hắn liền thấy cái bụng lớn như cũ ở trên người Cố Tư.
Trang Hàn tức giận, chiếu cố lão bà như vậy sao? Trong bụng còn không phải là hài tử của cậu sao? !
“. . .” Biểu tình Trang Hàn bỗng nhiên trở nên có chút kỳ quái, sẽ không phải thật sự là con của Kha Hải đi?
Hắn đối với việc nữ nhân mang thai mấy tháng bụng có bao nhiêu lớn cũng
không rõ lắm, nghĩ nghĩ hắn trộm đem Cố Tư chụp một cái ảnh, sau đó đem
ảnh chụp kia đưa cho bác sĩ Lý, mặt khác hỏi: “Xin hỏi, cái này đại khái là mấy tháng.”
Từ lúc
Trang Hàn cùng Cố Tư ly hôn, bác sĩ Lý liền bắt đầu không phải làm gì
hơn hẳn bọn thất nghiệp. Năm tháng này, hắn vẫn luôn ăn không ngồi rồi,
cả ngày liền cầm tiền lương ở nhà ăn no chờ chết, nếu còn như vậy tri
thức chuyên nghiệp của hắn chắc chắn sẽ quên sạch.
Hôm nay lúc buổi tối 6 giờ, hắn ăn cơm chiều vợ làm, đang định cùng con đi
xem phim hoạt hình, di động đột nhiên nhắc nhở một tin nhắn tới.
Hắn lấy ra nhìn, vừa thấy liền kích động đến hỏng rồi, kim chủ phát tin nhắn cho hắn!
Mở ra tin nhắn đối với ảnh chụp vừa thấy, bác sĩ Lý lâm vào trầm tư. Liền
tính là ly hôn, Trang tổng tìm chính mình cũng vĩnh viễn cùng vị Trang
phu nhân này có quan hệ sao?
Hắn đối với bức ảnh kia nghiên cứu, thông qua chỉnh thể béo gầy của Cố Tư,
lại nhất nhất bài trừ khả năng khác. Hắn cuối cùng đối Trang Hàn nói:
“Nếu không phải là song bào thai, hoặc là tình huống trẻ con quá lớn,
vậy hẳn là bộ dáng bốn năm tháng.”
Trang Hàn vừa thấy tin tức bác sĩ Lý trả lời, trái tim bang bang nhảy dựng
lên. Nói cách khác là có khả năng là con của chính mình?
Lúc này Kha Hải ngồi xổm trước mặt Cố Tư, đối với bụng của Cố Tư cười nói
cái gì đó, hình như là đang đối hài tử trong bụng nói ba là ba ba con
linh tinh.
Trang Hàn đôi mắt đều đỏ, cậu tránh ra nha, đó là con tôi!
Trang Hàn tức giận nhịn không được gọi điện cho Kha Hải.
Kha Hải đang cùng Cố Tư cười nói, đột nhiên điện thoại vang lên, hắn lấy
điện thoại ra buồn cười nói: “Hôm nay mới nhận thức một người anh em,
người anh em này thật sự là thổ hào, người tuy rằng có chút hỏng, nhưng
là ra tay rất hào phóng.”
Nói xong hắn liền tiếp điện thoại nói: “Đại Kiều, gọi điện thoại cho tôi làm gì?”
Cố Tư vừa nghe xong cảm thấy có chút kỳ quái, nam nhân cũng có thể kêu là Đại Kiều sao?
Trang Hàn vì không để cho Kha Hải có cơ hội cùng Cố Tư tiếp xúc thân mật, hắn nói: “Chơi với tôi hai ván.”
Kha Hải có chút khó xử nói: “Tôi còn đang trông cửa hàng a.”
“Cậu có phải hay không là huynh đệ tôi a?” Trang Hàn chất vấn hắn, “Cậu thu skin của tôi chơi với tôi hai ván thì có làm sao?”
Kha Hải: “. . .”
Không biết vì cái gì, Kha Hải bỗng nhiên nghĩ tới bạn gái cũ của hắn vừa giận liền thích càn quấy. . .
Kha Hải trong lúc nhất thời cư nhiên vô pháp cự tuyệt Trang Hàn. Hắn nói:
“Vậy chơi hai ván đi, thật sự không thể chơi lâu, tôi thật sự còn muốn
trông cửa hàng.”
Nói xong hai người liền bắt đầu chơi, Kha Hải đối với Cố Tư bất đắc dĩ nói:
“Người anh em này thật là, một chút cũng không thông cảm nhân dân dưới
tầng chót.”
“Hẳn là rất thích chơi.” Nói xong Kha Hải thở dài nói: “Cũng là người không
dễ dàng gì, em nói chúng ta đây là vì sinh hoạt mà ưu sầu, hắn chính là
vì cảm tình mà ưu sầu, có thể thấy được kẻ có tiền cũng không phải đều
quá vui vẻ.”
Hai người
cũng chưa mở giọng nói, Trang Hàn nhìn Kha Hải một bên chơi trò chơi một bên cùng Cố Tư nói chuyện, cơn ghen ghét thiêu đốt lý trí hắn. Hắn mở
ra giọng nói nói: “Khai mạch khai mạch!”
“Đến!” Kha Hải khai mạch, nói: “Làm gì?”
Trang Hàn: “Giúp tôi đánh quái.”
Cố Tư đang họa đồ, đột nhiên nghe được thanh âm từ trong điện thoại Kha
Hải xuyên ra, tay dừng lại, kinh nghi bất định nhìn về phía điện thoại
Kha Hải.
Không biết vì cái gì, Kha Hải bỗng nhiên nghĩ tới bạn gái cũ của hắn chơi trò chơi đều mang theo hắn đi đánh quái. . .
Đến! Hắn không nói gì bấm thao tác Quan Vũ cưỡi ngựa Xích Thố đi quái có
buff, chỉ cảm thấy chính mình vì một cái skin liền bán thân.
Cố Tư đợi trong chốc lát, không nghe thấy Đại Kiều kia tiếp tục nói
chuyện. Nàng nghĩ nghĩ, nhỏ giọng hỏi: “Anh vừa mới nói người này vì cảm tình mà ưu sầu, là vì chuyện gì nha?”
Trang Hàn bên kia lỗ tai vừa động, nghe thấy được thanh âm mỏng manh của Cố
Tư. Trái tim hắn lại bắt đầu nhảy bang bang, Cố Tư đã nhận ra hắn rồi
sao?
Kha Hải một bên ngón tay tung bay đánh quái, một bên nói: “Em nếu là đoán vậy khẳng định là
đoán không được, người anh em này tính hướng có chút vấn đề, là gay,
luôn cảm thấy hắn muốn câu dẫn tôi.”
Trang Hàn: “. . .”
Cố Tư hơi hơi há to miệng, trong lúc nhất thời không biết nên nói cái gì,
đáp án này khiến nàng xác thật không thể tưởng tượng được.
“Cậu đánh rắm!” Trang Hàn phát điên nói: “Có quỷ mới muốn câu dẫn cậu!”
Kha Hải cũng rống: "Cậu không nghĩ tán tỉnh tôi thì đưa tôi skin làm gì?”
Lúc này trong đội ngũ Hậu Nghệ cũng khai mạch, bất đắc dĩ nói: “Các cậu hai người có thể hay không không cần ở trong trò chơi ve vãn đánh yêu?
Thông cảm thông cảm tôi loại này chỉ có thể dựa trò chơi giải quyết tịch mịch của chó độc thân được không?”
Kha Hải: “. . .”
Trang Hàn: “. . .”
Kế tiếp Trang Hàn trơ mắt nhìn Hậu Nghệ bị giết ba lần, một lần cũng không có đi cứu hắn.
Lúc sau Trang Hàn bình tĩnh lại, cảm thấy như vậy không được, hắn phải đem
chuyện làm rõ ràng mới được. Vì thế hắn giả bộ không chút nào cảm kích
nói: “Cậu là mở cửa hàng?”
“Đúng, mở cái cửa hàng nhỏ sống tạm.” Kha Hải nói: “So ra kém với cậu loại này làm Đại lão bản.”
Trang Hàn nói: “Cậu giữa trưa nói nấu cơm cho lão bà, trông cửa hàng còn có thời gian nấu cơm a?”
“Thời gian làm cơm không có bao lâu.” Kha Hải nhìn nhìn Cố Tư, không mặt mũi
mở miệng kêu lão bà, liền nói: “Nàng cũng có thể trông cửa hàng một lát
nha.”
“Nga.” Trang Hàn nói: “Lão bà cậu thật là không biết thông cảm, cậu vất vả như vậy còn để cậu nấu cơm.”
“Không thể nói như vậy, chiếu cố lão bà là việc nên làm.” Lời Kha Hải vừa nói
ra khỏi miệng đã bị Cố Tư nhìn thoáng qua, hắn lập tức híp mắt làm bộ
dáng xin tha, sau đó đối Trang Hàn nói: “Nói nữa nàng đang mang thai,
cũng không thể quá vất vả.”
“Như vậy a, thật là chúc mừng.” Trang Hàn nói: “Mấy tháng rồi? Nếu không lúc sinh hạ hài tử, tôi đến đưa cái bao lì xì?”
Kha Hải nhếch miệng nở nụ cười, không hề phòng người nói: “Mới năm tháng, còn có hơn bốn tháng nữa liền sinh.”
Trang Hàn trong lòng ngừng nửa nhịp, năm tháng. . . Nói cách khác đó chính là hài tử của mình?
Trong đầu hắn một mảnh rối loạn, bỗng nhiên tiếng Kha Hải rống giận truyền
đến, “Cậu làm sao vậy? Đứng bất động cho người ta giết à?”
Trang Hàn phục hồi tinh thần lại, Đại Kiều của mình đã chết trở về. Hắn buông điện thoại sờ nước mắt, kích động nói: “Tôi thật là vui.”
“Thao.” Kha Hải cả giận nói: “Đã chết còn vui vẻ như vậy? Cậu có phải hay không điên rồi?”
Bị Kha Hải mắng chửi, Trang Hàn đơn giản liền đem điện thoại ném đi, một
người ngồi ở trong xe cười giống như một ngốc tử. Không nghĩ tới hắn
phải làm ba ba, hắn cư nhiên phải làm ba ba. Cười cười lại khóc, hài tử
đều đã năm tháng, hắn cư nhiên vẫn luôn không bên người, có người ba ba
nào như vậy sao?
Hắn lau
nước mắt, giương mắt nhìn Cố Tư phía dưới ánh đèn, ánh mắt dần dần trở
nên kiên định lên. Mặc kệ, hắn cái gì cũng mặc kệ, hắn nhất định phải
đem Cố Tư đặt tới bên người chính mình, lần này hắn thật sự cái gì cũng
không để ý.
Cố Tư đột
nhiên hắt xì một cái, còn đang mắng Trang Hàn, Kha Hải lập tức liền lo
lắng nói: “Nha, không phải là bị cảm đi? Em nhanh trở về nghỉ ngơi đi,
nơi này có tôi là được rồi.”
Cố Tư nghĩ nghĩ, cũng là lo lắng cho con, liền gật gật đầu nói: “Vậy vất vả anh.”
“Không vất vả không vất vả.” Kha Hải nói: “Tôi đưa em đi.”
“Không cần.” Cố Tư cười nói: “Dù sao cũng không có bao xa.”
Nói xong Cố Tư liền đứng lên, đem hộp cơm thu thập lên nói: “Tôi lấy về rửa sạch đi.”
Trang Hàn vừa thấy Cố Tư đi rồi, vội vàng lặng lẽ đi theo phía sau nàng, vẫn
luôn đi theo Cố Tư vào tiểu khu. Đây là một khu chung cư cũ, phòng ở
cũng chỉ có sáu tầng không có thang máy. Trang Hàn xuống xe lặng lẽ đi
theo Cố Tư vào lầu, sau đó đi chậm một tầng đi theo Cố Tư, nhìn Cố Tư
mang cái bụng to leo sáu tầng.
Hắn ở thang lầu tầng năm nhìn Cố Tư ở trên lầu mệt thở hồng hộc, dường như
có chút đau lòng. Cố Tư vào phòng, Trang Hàn lên lầu đứng ở ngoài cửa
phòng Cố Tư, tay nâng lên lại buông xuống rất nhiều lần, cuối cùng vẫn
không có dũng khí đi gõ cửa.
Lúc trước Cố Tư nếu đã hạ quyết tâm rời đi, thậm chí mang thai cũng không
trở lại tìm chính mình, có thể thấy được là nàng không nghĩ muốn thấy
chính mình.
Trang Hàn
từng bước một xuống lầu, lại không thấy đường thiếu chút nữa đụng vào
một vị đại tỷ. Đại tỷ kia vốn đang muốn mắng người, kết quả vừa thấy
người tuấn tú như vậy, còn có một bộ dáng nước mắt lưng tròng, lập tức
lời mắng chửi người khác cũng không nói nên lời.
Về đến nhà lão công nàng nói: “Nhảy xong rồi a?”
“Ân.” Đại tỷ còn nhớ rõ chuyện vừa nãy, nàng nói: “Em vừa mới ở bên ngoài
hàng hiên gặp phải một soái ca, đặc biệt soái, so với trong TV còn soái
hơn. Đôi mắt còn hồng hồng giống như muốn khóc, em thật là đau lòng nga. . .”
Lão công nàng một
đầu hắc tuyến nhìn lão bà còn đang đau lòng vị soái ca kia, trong lòng
nói lão công của em còn đang đứng ở trước mặt đây, em có thể hay không
hơi khống chế tình cảm của mình?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT