Trang Hàn lúc này đang cong eo mặc quần, hắn vốn dĩ nghĩ vô thanh vô tức rời
giường, sau đó chờ đến lúc Cố Tư rời giường thì chính mình đã tới công
ty, khi đó hắn liền có thể để tài xế đi đưa Cố Tư đi làm, ai biết chính
mình vừa rời khỏi, Cố Tư liền tỉnh.
Trang Hàn mang theo chút xấu hổ nhìn Cố Tư, đang chuẩn bị nói gì để che dấu
một chút, Cố Tư liền nhào tới, duỗi tay ôm eo Trang Hàn, đem mặt chôn ở
chỗ eo Trang Hàn run bần bật.
Vừa mới muốn lấy cớ, trong nháy mắt một chút cũng không nhớ được, Trang Hàn ôn nhu nói: “Mơ thấy ác mộng đi?”
Cố Tư mặt dán vào eo Trang Hàn gật gật đầu, cọ đến mức Trang Hàn có chút ngứa.
“Không sợ, chỉ là một ác mộng mà thôi.” Trang Hàn duy trì đôi tay cầm quần,
vẫn là tư thế nâng chân lên nói: “Có thể hay không tạm thời buông tôi ra một chút, tôi mặc quần xong em lại ôm được không?”
Lúc sau mặc quần xong Cố Tư lại dán lên, Trang Hàn một bên vỗ tay nàng an ủi, một bên nghĩ kế hoạch hôm nay lại muốn thất bại.
“Giấc mơ đều là do ban ngày bảy tám lần suy nghĩ tới nên mới mơ.” Trang Hàn nói: “Đừng sợ, không suy nghĩ nhiều nữa là tốt rồi.”
Xe ngừng ở dưới lầu công ty Cố Tư, Trang Hàn đang muốn giống như thường
cùng Cố Tư cáo biệt rồi lái xe rời đi. Lúc này có một nam nhân đi tới
hướng về phía Cố Tư nói: “Buổi sáng tốt lành.” Cố Tư cũng mỉm cười trả
lời nói: “Trịnh tổng, buổi sáng tốt lành.”
Trịnh Ninh cùng Cố Tư chào hỏi qua, lúc này mới thấy Trang Hàn đứng ở một
bên, hắn đối với Trang Hàn vươn một bàn tay nói: “Vị này chính là Trang
tổng đi, ngưỡng mộ đã lâu.”
Trang Hàn cùng hắn bắt tay hàn huyên, chính là kỳ quái nơi này có nhiều người như vậy, vì cái gì Trịnh tổng này cố tình chỉ cùng Cố Tư chào hỏi. Sau
đó hắn liền nhớ tới tựa hồ là có nam phụ như vậy, hình như là thích Cố
Tư, bất quá thời gian lên sân khấu quá ngắn đến tên cũng không nhớ chỉ
biết là lão bản trước kia của Cố Tư, hẳn là nói vị Trịnh tổng này đi?
Nghĩ đến đây, Trang Hàn nhìn về phía Trịnh Ninh biểu tình nóng bỏng hơn rất
nhiều. Hắn thân thiết nắm tay Trịnh Ninh nói: “Cố Tư ở chỗ này rất mong
Trịnh tổng chiếu cố ít nhiều.”
Trịnh Ninh vốn dĩ tính toán nắm tay một chút là được rồi, kết quả Trang Hàn
sống chết bắt lấy tay hắn không bỏ. Hắn là người rất có giáo dưỡng, mặt
ngoài không chút nào biểu lộ nói: “Cố Tư là nhân viên rất có thiên phú,
trợ giúp nàng cũng là đang trợ giúp công ty chúng ta.”
“Nào có.” Trang Hàn nói: “Cố Tư là người mới kinh nghiệm không đủ, Trịnh tổng về sau phải càng thêm chiếu cố.”
Trang Hàn đây là cấp cho bọn họ lý do kết giao, để Cố Tư đối với nam nhân bên ngoài nảy sinh ra cảm tình. Hắn cảm thấy Trịnh Ninh lớn lên có sự
nghiệp tốt, rất thích hợp để làm người thừa kế của chính mình, hơn nữa
hắn so với thang mai trúc mã trước kia của Cố Tư càng thích hợp hơn.
Trịnh Ninh bị nhiệt tình Trang Hàn làm cho cả người không được tự nhiên,
Trang Hàn này là như thế nào? Như thế nào cùng người trong lời đồn không quá giống nhau?
Cố Tư
một bên nhìn Trang Hàn cùng Trịnh Ninh bắt tay thật lâu, nàng duỗi tay
bắt lấy tay Trang Hàn, làm cho hai người tách ra. Đối với Trang Hàn mỉm
cười ngọt ngào nói: “A Hàn anh không phải nói hôm nay có nhiều chuyện
sao, vậy đừng ở chỗ này trì hoãn, mau đi công ty đi.”
Trang Hàn lúc này mới lưu luyến không rời đối với Trịnh Ninh nói: “Tôi đây
liền đi rồi, hôm nào Trịnh tổng tới nhà của tôi làm khách đi?”
Trịnh Ninh duy trì tư thái nho nhã lễ độ nói: “Nhất định nhất định, Trang tổng hẹn gặp lại.”
Trang Hàn lên xe, Cố Tư cùng Trịnh Ninh đồng thời nhẹ nhàng thở ra. Nhìn xe
của Trang Hàn đi xa, Trịnh Ninh lúc này mới có chút xấu hổ đối với Cố Tư nói: “Trang tổng thật là. . . Một người nhiệt tình dào dạt nha.”
“Là.” Cố Tư cường điệu nói: “Hắn đối với tất cả mọi người đều là cái dạng này.”
“Nga phải không?” Trịnh Ninh cười nói: “Nguyên lai là bộ dáng này nha.”
Trương Thục Viện lên rất sớm, nàng giúp Cố Đức Bách đem quần áo mặc chỉnh tề.
Cố Đức Bách khó có được một lần ngủ ngon, quầng thâm trên mắt ít đi
không ít. Hắn thần thanh khí sảng ăn bữa sáng kiểu Tây, nói với Trương
Thục Viện: “Bà ở nhà không có việc gì, liền cùng Hoàng phu nhân và Hoàng công tử hẹn đi ra đi, người trẻ tuổi muốn phải giao lưu nhiều mới có
thể có cảm tình.”
“Cái
này tôi đã biết.” Trương Thục Viện nói: “Bất quá ông cũng không thể lại
hạn chế tôi tiêu phí, ngày hôm qua cùng Hoàng phu nhân cùng nhau đi dạo
phố, tôi đến một kiện quần áo cũng chưa mua.”
“Đã biết.” Cố Đức Bách nói: “Chỉ cần nguy cơ Đức Thắng có thể qua đi, tôi còn sẽ hạn chế việc bà tiêu tiền sao?”
Trương Thục Viện cười, nói với A Mai: “Đi đem tiểu thư kêu lên đây, giờ đã là mấy giờ rồi, còn muốn ngủ?”
Trang Hàn sáng nay mang theo nhóm nhân tài công ty đi ra ngoài nói chuyện làm ăn, làm Trang tổng lâu như vậy hắn xem như minh bạch. Làm lão bản cũng
không nhất định yêu cầu cái gì cũng biết, chỉ cần thuộc hạ đều là nhân
tài, chính mình nghe ý kiến rồi làm ra quyết sách là được.
Mang theo người mới vừa đi vào cao ốc, liền thấy Cố Đức Bách mang theo người nghênh diện đi tới.
Người tới cửa như thế đột nhiên không kịp phòng ngừa, Trang Hàn đứng ở tại
chỗ không nhúc nhích, đang tự hỏi nếu chờ lát nữa Cố Đức Bách ở trước
mặt mọi người chửi đổng hắn thì nên đối mặt như thế nào.
Liền thấy Cố Đức Bách mang theo vẻ mặt tươi cười đi tới nói: “Trang tổng
thật là trăm công ngàn việc nha, tôi đi đến công ty nhiều ít cũng chưa
thấy người, không nghĩ tới hôm nay ở chỗ này gặp được.”
Trang Hàn không sai biệt lắm cười lạnh với Cố Đức Bách nói: “Còn có thể gặp
mặt, thuyết minh duyên phận còn có, Cố tổng yên tâm, về sau cơ hội gặp
mặt còn nhiều lắm.”
Trang Hàn nói lời này thuần túy chính là khách khí thêm bậy bạ nói sang
chuyện khác, trên thương trường dù là nói ai cũng đều không thể tích
cực. Nào biết Cố Đức Bách vừa nghe xong lời này, liền lộ ra một chút
thần sắc kinh ngạc nói: “Xem ra Trang tổng đã biết?”
Trang Hàn một đầu đầy dấu chấm hỏi, tâm nói tôi đã biết cái gì? Bất quá có
đôi khi chính là như vậy, thời điểm minh bạch liền muốn giả ngu, thời
điểm gì cũng không biết muốn giả trang là đã biết. Trang Hàn lộ ra một
vẻ mặt cao thâm khó đoán tươi cười nói: “Cũng không tính là cái bí mật
gì, không phải sao?”
“Hừ.” Cố Đức Bách thu liễm biểu tình, lạnh lùng nói: “Trang tổng đã biết cũng tốt, Đức Thắng chúng ta cũng không phải rời Trang thị liền sống không
nổi nữa.”
Nói xong Cố Đức Bách liền mang theo người của hắn như một trận gió đi xa, Trang Hàn
quay đầu nhỏ giọng nói với thư ký: “Cậu đi tra một chút, Đức Thắng Cố
gia gần đây có cái động tác gì.”
Thư ký gật đầu một cái liền đi, Trang Hàn kỳ thật đối với Cố gia cũng không phải rất để ý, lấy tài lực Trang gia muốn đối phó với Cố gia quả thực
là quá dễ dàng.
Trương
Thục Viện cùng Cố Sương đều đã trang điểm ăn mặc đẹp đẽ xong, nàng đang
gọi điện cho Hoàng phu nhân, Cố Sương ở một bên chán muốn chết nghe.
“Hôm nay có việc gì không a?” Trương Thục Viện khoa trương cười duyên nói:
“Cũng không có việc gì, chủ yếu là muốn người trẻ tuổi giao lưu chút,
nếu không để cho Hoàng công tử xuất hiện đi, Sương Sương nhà chúng ta
hôm nay vừa lúc rảnh rỗi.”
“Cái gì? Hoàng công tử cũng có việc?” Trương Thục Viện nói: “Không phải nói
gần đây đều có thời gian rảnh sao? Lâm thời có việc nha. . . Vậy nếu
không chúng ta hẹn một cái? Thời gian không xác định a? Vậy đi. . .”
Trương Thục Viện treo điện thoại, tức giận đến chống nạnh nói: “Vị Hoàng phu
nhân này, ngày hôm qua còn nói rất rảnh rất nhàn, muốn cùng chúng ta gặp mặt nhiều lần, hôm nay liền bắt đầu ra sức khước từ.”
Cố Sương lạnh mặt nói: “Bọn họ sẽ không đổi ý đi?”
“Nói nửa ngày tất cả đều là vô nghĩa, ai biết Hoàng phu nhân là nghĩ như thế nào?” Trương Thục Viện nói: “Con không phải là có số điện thoại của
Hoàng công tử sao? Nếu không con gọi điện cho hắn, người trẻ tuổi nói
chuyện không rắc rối nhiều như vậy, con hỏi ý tứ hắn một chút.”
Cố Sương vẻ mặt không vui nói: “Làm gì có nhà gái nào gọi điện cho nhà
trai trước? Nói giống như con đang vội vàng nịnh bợ bọn hắn vậy.”
“Sách, con nói cái gì?” Trương Thục Viện nói: “Hiện tại là xã hội mới, nam nữ
bình đẳng, ai gọi điện cho ai trước có cái gì quan hệ? Nghe lời mẹ nói
có được không?”
Cố Sương không có biện pháp, không tình nguyện bắt đầu gọi điện cho Hoàng Hào.
Hoàng Hào bên kia không biết đang ở nơi nào, cảm giác rất ồn ào nhốn nháo.
Hắn giống như không phải đang uống rượu mà chính là đang hút thuốc,
giọng nói có một chút khàn khàn hỏi, “Uy?”
“Là em.” Cố Sương bởi vì không vui cho nên thanh âm có vẻ thật mất tự nhiên nói: “Hôm nay anh có rảnh không?”
“Nga, Cố nhị tiểu thư a.” Hoàng Hào ở bên kia nói: “Ngượng ngùng, tôi hôm nay thật sự rất bận, hôm nào nói sau.”
Trong giọng nói của Hoàng Hào rõ ràng là lấy lệ làm Cố Sương thập phần khó
chịu, thông thường chỉ có nàng cự tuyệt nam nhân, nào có nam nhân nào cự tuyệt nàng?
Nàng nói: “Anh đến tột cùng là bận cái gì? Anh ngày hôm qua không phải còn nói là rất rảnh sao?”
Đúng lúc này Cố Sương nghe thấy bên kia điện thoại có giọng nữ nhân nói:
“Hoàng thiếu, anh đang cùng ai nói chuyện? Người ta thật sự không thể
uống lên, ly rượu này anh giúp người ta uống lên có được không?”
Cố Sương tức khắc cảm giác huyết khí xông lên tận đỉnh đầu, cả người tức
giận muốn nổ, nàng ném xuống một câu: “Chúng ta xong rồi!” Lúc sau liền
đem điện thoại ném đi rất xa.
Trương Thục Viện bị nàng làm cho hoảng sợ, “Sương Sương làm sao vậy?”
"Mẹ giới thiệu cho con là người nào nha?” Cố Sương tức giận đầy mặt đỏ bừng nói: “Hôm qua mới cùng con xem mặt, hôm nay liền ở bên ngoài tìm nữ
nhân khác.”
“Cái gì?”
Trương Thục Viện vừa nghe xong cũng liền chết khiếp, “Hoàng phu nhân
nàng không phải nói với mẹ như vậy, nàng nói Hoàng Hào là người trẻ tuổi rất biết giữ mình trong sạch nha, để mẹ gọi điện thoại hỏi hắn đi.”
Cố Sương sinh khí thật ra cũng không phải là vì để ý đến Hoàng Hào, mà
sinh khí là vì Hoàng Hào cư nhiên đối với chính mình không thèm để ý như vậy. Nàng Cố Sương từ nhỏ đều là được người sủng ái mà lớn lên, lúc
trong trường học chính là hoa hậu giảng đường, nhiều con cháu danh môn
như vậy nàng đều coi thường. Hiện tại nàng hạ mình xuống nguyện ý cùng
Hoàng Hào nói chuyện, hắn cư nhiên lại dám đối xử với chính mình như
vậy.
Trương Thục Viện
đang muốn gọi điện cho Hoàng phu nhân, Cố Sương tiến đến đem điện thoại
ném xuống trên mặt đất, hét lớn: “Không được gọi điện thoại, con không
nghĩ muốn gặp lại người Hoàng gia!”
“Được được được, nghe con, ngàn vạn lần đừng nóng giận.” Trương Thục Viện
nói: “Hoàng Hào nhìn dáng vẻ cũng chẳng ra gì, bọn họ Hoàng gia mới phất lên mấy năm nay? Thật chính là nhà giàu mới nổi, con không thích vậy
liền quên đi. Mẹ lại giới thiệu cho con công tử khác, bảo đảm so với
Hoàng Hào kia tốt hơn một vạn lần.”
Hoàng Hào bên kia đột nhiên bị treo điện thoại, hắn một chút cũng không thèm
để ý, không sao cả cười một chút, nói: “Người Cố gia này thật là hay,
mắt trông mong đem con gái mình hướng nhà người khác đưa, cũng không
nghĩ đến con gái mình sẽ nghĩ đến nhà mẹ đẻ.”
Bên người hắn có mấy con nhà giàu ngồi cạnh, lập tức liền có người nói:
“Tôi thật ra nghe qua một tin tức, đại tiểu thư Cố gia căn bản không
phải là con của Cố Đức Bách. Từ nhỏ ở trong nhà không được ưa thích, cậu nói sau khi gả chồng như thế nào còn sẽ nghĩ đến nhà mẹ đẻ?”
“Vậy kỳ quái.” Có người liền nói: “Không được ưa thích như thế nào còn được
gả vào hào môn? Bao nhiêu người trông mong muốn vào Trang gia, nàng như
thế nào lại thành công?”
“Trang Hàn người ta thích thì có thể có biện pháp nào. . .”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT