Thẩm Nhiên Phi lập tức mở to mắt, “Sao vậy? Không phải đã đồng ý là sẽ ngủ chung với tôi sao?”
“À, tôi đang nghĩ là có lẽ… có lẽ hai mẹ con cô ấy vẫn chưa đi?” Tống Vũ miễn cưỡng cười, “Lỡ như hai người họ đang ở nhà, tôi không về thì không hay lắm.”
“Số điện thoại ở nhà anh là gì?” Thẩm Nhiên Phi đi tới cạnh bàn nhấc điện thoại lên.
“Hả, hả…?” Tống Vũ hơi ngây ra nhìn ống nghe trong tay Thẩm Nhiên Phi, “64101069.”
Thẩm Nhiên Phi gật đầu, vẻ mặt tự nhiên xoay người, đồng thời âm thầm che khuất tầm mắt của Tống Vũ.
Đưa lưng về phía y, trực tiếp bấm điện thoại trong phòng mình, trong còn vờ lẩm nhẩm lập lại dãy số Tống Vũ vừa mới đọc.
Trong lòng Tống Vũ cũng không khỏi nôn nóng, đứng ngây người mấy giây rồi đi đến bên cạnh Thẩm Nhiên Phi.
Lúc này đã bấm gọi, đang chờ.
Mãi đến khi tiếng reo chờ biến thành tiếng ngắt, Thẩm Nhiên Phi nhìn ngón tay của y đang bấm vào lòng bàn mình, cúp điện thoại.
“Không có người nghe.”
Đương nhiên là không có ai bắt, phòng hắn bây giờ làm gì có người.
Ánh mắt của Tống Vũ bất chợt buồn hẳn.
Bà xã và con gái không có ở nhà.
“Biết đâu mai anh về nhà thì họ về rồi?”
Im lặng một lúc lâu, Thẩm Nhiên Phi nói một câu an ủi.
“Chúng ta đi ngủ đi, mai… đi tìm họ nói sau cũng được.” Vừa nói vừa đẩy Tống Vũ vào phòng tắm, “Phụ nữ rất dễ mềm lòng, vả lại một ngày vợ chồng trăm năm ân nghĩa mà, bà ấy sẽ tha thứ cho anh thôi.”
Thẩm Nhiên Phi lè lưỡi, ban nãy thiếu chút nữa lỡ lời thành “sáng mai tôi chở anh đi” rồi.
Thật may, may là… may là hắn kịp sửa.
“Tắm sớm ngủ sớm.”
Đẩy người vào phòng tắm, còn săn sóc khép cửa lại dùm.
Trong phòng tắm còn một bộ áo ngủ màu trắng, Tống Vũ tắm xong có thể mặc vào.
Không biết một người đàn ông nghiêm chỉnh dễ xấu hổ như vậy, lên giường sẽ có dạng gì.
Không biết sau khi lột quần áo ra làn da đó nhìn như thế nào, lỡ là nếp nhăn không thì mất hết hứng.
Không biết lỗ nhỏ đằng sau kia có chặt hay không, có thể đi vào hay không…
Thẩm Nhiên Phi ngồi ở mép giường, trong đầu toàn là hình ảnh 18+ cấm thiếu nhi.
Tưởng tượng một ông chú nghiêm túc như vậy nằm dười thân hắn giang rộng hai chân, bị dục vọng của hắn không ngừng ra vào…
Bỗng nhiên hắn cảm thấy có hơi chờ mong, bàn tay vô thức vuốt drap giường mềm mại.
Ngay cả tiếng nước chảy trong phòng tắm giống như đang gãi lên từng tế bào trên cơ thể hắn, làm hắn ngứa ngáy phát điên.
Đã lâu rồi không có cảm giác hưng phấn như vậy.
Hắn cảm thấy mình đã chọn đúng trò để chơi, đi đại một chuyến đến nhà của Tần Lập Vân cũng không uổng phí.
Mà phòng bên kia cũng không còn tiếng động, chắc là đang tán tỉnh chuẩn bị cho hiệp sau.
Đứng lên, đi đến mở tủ lạnh, lấy hai lon bia đá.
Có thêm cồn trợ hứng sẽ tốt hơn, ít nhất đối với Thẩm Nhiên Phi thì là như tạo thêm một cảm xúc mông lung.
Bật nắp lon lên, uống mấy hớp, tiếng nước cũng đã ngừng, đặt lon bia lên tủ.
Đợi lâu như vậy, cuối cùng cũng sắp thu hoạch rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT