Sắc mặt lão Bao nhẹ thay đổi, nhưng nhanh chóng lại khôi phục vẻ trầm tĩnh: “Tôi không hiểu cậu đang nói gì.”
“Không hiểu?” Lệ Lôi cười nhạt, “Bao Nhân Cửu… Đây là tên gọi của ông hiện giờ? Hợp lại chính là “Báo thù”. Rốt cuộc là mối thâm thù đại hận như nào khiến ông không thể quên? Đừng, đừng vội phủ nhận, tôi đã kiểm tra qua lý lịch của ông, là một khoảng trống, sau đó điều tra thêm nữa mới phát hiện ra ông có mối quan hệ với nhà họ Vương, đáng thương cho một gia tộc hào hùng lại rơi vào bước đường này.”
Lão Bao nhìn anh với ánh mắt thù địch: “Rốt cuộc cậu muốn gì?”
Không sai, ông từng là người có quyền có thế, chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Vương thị Vương Kính Chu, người con gái đã chết của ông Vương Tịnh Uyển chính là vợ chưa cưới của Bùi Tử Hoành. Chính là vì hôn sự này đã mang tới tai họa cho nhà họ Vương.
Lệ Lôi nói: “Tôi muốn biết chiều hôm đó ông đã nói gì với Diệp Tinh Lăng.”
Lão Bao ngẩn ra, không ngờ chàng trai trước mặt đây đặc biệt bóc trần thân phận của mình chỉ để điều tra về vấn đề này. Ông híp mắt nói: “Ta đã từng gặp cậu… nhị thiếu gia nhà họ Lệ. Có một năm trên chiếc du thuyền cao cấp gần quần đảo Canary, chúng ta còn đánh nhau… Lệ nhị thiếu gia, cậu muốn hỏi tôi điều này, cũng được, nhưng tại sao tôi lại phải nói với cậu?”
“Quả nhiên là ông.” Lệ Lôi nói, cẩn thận đánh giá lão Bao, người đàn ông tóc hoa râm trước mặt, dáng vẻ gầy gò nhỏ thó lại bẩn thỉu, so với ông chủ lớn trong bữa tiệc xa hoa trên du thuyền ba năm trước thật sự là hai người khác nhau, giống như chớp mắt đã già đi hơn hai chục tuổi. Có lẽ còn phẫu thuật chỉnh hình, nếu như không điều tra qua thân phận của ông ta, kể cả đối mặt lướt qua sợ rằng cũng không nhận ra.
“Ông muốn gì?” Anh hỏi lão Bao.
“Rất đơn giản.” ánh mắt lão Bao lóe lên, “Ta nói với cậu đã nói gì với Diệp Tinh Lăng, câu thay tôi giữ kín thân phận.”
“Được.” Lệ Lôi dứt khoát đồng ý.
Vì thế lão Bao nói lại với Lệ Lôi lời đã từng nói với Diệp Tinh Lăng. Sau khi nghe xong, lòng Lệ Lôi trùng xuống, tiểu Lăng phản ứng vô cùng cực đoan với loại quan hệ liên quan đến sống chết này, có lẽ nào thật sự bị Jay nói trúng, cô ấy đã từng bị dọa giết?
“Tại sao ông lại nói lời này với cô ấy?” sắc mặt anh hằm hằm nhìn lão Bao.
Lão Bao nói: “Ngày hôm đó mọi người đều đã đi hết, chỉ còn lại mình tôi thu dọn đạo cụ, tôi trông thấy cô ấy một mình trên sảnh luyện tập đoạn ám sát. Bóng lưng của cô ấy rất giống một người, cậu chắc chắn đã từng nghe tới cái tên này – Hạ Lăng. Hạ Lăng chính là bị người ta ám sát mà chết ngay trên sân khấu, cô ấy khiến tôi nhớ lại một vài chuyện cũ, cho nên không nén được đã nói ra vài điều.”
“Gì cơ, Hạ Lăng bị ám sát mà chết?”
Lão Bao mỉa mai nói: “Lại không phải sao? Tin tức công bố ra ngoài gì mà trượt chân rơi khỏi sân khấu, tất cả đều là nói dối. nguyên nhân thật sự cái chết của Hạ Lăng là bị người ta mưu sát, bị đâm một dao sau lưng rồi đẩy xuống khán đài, bùm…” ông ta cười méo mó, “Sọ não vỡ vụn, chết ngay tắp lự.”
“Sao ông biết rõ ràng như vậy?”
“Sao ta lại không biết rõ ràng chứ?” giọng nói của lão Bao đột nhiên đầy kích động, “Bởi vì, kẻ nhận tội thay cho tên phạm phải đại họa giết người đó chính là con ta! Cũng không biết là đứa súc sinh đáng chết nào lại đi giết Hạ Lăng, giá họa lên đầu con trai ta! Đứa con đáng thương Vương Vũ của ta, trước khi bị bắn chết còn luôn miệng kêu oan, nhưng không có ai tin nó! Không một ai tin…”
Giọng nói đau khổ của lão Bao trầm xuống.
Lệ Lôi không biết cái chết của Hạ Lăng còn có nội tình như vậy, chỉ cảm thấy lời của lão Bao không may mắn chút nào, sao lại nói bóng lưng của Tiểu Lăng giống với Hạ Lăng? Tiểu Lăng của anh, sao có thể giống với một kẻ chết trẻ phù phiếm như vậy được?
Lẽ nào Bùi Tử Hoành vấn vương với Tiểu Lăng, cũng là vì cảm thấy cô giống với Hạ Lăng?
Lệ Lôi chau mày: “Kể cho tôi về Hạ Lăng.”
Lão Bao chầm chậm mở lời.
Ngay từ đầu, khi Vương Tịnh Uyển muốn lấy Bùi Tử Hoành, lão Bao đã phản đối. tập đoàn Vương thị của ông đủ lớn, đủ giàu có, có thể liên hôn với nhà họ Bùi là một chuyện tốt, nhưng cũng không nhất định phải leo cao như vậy. So với việc leo lên vị trí cao hơn thì ông hy vọng con gái được hạnh phúc hơn, nhưng nếu như Vương Tịnh Uyển được gả vào nhà họ Bùi, xác định sẵn là không nắm được hạnh phúc.
Tại sao ư?
Bởi vì khi Bùi Tử Hoành nói chuyện về việc liên hôn với nhà họ Vương, yêu cầu đầu tiên được đưa ra đó chính là:Bất kỳ ai cũng không được động vào Hạ Lăng.
Một người đàn ông bảo vệ một người phụ nữ rất dễ nhận ra, khi anh ta nhắc tới Hạ Lăng, ánh mắt hiền dịu đủ để khiến cho người khác phải ghen tị, cũng khiến cho mọi người hiểu rõ mối quan hệ giữa hai người họ là như thế nào.
Thậm chí anh ta còn giữ lại toàn bộ tài sản trước khi đám cưới dành lại hết cho Hạ Lăng.
Lão Bao khuyên nhủ con gái bỏ cuộc, nhưng cô ta lại yêu Bùi Tử Hoành sâu đậm, nhất quyết phải bước vào nhà họ Bùi, tranh cao thấp với Hạ Lăng. Một đại tiểu thư còn ít tuổi kiêu ngạo cho rằng cô ta là bà hoàng, muốn đánh bại một cô nhi không quyền không thế là chuyện dễ như trở bàn tay, đến lúc đó với thân phận chính thất, đuổi tình địch gai mắt đi thật xa, như vậy là giành được chiến thắng.
Cô không ngờ rằng Hạ Lăng lại tranh cãi với cô.
Càng không ngờ mình lại chết trong tay Hạ Lăng.
“Hạ Lăng đã giết chết một người con gái của ta.” Lão Bao nghiến răng nghiến lợi, giọng nói khản đặc, “Còn hại chết một đứa con trai của ta…” Con trai ông ta Vương Vũ, có tình cảm sâu sắc với chị gái Vương Tịnh Uyển, khi biết tin Vương Tịnh Uyển bị ngộ sát chết đã căm phẫn vô cùng, khắp nơi rêu rao sẽ giết Hạ Lăng để bồi mạng.
Bùi Tử Hoành bảo vệ Hạ Lăng, cách ly tại một hòn đảo cô lập, canh gác cẩn mật.
Người ngoài đều cho rằng anh ta đóng băng hoạt động của cô ta, chỉ có nhà họ Vương biết anh ta chỉ không muốn bọn họ nhân cơ hội báo thù. Bùi Tử Hoành đàm phán với nhà họ Vương, hết lần này tới lần khác, dùng tiền để bịt miệng những áp lực trong ngoài, vì Hạ Lăng, người đàn ông giống như đế vương đó cũng đã học được cách cúi đầu, trước mặt người của nhà họ Vương nhẫn nhục chịu trách nhiệm, nhiều lần đứng ra xin lỗi, cho tới tận khi nhà họ Vương không tìm cô gây khó dễ nữa.
Lúc này anh mới thả cô khỏi hòn đảo cô lập đó.
Tổ chức một buổi concert hoành tránh kỷ niệm mười năm ngày cô ra mắt.
Lại cứ phải đúng vào ngày diễn ra concert thì xảy ra chuyện, đột nhiên mất điện, trong bóng tối không biết ai đã mưu sát Hạ Lăng. Sau khi chuyện xảy ra, bên phía cảnh sát đã điều tra, Vương Vũ là nghi phạm lớn nhất. Tất cả mọi chứng cứ đều từ từ mở ra, giống như được sắp xếp toàn bộ đều nhằm vào Vương Vũ, sau cùng, anh ta dù có trăm cái miệng cũng không thể cãi lại được, bị kết án tử hình xử bắn.
Lão Bao đưa cơm đến cho Vương Vũ lần cuối.
Vương Vũ nước mắt giàn giụa quỳ trước mặt cha mình: “Thật sự không phải là con giết người, con bị oan, cha, báo thù cho con!”
Lão Bao phẫn uất bi thương thề sẽ báo thù cho Vương Vũ, nhưng ông còn chưa kịp hành động, Bùi Tử Hoành đã điên cuồng báo thù trước.
Kẻ làm hại đến Hạ Lăng, tất cả đều phải trả giá…
Thái độ cúi đầu ban đầu của Bùi Tử Hoành hoàn toàn thay đổi, anh ta nổi trận lôi đình, dựa vào năng lực của toàn tộc Bùi thị chèn ép Vương thị, không lâu sau nhà họ Vương tuyên bố phá sản, người trong tộc kẻ phát điên, kẻ tự sát, vài người còn sống cố gắng tìm công việc tự nuôi mình đều bị nhà họ Bùi bức ép đến mức không có chỗ nào thu nhận.
Tất cả những người nhà họ Vương còn sống đều trở thành ăn mày.
Bùi Tử Hoành tuyên bố, chỉ cần ngày nào nhà họ Bùi còn tồn tại, Vương thị sẽ mãi mãi không bao giờ có cơ hội trở mình!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT