Ài, cái không khí mập mờ, ái muội thế này ai nhìn vào chẳng đoán ra ngay. Tuy hai đứa nó chưa chính thức yêu đương nhưng rõ ràng là tình trong như đã mặt ngoài còn e rồi còn gì. Tốt tốt, cứ thế mà phát huy nhá, nhìn chúng nó như vậy, Lâm Thanh Hoà cảm thấy an tâm còn hơn cầm trong tay Định hải thần châm của Tôn ngộ không ấy chứ.

Tinh thần thả lỏng đâm ra người ngợm cũng nhẹ nhõm thoải mái hớn hẳn. Lâm Thanh Hoà nhiệt tình mời đôi trẻ lưu lại nhà mình ngủ một đêm. Thậm chí cô còn cố ý bưng một ly sữa bò tới phòng Chung Tình để tiện bề nhắn nhủ riêng.

Lâm Thanh Hoà mượn cương vị chỗ thân tình lâu năm để bóng gió gần xa: “Thằng bé Húc Kiệt này ngoan lắm, vì nó học cùng với thằng cả nhà dì cho nên dì coi nó như con cháu trong nhà vậy đó. Chỉ tiếc rằng con gái dì vẫn còn nhỏ, chứ nếu ngang ngang tuổi là dì nhất định gả cho Húc Kiệt rồi.”

Chung Tình lễ phép đón lấy ly sữa nhưng sắc mặt lại đỏ rực cả lên, cô bẽn lẽn nói: “Anh…anh ấy cũng đâu tốt tới mức ấy đâu ạ…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play