Hứa Thắng Mỹ tức điên, mắng xa xả vào điện thoại, chất vấn mẹ tại sao ngay từ đầu không cẩn thận soi xét cho đàng hoàng tử tế mà lại chọn bừa chọn đại để suýt chút rước cái ngữ lăng loàn về làm dâu? Nói xong, không đợi mẹ trả lời, Hứa Thắng Mỹ dập ống nghe “bộp” một tiếng, rồi tức giận bỏ về. Cô không thèm nói nữa, từ giờ trở đi sẽ không bao giờ quan tâm tới chuyện của Hứa gia nữa, hết thằng Thắng Cường rồi giờ cả mẹ đều cứng đầu cứng cổ không chịu nghe lời, ừ nếu thích bám váy cái bà mợ út kia thì cứ bám đi, rồi tới lúc trắng mắt ra thì đừng có mà khóc lóc than vãn!
Bên này, Hứa Thắng Cường cũng tranh thủ chút thời gian gọi cho mẹ. Cậu trình bày rằng có lẽ từ rày về sau không thể gửi tiền về được nữa vì phải tích cóp tiền lương đặng mua căn nhà nho nhỏ trên thủ đô.
Vốn yêu quý con trai như vàng mười, giờ nghe nói nó chí thú làm ăn rồi lại còn định mua nhà mua cửa, Chu Hiểu Quyên mừng quýnh. Chị vội vàng nói: “Được được, con không cần phải lo cho cha mẹ. Số tiền trước đây con gửi về mẹ vẫn giữ hết lên đây này. Khi nào định mua nhà thì báo mẹ một tiếng, mẹ sẽ gửi lên đó cho con.”
Hứa Thắng Cường nói: “Không cần đâu mẹ, mợ út bảo tới khi ấy thiếu đủ thế nào mợ sẽ cho con vay thêm rồi sau này từ từ trả sau cũng được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT