Tính ra thì hè năm nay Lâm Tú mới chính thức tốt nghiệp. Tuy bằng cấp của con bé không thể so với Chu Dương và Chu Ngũ Ni những cái đó quan trọng gì, rốt cuộc sau này vẫn được xếp vào diện có văn hoá có học thức là được rồi.

Cuối tuần được nghỉ, Lâm Tú bắt xe từ tỉnh thành về thăm nhà. Vừa bỏ túi xách xuống đã nghe mẹ nói cô Thanh Hoà đồng ý nhận nó lên Bắc Kinh làm, tốt nghiệp xong là đi luôn, khỏi cần đợi nhà trường bố trí công tác.

Đã được tới Bắc Kinh vài lần, ngắm nhìn thành phố xa hoa tráng lệ bậc nhất cả nước, tất nhiên Lâm Tú thích lắm. Thế nên canh tới tối, ước chừng đúng khoảng thời gian cô Thanh Hoà có ở nhà, con bé khấp khởi đánh một cuộc điện thoại lên thủ đô.

Vừa hay, Cương Tử đang ngồi kế bên bàn điện thoại. Nghe tiếng reng, cậu trực tiếp vươn tay nhấc ống nghe. Sau khi chào hỏi hai câu, Cương Tử liền hô to: “Mợ út ơi, có Lâm Tú gọi~~”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play