Cùng lúc ấy tại Bắc Kinh, Chu Thanh Bách đang bận rộn chỉ đạo thợ mộc lắp cầu tụt cho con gái cưng. Mật Mật thích lắm, cô bé loăng quăng chạy xung quanh, háo hức đón chờ món đồ chơi mới. Mặc dù sở hữu đôi chân ngắn củn nhưng bé con chạy chơi rất nhiệt tình, vừa lũn cũn chạy vừa hò reo không biết mệt, thỉnh thoảng lại lao tới ôm chầm lấy chân ba rồi phá lên cười khanh khách, làm rộn rã cả một khoảng sân nhà.
Ở ngoài cổng cách đó không xa, có người đàn ông đứng yên lặng đã lâu, mắt đăm đăm dõi về hướng này và người đó không ai khác chính là Hứa Thắng Cường.
Chả là sáng nay rảnh rỗi, Hứa Thắng Cường liền rẽ qua thăm ông bà ngoại một lát và nhờ vậy mới biết thì ra cậu mợ út đã chuyển về nhà mới được một thời gian rồi. Sau khi rời khỏi nhà ông bà, Hứa Thắng Cường bất tri bất giác theo địa chỉ đi về phía này, có lẽ nó chỉ tò mò muốn nhìn một cái thôi chứ không hề có ý định tiến vào.
Nhìn toà tứ hợp viện xa hoa lộng lấy, sừng sững trước mặt, trong lòng Hứa Thắng Cường không khỏi dâng lên một cỗ chua xót và hổ thẹn. Bây giờ hối hận liệu có muộn quá không???
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT