Về cơ bản Chu Quy Lai và Hứa Thắng Cường chẳng có chủ đề gì để nói với nhau nên chỉ ngồi một lát là Thắng Cường liền đứng dậy rời đi, còn Chu Quy Lai thì tức tốc chạy sang bên nội xem tình hình ông bà thế nào, lỡ đâu lại tức giận rồi tăng xông gì đó thì chết dở.

Thấy thằng cháu gấp gáp chạy tới, bà Chu cũng đoán ra phần nào, bà xua tay nói: “Vội việc gì thì cứ làm đi, không cần phải lo cho bà, giờ bà nghĩ thoáng rồi, không còn như ngày xưa nữa đâu.”

Về phần ông Chu, vì ban nãy ông vắng nhà nên không gặp trực tiếp Hứa Thắng Cường mà chỉ nghe qua lời kể của vợ. Bà Chu khoe thằng cháu ra tù rồi, có vẻ đã nhận được bài học thích đáng nên cả thái độ lẫn cách ăn nói đều khác trước nhiều lắm. Tuy nhiên ông Chu chỉ ậm ừ nghe để đó chứ không hỏi han hay bàn luận gì thêm. Nếu nó thực sự biết sửa đổi thì tốt, chung quy lại cũng ấm vào thân nó chứ ấm vào thân ai. Vả lại con cháu có phúc của con cháu, ông bà già rồi, không ôm đồm nhiều được.

Thấy ông bà nội vẫn tâm bình khí hoà, không bị kích động hay nóng giận gì cả, Chu Quy Lai mới thở phào nhẹ nhõm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play