Trương Mỹ Liên cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo rồi lúng ta lúng túng nói: “Anh…anh ở lại trông hàng nha, để em đi tìm chị Thắng Mỹ báo một tiếng, chị ấy vẫn luôn nhớ mong và lo lắng cho anh lắm.”

“Để tự anh đi được rồi….”

Hứa Thắng Cường chưa nói hết câu đã bị Trương Mỹ Liên ngắt lời: “Đi cả quãng đường về đây chắc anh cũng đã mệt rồi, anh cứ ngồi xuống nghỉ ngơi cho khoẻ để em đi báo tin cho.”

Dứt lời, cô ta vội vồ lấy cái túi xách rồi bước thấp bước cao hấp tấp chạy ra khỏi cửa hàng như bị ma đuổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play