Năm nay về thăm nhà, thấy các ông các bà đều già đi, mái tóc điểm thêm nhiều sợi bạc, sức khoẻ bắt đầu xuất hiện những dấu hiệu đáng báo động, nghiêm trọng nhất là ông nội nuôi, ông ho rất nhiều, đi kèm với tràng ho dài, khàn đục là tiếng thở nặng nề, đứt quãng. Chu Khải chợt giật mình nhận ra có lẽ quỹ thời gian của ông bà không còn nhiều nữa rồi. Suy nghĩ này khiến lòng cậu hụt hẫng vô cùng.

Thấy thằng cháu nhăn nhăn nhó nhó, ông Vương cười nói: “Sao cái mặt lại nhăn như khỉ ăn ớt thế kia, ông không sao, ông khoẻ lắm, bệnh cũ thôi ấy mà, không có gì đáng ngại đâu. Ông với thằng ba còn hẹn nhau hè sang năm sẽ làm một chuyến du lịch nữa cơ mà.”

Chu Khải vẫn không thôi lo lắng: “Hay là ông dọn sang tiệm sủi cảo ở đi, bên đó có người này người nọ tiện chăm sóc ông hơn.”

Ông Vương cười đôn hậu: “Sang năm gia đình cô út cháu sẽ dọn ra riêng, tới lúc ấy ông sẽ chuyển qua ở cùng ông bà nội cháu cho vui.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play