Biết mẹ tức thật chứ không phải giỡn chơi, Khương Canh vội sán lại gần cười làm hoà: “Sau này đi học đại học mới thành người lớn, chứ giờ con hãn còn nhỏ mà, vẫn còn cần mẹ quản.”

Tiết Mỹ Lệ ghét bỏ: “Lui ra đi, nhìn cái bản mặt của con là mẹ thấy phiền rồi.”

Lâm Thanh Hoà cũng lên tiếng giáo huấn: “Có mẹ yêu thương lo lắng cho như vậy không biết ơn mà còn dám chê nhiều lời hả?”

Khương Canh gấp gáp giải thích: “Không có không có, tại con hỏi anh hai với anh ba rồi, các anh đều bảo tự do lắm, chẳng bị mẹ quản cái gì cả.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play