Trên giường bệnh là một bà lão với vẻ mặt bảy phần khó chịu ba phần khắc nghiệt, vừa nhìn thấy Trần Sơn bước vào là bà ta bắt đầu kêu rên than thở: “Anh tới để xem xem bà già này chết chưa có phải không? Anh là cái đồ không có lương tâm, chỉ biết có vợ thôi, không hề coi mẹ ra gì. Ông trời ơi, ông xuống đây mà xem này, người ta về già có con cái hiếu thuận phụng dưỡng, còn tôi thì vất vả cả đời tần tảo nuôi con, ấy thế mà giờ nó lớn khôn rồi, không những không nhờ vả được gì mà còn đi bênh vực người ngoài, một lòng một dạ hướng về người ngoài, bỏ mặc bà mẹ già này, ôi giời ơiii !!!”

Trần Sơn vội chạy tới bên giường, cuống quýt nói: “Mẹ à, mẹ đừng nói những lời như thế, mẹ nói vậy chẳng phải là đang làm khó con sao?”

Bà Trần quắc mắt quát ầm lên: “Tôi khó dễ anh cái gì, hả? Anh đi một mạch bao nhiêu năm trời, tới khi trở về còn rước theo một đứa chua ngoa đanh đá, đây là cách anh hiếu kính tôi đấy phỏng? Các anh các chị ước bà già này chết sớm cho rảnh nợ chứ gì? Khổ thân tôi, nằm viện qua giờ mà cô ta có tới hỏi thăm câu nào đâu? Nghĩ rằng sinh cho Trần gia một đứa cháu gái là lên mặt lớn lối hả? Cháu gái, cháu gái…nuôi chỉ tổ tốn cơm tốn gạo chứ được cái tích sự gì, hừ!”

Chuyện là như này, bà với con dâu vốn không ưa gì nhau nhưng lâu nay vẫn cố nhịn cho êm thấm nhà cửa. Tuy nhiên, nhịn nhục mãi thì cũng tới lúc phải tức nước vỡ bờ và ngày hôm qua chính là lúc giọt nước tràn ly, bà cùng con dâu cãi nhau một trận nghiêng trời lệch đất. Rồi sau đó, nhân lúc đứa con dâu tỉnh lẻ kia không để ý, bà liền giả vờ tẽ ngã. Và kết quả cuối cùng là bà nhập viện. Ấy vậy mà cả con dâu lẫn cháu nội đều chẳng thèm đoái hoài gì, không cơm nước cũng chả hỏi han, đúng là hận tím người mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play