Thật sự thức ăn ở trường không tệ, nhưng nếu đem so với cơm nhà thì đúng là không thể sánh bằng.

Thế nhưng thi thoảng lắm có dịp nọ dịp kia ông Vương mới sang tiệm sủi cảo ăn chứ không phải ngày nào cũng tới thường xuyên.

Tuy nhiên nếu ông khoẻ thì không nói làm gì, giờ đã phát hiện ra bệnh, mọi người không để ông ăn uống một mình như vậy được nữa. Thế là bắt đầu từ hôm nay trở đi, ngày nào Chu Quy Lai cũng xách một phần canh bổ sang đây.

Nó đi lại nhiều đến độ ông hiệu trưởng cũng phải để ý, ông cười nói với ông Vương: “Ông có mắt chọn con nuôi thật đấy!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play