Không hổ danh gừng càng già càng cay! Nghe thì chỉ vài câu đơn giản, nhưng bà Hồ đã khéo lồng ghép rất nhiều ẩn ý. Thứ nhất, bà thừa nhận Triệu Quân không đúng nhưng nó hứa sẽ chịu trách nhiệm đến cùng, thứ hai nó bị con cháu Chu gia đánh nhập viện tuy nhiên Triệu gia thiện chí bỏ qua, không chấp nhất ba cậu thiếu niên trẻ người non dạ. Thứ ba, Hứa Thắng Mỹ đã mang thai, cứ cố truy cứu bên nào có lỗi thì người chịu thiệt cuối cùng là ai, không cần phải nói chắc mọi người đều hiểu rõ, cho nên đám cưới là cái kết êm đẹp và mĩ mãn nhất cho cả hai nhà.

Trên đường sang đây, trong lòng Lâm Thanh Hoà đã có quyết định, cả nhà cô sẽ không tham dự hôn lễ của Hứa Thắng Mỹ. Nhưng cô vẫn cho nó ba phần mặt mũi, đồng ý để nó gả đi từ căn nhà này, như vậy cũng coi như hết tình hết nghĩa với nó lắm rồi.

Còn về sau cuộc sống của nó ra sao, nở hoa hay bế tắc thì cũng không liên quan gì tới cô nữa, cả cô và gia đình cô sẽ tuyệt đối không can dự. Chồng là do nó tự chọn, tốt hay xấu nó tự chịu.

Lớn rồi, trưởng thành rồi không còn là con nít lên ba, lên bốn, phải học cách tự trả giá cho mọi hành động của mình, không ai có trách nhiệm và nghĩa vụ gánh hậu quả thay ai cả!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play