Quân Ngọc Hàm và Ngao Triệu bị một tiếng vang thật lớn đánh thức, vừa nghe thấy một tiếng vọng cho triệu nhị Tinh Quân hồi Thiên Đình, thì phát giác cảnh vật bên cạnh biến đổi, biến ảo thành Thiên Cung. Ngay cả khi biết rõ đây là ảo ảnh, nhưng họ vẫn cảm thấy sợ hãi tòa cung điện lạnh lẽo này, song bọn họ còn chưa kịp đè nén xuống nỗi sợ hãi trong lòng thì nghe thấy Thiên Đế uy nghiêm đạm mạc nói: “Các ngươi đã tới rồi.”
Song hắn còn chưa kịp làm rõ suy nghĩ trong lòng, thì thấy tay của Thiên Đế kia vô tình đâm thẳng vào lồng ngực Hỏa Đức Tinh Quân, máu tươi văng ra khắp nơi nhuộm đỏ đôi mắt Thủy Đức Tinh Quân, lại càng nhuộm đỏ mắt của bọn họ!
Cho dù Ngao Triệu biết rõ là ảo ảnh, y cũng vô pháp khống chế bản thân xông ra ngoài, liều lĩnh nắm lấy Thanh Long Thủy Kiếm trong tay, một kiếm đâm vào lồng ngực của Thiên Đế, song cả người Ngao Triệu theo lưỡi kiếm xuyên qua người Thiên Đế, nếu không phải Quân Ngọc Hàm kịp thời tiến lên đỡ lấy y, chỉ sợ y đã té ngã xuống đất rồi!
Thiên Đế hư ảo kia nhưng không khác gì Thiên Đế thật sự, lạnh lùng cười nói: “Thủy Đức Tinh Quân, Ngao Triệu ở trước mắt kìa, ngươi còn không mau mau báo thù cho Hỏa.”
“Báo thù… Báo thù… Đúng! Ta phải giết Ngao Triệu báo thù cho Hỏa!” Đôi mắt Thủy Đức Tinh Quân đỏ bừng trừng Ngao Triệu, vì sao Hỏa Đức Tinh Quân chết rồi, Ngao Triệu y vẫn còn có thể sống! Hỏa là vì y mà chết! Y lẽ ra phải chôn cùng Hỏa! Huống chi! Huống chi, làm Hỏa không yên tâm cũng chỉ có y, y sao có thể để Hỏa một mình cô độc mà đi chứ, y lý ra phải đi theo Hỏa!
Thủy Đức Tinh Quân tuyệt vọng mà bi ai nhìn chằm chằm Ngao Triệu, ngọn lửa chỉ vì Hỏa Đức Tinh Quân mà cháy lên trong đôi mắt kia, khiến bọn họ rành rành cảm nhận được sát khí mạnh mẽ của hắn, nhưng hiện tại quả là không đành lòng cầm đao kiếm hướng về phía hắn!
“Ngao Triệu! Ngươi đi chết đi!” Bích Thủy Châu của Thủy Đức Tinh Quân không thể gọi ra được nữa, nhưng hắn không thèm để ý đến chuyện này, cái gì cũng không cần trực tiếp tấn công đến, chiêu chiêu muốn đưa bọn họ cận kề cái chết!
Quân Ngọc Hàm có được ba tháng này nghỉ ngơi dưỡng sức, thân thể đã khôi phục không ít, tuy còn hơi chật vật nhưng miễn cưỡng ngăn cản được công kích của Thủy Đức Tinh Quân, hắn vội vàng kêu lên: “Giết Hỏa Đức Tinh Quân chính là Thiên Đế!”
“Thiên Đế…” Thủy Đức Tinh Quân đột nhiên trừng bọn họ, cười lạnh nói, “Nếu không phải bởi vì bọn ngươi! Hỏa sao lại chết được! Ta trước hết giết các ngươi xong rồi sẽ dùng cái mạng này trở về liều mạng với Thiên Đế! Các ngươi biết điều một chút chịu chết đi!”
“Ngươi ─” Quân Ngọc Hàm không phản bác đươc, Thủy Đức Tinh Quân nói không sai, nếu không phải bọn họ liên lụy, Hỏa Đức Tinh Quân sao lại chết được, chần chừ trong nháy mắt giúp Thủy Đức Tinh Quân hung hăng vượt qua hắn, tay liền thẳng tắp bấm trên cổ Ngao Triệu!
Mặc dù hiện giờ Ngao Triệu đã khôi phục thể lực, chỉ là linh lực hoàn toàn truyền cho Long Châu, đương nhiên không có năng lực ngăn cản gì, mà bụng của y lớn hệt như phụ nhân mang bầu hơn bảy tháng, khiến cho hoạt động cơ bản của y rất không tiện, chứ đừng nói chi đến việc tránh thoát công kích của Thủy Đức Tinh Quân! Đột nhiên bị bóp cổ làm y khó khăn hô hấp thở dốc, muốn tránh thoát, thế nhưng không thể ra sức.
“Buông Ngao Triệu ra!” Quân Ngọc Hàm tức giận nhào tới, lại không ngờ Thủy Đức Tinh Quân đột nhiên lôi Ngao Triệu ra chắn phía trước, làm hắn phải dừng bước lại.
Thủy Đức Tinh Quân lạnh lùng cười, tay đột nhiên rời khỏi cổ của Ngao Triệu, chợt đặt trên phần bụng nhô ra của y, âm trầm nói: “Hỏa từng nói, nơi này là hài tử các ngươi nghịch thiên có được…” Bỗng nhiên ngữ khí của hắn lại nhu hòa xuống, nhẹ nhàng nói: “Có lẽ Hỏa sẽ rất thích hài tử… Ta nhớ rằng trước kia y đối xử với tán tài đồng tử rất tốt, y hẳn là rất thích hài tử… Chẳng bằng đem đứa bé này cho y đi!”
“Ngươi ─ ngươi ─” Ngao Triệu trong lòng run sợ trừng hắn từng chút từng chút một đưa tay vào trong bụng mình, hai tay hung hăng bắt lấy tay hắn, song chênh lệch sức lực làm thế nào cũng không đẩy ra được!
“Dừng tay!” Quân Ngọc Hàm càng kinh hãi trừng bàn tay không chút lưu tình của Thủy Đức Tinh Quân, nhưng lại không dám tùy tiện tấn công, sợ đả thương Ngao Triệu và hài tử. Làm sao đây! Hắn rốt cuộc nên làm sao cho phải đây!
Đang lúc bọn họ đều luống cuống, trong chốc lát Ngao Triệu cảm nhận được bàn tay của Thủy Đức Tinh Quân xuyên qua bụng mình chạm đến Long Châu, bụng của y thình lình phát ra một hào quang kim sắc chói lọi, đánh văng cả tay lẫn người của Thủy Đức Tinh Quân ra ngoài! Nhưng ngay sau đó Ngao Triệu cả người mềm nhũn, buông mình ngồi trên mặt đất, từng ngụm từng ngụm thô ráp thở gấp.
“Triệu! Ngươi không sao chứ!” Quân Ngọc Hàm sốt ruột chạy đến, đỡ lấy Ngao Triệu, lo lắng hỏi.
Ngao Triệu miễn cưỡng cười nói: “Ta… ta không sao…” Hai tay không khỏi ôm lấy bụng mình, cười trấn an, xem ra hài tử này thật đúng là khó lường! Có thể dễ dàng chấn động Thủy Đức Tinh Quân, tương lai… tương lai nếu không có mình bên cạnh, có lẽ sẽ không bị người ta bắt nạt ha!
Thủy Đức Tinh Quân trừng nhìn bàn tay bỏng rát của mình, không cách nào tin nổi nhìn Ngao Triệu. Sao lại có thể?! Hắn thuộc thủy tính, sao có thể lại bị đả thương chứ! Trong bụng của Ngao Triệu đến tột cùng là yêu nghiệt gì!
Hừ! Hắn không tin tà! Bản thân đường đường một Tinh Quân lại không làm gì được một con Địa Long! Vô luận như thế nào hắn cũng phải hiến Ngao Triệu cho Hỏa Đức! Đang định tiến lên bắt lấy Ngao Triệu lần nữa, thì nghe thấy từ phía sau truyền đến một tiếng gọi thật nhẹ: “Thủy Đức…”
Hắn không khỏi chấn động cả người, không tin nổi quay đầu nhìn lại, đúng là Hỏa Đức Tinh Quân cả khuôn mặt nở nụ cười! Là hắn hoa mắt hay sao!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT