Sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Tô Quyết, cả nhóm hình như nhiệt tình hơn nhiều, mười mấy cái @, Lục Kim Uyên mở ra xem, quả nhiên cái tên Vu Mân thực sự không đáng tin cậy.

Trong nhóm đã biết Lục Kim Uyên giấu diếm mấy tiểu 0 có điều kiện phi thường tốt, trên thực tế hắn chỉ biết mình Tô Quyết, hắn chưa từng gặp Ứng Phi.

Lục Kim Uyên liếc mắt nhìn "thủ phạm" đang oanh tạc trong nhóm...

Vu Mân: [Lục ca đêm nay gọi tôi đến quán bar đón người, kết quả vừa đến liền bắt gặp hai 0 da trắng, chân dài vô cùng đẹp]

Vu Mân: [Một người đẹp như đóa hoa Cao Lĩnh động lòng người, một người lại giống học sinh trung học thanh thuần khả ái.]

Vu Mân: [......]

Lục Kim Uyên điên cuồng chọc Vu Mân trên WeChat, kêu gã câm miệng. Vu Mân nhanh chóng trả lời được, cộng thêm một cái icon ngậm miệng. Mặc dù nói ngậm miệng, Vu Mân liền quay đầu gửi WeChat cho Tô Quyết hỏi cậu đã về nhà chưa.

Tô Quyết lúc này mới vừa tắm xong, nghĩa rằng ngày hôm nay đã làm phiền người ta đến đón hai người, liền theo phép lịch sự trả lời gã:

[Cảm ơn, hôm nay đã làm phiền cậu rồi.]

[Tôi ngủ trước đây, cậu cũng nghỉ sớm một chút.]

Vu Mân thấy cậu trả lời tin nhắn, đang muốn đáp lại mấy câu, ai ngườ người đối diện đã trực tiếp kết thúc cuộc trò chuyện. Vu Mân oan ức chụp lại ảnh màn hình gửi cho Lục Kim Uyên:

[Quả là một tên đàn ông lạnh lùng.]

Lục Kim Uyên liếc mắt nhìn ảnh chụp màn hình, không hổ là Tô Quyết, lại nhìn khung chat của mình và Tô Quyết [Tôi về đến nhà rồi. Ngủ ngon.], Lục Kim Uyên liền ngẩn người...

Nhớ tới lúc mới thiết lập quan hệ với Tô Quyết, cậu nói với hắn rằng phải đi nghỉ sớm một chút, không biết từ khi nào đã biến thành ngủ ngon.

Tô Quyết rất để ý tới sự thân mật giữa các ngôn từ, rất ít khi biểu đạt thái độ thân cận của mình với người khác. Mặc dù ở trên giường cậu nói đủ loại lời ngon tiếng ngọt, Lục Kim Uyên chưa từng nghe cậu nói một từ "yêu".

Mặc dù chưa từng có nhưng người bạn tình khác, nhưng Lục Kim Uyên nghe người trong nhóm miêu tả, lúc lên giường những câu nói như "em yêu anh", "yêu anh nhất" là những câu nói há miệng liền có thể nói ra.

Lục Kim Uyên thỉnh thoảng sẽ tò mò muốn chết vì Tô Quyết, một mình suy nghĩ về điều đó vô cùng chăm chú. Hắn dẹp hết tất cả tâm tư tò mò lại, thu dọn suy nghĩ sau đó đặt điện thoại xuống chìm vào giấc ngủ..

Lần thứ hai nhìn thấy Tần Dư Miên đã là mấy ngày sau tiệc rượu, Vu Mân biết Tần Dư Miên là người trong lòng của Lục Kim Uyên, cho nên khi vừa biết anh ta chia tay, liền tổ chức một buổi tiệc rượu, mỹ danh chúc mừng Tân Dư Miên trở về cuộc sống độc thân.

Thường ngày Lục Kim Uyên và Tân Dư Miên vẫn liên lạc với nhau, chỉ là tần suất liên lạc không nhiều. Tính hướng của Tần Dư Miên vốn luôn công khai, trước đây anh ta cũng không biết tính hướng của Lục Kim Uyên như thế nào, sau này biết được hắn có một người bạn tình, nên mới biết hoá ra cả hai cùng một dạng người.

Tính ra hai người cũng đã lâu không gặp, từ khi Tần Dư Miên có bạn trai, Lục Kim Uyên không chủ động liên lạc qua nữa, chỉ khi Tần Dư Miên có chuyện cần tìm Lục Kim Uyên hỗ trợ, Lục Kim Uyên chưa bao giờ keo kiệt chăm sóc anh ta.

Trên bàn rượu Vu Mân cố ý chuốc say Tân Dư Miên, tất cả mọi người đều nhìn ra, nghĩ rằng Vu Mân muốn lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng thực chất là Vu Mân muốn tác hợp cho Lục Kim Uyên, Lục Kim Uyên nhìn ra, nhưng không làm ra bất cứ biểu tình gì.

Sau khi kết thúc, Tần Dư Miên đã uống đến thất điên bát đảo, Lục Kim Uyên liền gọi xe chonanh ta. Vu Mân nhìn lái xe: "Anh tính làm thánh nhân quân tử ư, người ta cũng không biết anh đối với người ta thật tốt, cần gì phải vậy chứ?"

Lục Kim Uyên nhìn Vu Mân nuốt mây nhả khói, nhớ lại dáng dấp Tô Quyết lười nhác dựa vào ban công hút thuốc, từ lúc Tần Dư Miên vừa mới tới, Lục Kim Uyên trong đầu đều là Tô Quyết, ánh mắt của Tô Quyết câu nhân, âm thanh của Tô Quyết mê hoặc lòng người, dáng người của Tô Quyết xinh đẹp, còn có nụ cười của Tô Quyết như liều thuốc độc.

Đại khái vào thời điểm hắn đau lòng bởi vì Tần Dư Miên, việc đi tìm Tô Quyết đã trở thành thói quen nhất thời để hắn trốn tránh cái tình cảm kia.

Thế là hắn liền gọi điện cho Tô Quyết: "Em có ở nhà không?"

"Có." âm thanh ôn nhu của Tô Quyết liền truyền tới tai hắn, đáy lòng đang khó chịu của Lục Kim Uyên liền trở lên yên ổn.

"Thế nào? Có bạn tình, vẫn không thể buông tay với Tần Dư Miên?" Vu Mân vốn cảm thấy được tâm trạng của Lục Kim Uyên đêm nay có gì đó không đúng, thậm chí còn không đưa Tần Dư Miên về nhà, hiện tại Lục Kim Uyên gọi điện thoại cho người khác, tám chín phần mười là đến nhà Cố Pháo của hắn.

"Không yên tâm." Lục Kim Uyên căn bản không yên tâm, cũng là bởi vì gần trong gang tấc, người ngay bên cạnh, hắn sợ mình không kiềm lòng được. Hắn không muốn mình cùng Tần Dư Miên cuối cùng lại chia tay, tình nguyện duy trì tình trạng bây giờ.

Mà điều duy nhất bây giờ khiến hắn có thể quên đi Tần Dư Miên, cũng chỉ có Tô Quyết. Mọi mặt của Tô Quyết đều khiến bạn tình vừa ý. Vừa nhu tình lại ngạo kiều, vừa tình cờ lại tuỳ hứng, hết sức đúng mực, cậu tuỳ hứng hồ đồ lại càng giống như ve vãn.

Ở trên xe hắn nghĩ đến mọi dáng vẻ của Tô Quyết, mãi đến tận khi Lục Kim Uyên đứng trước cửa nhà Tô Quyết, nhìn thấy người kia cười khanh khách người mở cửa cho mình, hoàn trêu đùa hỏi mình: "Làm sao lại uống nhiều rượu như vậy?"

——————————

NaCl: Vẫn như cũ, chương sau có chút canh mặn nên đành phải set pass, mọi người vào mục password xem pass nha =]]]]], thèm khát một nồi lẩu thịt đến sắp phát điên nhưng lại chỉ có chút nước canh húp tạm ;-; thăn thỷ dzăn đáng ghét, ức hự hự:<

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play