Trong ánh mắt người nọ hiện lên một tia sáng, nhưng lại vụt đi quá nhanh khiến Long Thất không kịp nhận thấy.
Bỗng nhiên, nàng quay mạnh đầu, thanh âm mang theo ý dò hỏi,“Ngươi…… Ngươi sẽ không phải là Kagewaki đó chứ?”
Nàng nhớ rõ cái hình tượng của chủ nhân thân thể này lúc trước, từ sau khi
bị Naraku chiếm thì hình tượng đều thay đổi hẳn, Naraku người này lại am hiểu ngụy trang, có thể biến ảo thành bất kì kẻ nào, các thủ đoạn đều
âm hiểm như nhau, chỉ là gần đây vừa mới dung hợp thêm rất nhiều yêu
quái, có khi nào vì trong quá trình ‘tiêu hóa’ xảy ra lỗi cho nên mới có tình trạng chủ nhân thân thể sống lại?
Lập tức, thái độ Long Thất dịu đi vài phần, mà Naraku nhìn biểu tình nhu
hòa kia của nàng cũng rất sửng sốt, lại cao thấp đánh giá một phen, lúc
này thấy sắc mặt nàng cũng không còn xấu như vừa rồi, hắn không phủ nhận cũng không thừa nhận, chỉ là cười cười nhìn nàng, hai tròng mắt đỏ sậm
cũng mang theo ý cười khiến hơi thở lãnh đạm trên người hoàn toàn biến
mất.
“Naraku tên kia rốt cục tự mình gánh hậu quả sao ? Cả ngày chẳng làm được
chuyện gì có ý nghĩa cả! Hắn thực sự chẳng khác gì là cái máy sinh con,
không có việc gì làm liền đi phân giải quái vật, có mệt hay không?” Long Thất liếc mắt nhìn cái người đang đứng ngốc ra đấy, cảm thấy vô cùng
đáng đời!
Nhưng Naraku làm sao sẽ để linh hồn khác tỉnh lại trong thân thể này? Cho dù
Kagewaki tạm thời chiếm ưu thế, đảm bảo chỉ chưa tới vài canh giờ nhất
định sẽ bị Naraku đảo lại rồi tru diệt, cảm tình của Long Thất đối với
Naraku vốn đã rớt xuống số âm, vì thế tuyệt đối không muốn cái loại
chuyện này xảy ra, Naraku tên kia lăn càng xa càng tốt.
“Nếu muốn sống, liền tìm cách loại bỏ những thứ muốn cắn nuốt linh hồn của
ngươi đi, cho dù sa đọa cũng tuyệt đối không được để hắn chiếm được thân thể này, như vậy ngày sau cơ hội gặp mặt của chúng ta sẽ nhiều hơn,
nghe rõ không?” Long Thất nhanh chóng che đi sự tức giận trong lòng, cố
gắng nở nụ cười thật ôn hòa dụ dỗ nam nhân trước mắt, trong lòng thầm
than, aiz, cho dù là cùng thân thể nhưng linh hồn khác nhau nên biểu
tình cũng khác vạn dặm , Naraku người nọ khi thì khi cười âm hiểm , cho
dù không có ý tứ gì cũng bày ra bộ dáng ‘Ta là người xấu’.
Naraku nghi hoặc nhìn nàng một cái,“Ngươi nguyện ý ở lại chỗ này sao?”
“Chỉ cần tên kia không xuất hiện, ta ở đâu cũng không sao cả!” Long Thất hừ
một tiếng, mắt mang sát khí nhìn Naraku phiên bản Kagewaki, không đúng,
là Kagewaki phiên bản người thật giá thật.
“Tên kia?” Naraku ánh mắt thản nhiên liếc nhìn nàng một cái, biểu tình đột
nhiên mang theo một loại sắc bén làm cho Long Thất rụt cổ lại theo bản
năng.
Không phải Kagewaki sao? Cái kiểu liếc mắt nhìn trong vô thức kia của hắn sao lại giống với Naraku trăm phần trăm luôn vậy ? Long Thất lại thấy mơ
hồ, không khỏi cẩn thận đánh giá người này một phen, nàng bây giờ còn
không thể phân biệt được đây rốt cục có phải Naraku hay không.
“ Ọt ọt ……” Bụng Long Thất chợt truyền đến thanh âm đói khát, nàng xấu hổ che mặt, hai ngày nhịn đói, bụng kêu cũng là lẽ thường tình nhỉ ?
“Kagura , đem đồ ăn vào……” Naraku tựa hồ phi thường thản nhiên hướng ra bên ngoài phân phó.
Uy uy uy! Kagura dù sao cũng là một bộ phận được tách ra từ người của ngươi, như thế nào thành nha đầu bưng trà rót nước ?
Trước đây khi nàng ở cùng với Naraku cũng chưa từng thấy Kagura làm việc này, đều là có người chuyên môn phụ trách việc ăn uống hàng ngày của nàng,
Long Thất hoang mang cực độ, này đến tột cùng là chuyện gì xảy ra?
Phải chăng nàng đang nằm mơ? Trong hiện thực hình tượng Naraku nát bét qua
nên trong mộng mới tự tưởng tượng ra, vớt vát chút đỉnh ?
Nghĩ như vậy , Long Thất khinh bỉ chính mình , nàng bây giờ lại có thể mềm lòng với kẻ địch như vậy?
Nàng nâng tay trái lên chạm vào tay phải, dùng sức nhéo, mi vừa nhíu, thét
lớn một tiếng, đau đến mức phải gào lên như này, vậy đây nhất định không phải mộng mà là hiện thực ?
“Ngươi đây là……” Khóe miệng cười cười đem tất cả hành động của nàng thu vào
mắt, tuy rằng là hảo tâm hỏi nàng, nhưng ý cười trên môi kia đã hoàn
toàn bán đứng tâm tình đang vui vẻ của người nào đó.
“Không có việc gì……” Nàng lắc lắc đầu, cảnh giác .
Cửa lại bị đẩy ra, người vào chính là Kagura, trên tay cầm theo bát cháo
cùng với vài món điểm tâm, rất quy củ đặt từng món lên bàn, quay đầu
thân thiết hô một tiếng,“Công chúa điện hạ, mời dùng cơm.”
Tuy rằng cử chỉ không có đổi, nhưng ngữ khí cung kính hơn, mắt Long Thất lại nhìn chằm chằm nữ nhân kia.
“ Kagura ? Không cần khách khí như vậy ……” Quá mức cung kính sẽ không giống một Kagura vẫn luôn khao khát tự do .
“Công chúa điện hạ, thân thể tốt hơn rồi sao? Ngươi là chủ, thành chủ đại
nhân đã phân phó ta đến hầu hạ người.” Ngữ khí hơi hơi giống với lúc
trước, Long Thất vỗ vỗ ngực, xem ra…… đúng là nàng nghĩ nhiều rồi .
“ Ừm –” Long Thất lên tiếng, Naraku phiên bản Kagewaki đích thân mang
cháo đến cho nàng, nhìn nàng nhận lấy bát cháo, cầm lấy chiếc đũa tinh
tế nhấm nháp , nhưng thực sự trong miệng chẳng cảm thấy mùi vị gì.
“Ngươi lui ra đi –” Naraku quay sang nói với Kagura đang đứng bên cạnh.
Cửa lại bị đóng, Long Thất ngồi ở một bên vừa ăn cơm vừa cố gắng tìm hiểu
tình cảnh của mình hiện tại, thanh âm kia lại truyền tới,“Còn đau
không?”
Mắt lại chớp chớp nhìn sang nam nhân từ đầu đến cuối chưa từng rời mắt khỏi người nàng, hỏi khẽ ,“Có thể cách ta xa một chút được không?”
Nàng giương ánh mắt vô tội nhìn người nào đó đứng cách nàng một thước nói
,“Trước mặc kệ ngươi là người hay là quỷ, là Naraku phiên bản thật hay
Kagewaki tái sinh, hiện tại chỉ cần ngửi thấy mùi hương trên người ngươi đều sẽ khiến vết thương của ta trở nên vô cùng đau, hiểu không?”
Nhìn hai tròng mắt đỏ sậm quỷ dị kia, tâm Long Thất nửa điểm cũng không dám
thả lỏng cảnh giác, nếu như đã ở bên cạnh Naraku hắn một thời gian mà
còn ngốc như lúc trước , vậy thì vết thương này quá uổng rồi, cái đau
này nếu không đổi về cho nàng sự cảnh tỉnh, vậy thì đau là không đáng!
Dù sao đã ở trong địa bàn của hắn , hoặc là oanh oanh liệt liệt chết, hoặc là chính là chờ vết thương lành rồi chạy, mặc kệ người nọ là Kagewaki
hay là Naraku, mặc kệ Naraku cất giấu âm mưu gì, mặc kệ Naraku này muốn
làm gì, nàng đều phụng bồi.
Chuyện tới nay, Long Thất cũng bình tĩnh trở lại, Sesshoumaru đem nàng trả lại cho Naraku nhất định có lý do gì đó, bằng không với độ kiêu ngạo không
coi ai ra gì như hắn còn lâu mới không công đem nàng dâng lên cho người
ta! Sesshoumaru người nọ cho dù có muốn siết cổ giết chết cũng tuyệt sẽ
không giao nàng cho kẻ khác giải quyết!
Hừ, Naraku tên kia khẳng định lại dùng cái thủ đoạn không tốt lành gì !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT