Long Thất đang nóng
lòng đợi người nào đó không khống chế được mà lao lên bóp cổ ‘Phong
Xảo’, vị hôn thê của mình thông đồng với người khác, cùng người khác bỏ
trốn, nhưng lại không chút liêm sỉ gì đứng ở trước mặt hắn mà nói ra,
loại sự tình này Naraku làm sao dễ dàng tha thứ được?
Dùng ánh mắt ‘hối hận’ lén nhìn vẻ mặt của Naraku liền nhìn thấy vẻ mặt
Naraku đen đi vài phần thậm chí có cảm giác như sắp không khống chế được nữa, đúng! Chính là như vậy, không ngừng cố gắng!
Nàng thật muốn cúng bái chính mình một phen, dù chưa đến mức có thể khiến
hắn ngay lập tức hóa về nguyên thân nhưng có thể làm cho Naraku biến sắc thành như này, đây là một kì tích dữ dội thế nào chứ!
Nhưng loại đắc ý này chưa duy trì được bao lâu thì đã như đóa phù dung sớm nở tối tàn ……
Một đôi mắt thấm đẫm nhu tình mật ý xen lẫn vài tia thống khổ nhìn nàng,
giống như đang nhìn một nữ nhân đã yêu thầm trộm nhớ từ rất lâu lại thêm vẻ mặt ủy khuất đáng thương vô hạn. Cứ việc ủy khuất, nhưng đôi mắt kia như mang hàm ý muốn đem đối phương khảm vào trong người vậy, chỉ nghe
thấy bên tai vang lên thanh âm nhẹ nhàng đầy từ tính của nam tử nhưng
mang đầy ý không cam lòng,“ Vậy hiện tại thì sao? Vẫn thích hắn ?”
Long Thất nhất thời không phản ứng, lát sau mới ngây ngốc lắc lắc đầu, trong lòng tự phỉ nhổ chính mình một trận, hừ , lại bị hắn lừa rồi! Nàng vốn
làm ra bộ dáng yêu người kia đến chết đi sống lại, như thế nào lại bị vẻ mặt nhu tình cùng mê hoặc của hắn làm cho ngây ngốc chứ? Nàng lại cúi
đầu, dáng vẻ bi thương thầm chuẩn bị cái cớ khác, nhưng còn chưa kịp nói ra đã bị mấy lời của Naraku dọa sợ đến nỗi nuốt hết lại mấy lời định
nói vào bụng!
“Ta vừa rồi còn nghĩ, nếu như Xảo nhi thực sự yêu nam nhân kia thì ta chỉ
còn cách đem nam nhân kia tiết hận sau đó giết chết! Nhưng nếu Xảo nhi
đối với người kia đã chết tâm thì ta đây cũng lười không muốn quản
chuyện của nàng nữa, chỉ cần Xảo nhi hiện tại chuyên tâm chút là được
……” Naraku giả tạo thở nhẹ ra một hơi giống như đã trút được hết gánh
nặng, vẻ mặt cũng êm dịu đi rất nhiều.
Diễn viên, tuyệt đối là một diễn viên chuyên nghiệp! Long Thất nàng hoàn
toàn bại ! Trước tiên không nói đến mấy lời kia của Naraku là thật hay
giả, nhưng chuyện giết người kia tuyệt đối nói được làm được, có lẽ chỉ
cần một mệnh lệnh là đã đủ giết nam nhân đáng thương kia rồi! Nàng dù
sao cũng nhờ cái thân thể này của Phong Xảo công chúa nên mới thuận lợi
trà trộn được vào thành Hitomi, nam nhân kia nói sao cũng là nam nhân mà công chúa điện hạ yêu, Long Thất dù có vô lương tâm đi nữa thì sẽ không thể nào nhẫn tâm để cho nam nhân kia chết oan mạng dưới tay Naraku
được!
Vì thế, mỗ nữ vươn tay bàn tay ngọc ngà, run run chỉ vào hắn, làm ra vẻ
của một tiểu thư khuê các yếu đuối, không thể tin được nhìn hắn,“Thành
chủ đại nhân, ngài…… lời này của ngài là có ý gì?”
Naraku rất ít cười, nhưng đúng là so với không cười thì nụ cười thâm tình này
của hắn thật sự còn khiến người khác chống đỡ không nổ, cơ hồ như nhìn
thấu được bộ dáng giả tạo của nàng vậy, uy uy! Rõ ràng Naraku đối ‘Phong Xảo’ nửa điểm hứng thú đều không có nhưng lại cùng nàng diễn trò lâu
như vậy, tuyệt đối có ý đồ!
Đạo cao một thước, ma cao một trượng, Long Thất hôm nay xem như đã hoàn toàn thẩm thấu được ý nghĩa của câu này rồi.
Hắn bước đến gần nàng, nhẹ nhàng xoa xoa đỉnh đầu của nàng, Long Thất như
trước ‘ngây ngốc’ nhìn hắn, nhu tình tiến công! Mỗi khi Naraku áp dụng
biện pháp này lại làm nàng nhớ đến cái kẻ chết tiệt đã khiến nàng rơi
vào khốn cảnh một phen, vì thế, nụ cười trên môi càng thêm sáng lạn, giờ khắc này, thiên địa vạn vật coi như không tồn tại, chỉ có hai người
‘thâm tình’ nhìn nhau……
Ánh mắt Naraku tuy luôn đặt ở trên người nàng nhưng lại không có nửa điểm
ấm áp, mà Long Thất nhớ rõ một đêm kia, Naraku nhẹ nhàng vuốt đầu của
nàng, không tiếng động an ủi nàng đang buồn đến bi thương……
Một người từ nhỏ đã hiểu được suy nghĩ của người khác lại giỏi ngụy trang
như Long Thất dĩ nhiên sẽ không dễ để lộ ra chút yếu đuối trước mặt cao
thủ âm hiểm như hắn, lại càng không để hắn nhìn thấy mặt yếu đuối của
nàng …… Thế nhưng cuối cùng hắn vẫn nhìn thấy, tên Naraku nghĩ một đằng
nói một nẻo này ……
“Hạt châu này nhìn rất được, là hắn tặng cho ngươi sao?” Naraku biểu tình
không rõ vui buồn, chỉ là có chút am hiểu nói,“Nghe nói nữ nhân thích
nhất là mang theo món quà mà người mình yêu tặng, là thật sao?”
Long Thất cúi đầu, nhìn chằm chằm long châu, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên rồi lại biến mất nhanh chóng……
Quả nhiên là có mục đích lừa gạt, mục đích của hắn không phải nàng mà là
long châu mang theo hai mảnh ngọc Tứ Hồn đeo trên cổ nàng, đi một vòng
lớn cuối cùng cũng quay về chủ đề chính!
Tầm mắt của Naraku lại chỉ nhìn thấy hạt châu được nàng lưu luyến nắm chặt
trong tay, bất quá, giống như nhớ tới chuyện gì không hay ……
Hắn vươn tay muốn nắm lấy hạt châu kia, mà tay hắn bỗng nhiên tới gần như
vậy làm cho cổ Long Thất nổi lên da gà da vịt, lại nhớ đến ngày trước bị hắn bóp cổ như nào, thân thể đột nhiên cứng ngắc, nhất thời có chút
không được tự nhiên.
Mà tay Naraku chưa kịp chạm vào hạt châu trên cổ nàng đã bị lam quang của
hạt châu ngăn lại, có chút tê dại, giống như bị cái gì giật một chút,
nháy mắt, hồng mâu lóe ra tia kì dị, hơi nguy hiểm lướt qua ……
“Đây là vật bất ly thân của ta, là vật rất đặc biệt, hạt châu này từ nhỏ đã ở trên người ta không tách rời được, tâm linh tương thông với ta. Nghe
nói còn có chức năng phục ma giáng yêu, là phật châu đã từng được pháp
sư đạo hạnh cao làm lễ rửa tội, tà ác quỷ quái không thể dễ dàng tới
gần……” Long Thất mỉm cười nói, cố gắng tỏ ra tự nhiên nhất, dời đi lực
chú ý của Naraku,“Cũng không biết có đúng hay không nhưng nghe người lớn nói nhất định không được bỏ nó ra cho nên từ nhỏ đã mang theo.”
“A, xem ra vương thật sự hết lòng sủng ái với công chúa ……” Naraku phối hợp gật đầu khen ngợi .
“Đương nhiên, phụ vương là người hiểu rõ ta nhất!” Long Thất dào dạt đắc ý nói.
“Nghe nói công chúa điện hạ lần này lên đường bị thương ở đầu hóa ra là thật, đỡ chưa?” Naraku cực nhanh chuyển đề tài khác ,“Nếu không tốt thì để ta cho người gọi đại phu đến khám, bằng không sẽ để vương lo lắng .”
“Đã không có gì đáng ngại……” Long Thất gật đầu, trong lòng vẫn luôn sợ hắn
nghi ngờ. Sau khi nàng tỉnh lại đã dùng pháp thuật trị thương, không
đúng, miệng vết thương tự động khỏi hẳn, đây là bản năng thân thể nàng,
Naraku lúc này lại hỏi tới ……
“Ta cho ngươi thời gian quên nam nhân kia đi.” Naraku tựa hồ cũng không sốt ruột bức nàng.
Ánh mắt ‘khó hiểu’nhìn hắn, hắn đối với nàng vẫn còn thấy thú vị? Đến phá
hư hôn sự giữa hắn và Phong Xảo cũng không thành, lại bị hắn một phen
xoay mòng mòng! Hơn nữa, nàng cũng không tin hắn có thể tìm ra cái lý do quang minh chính đại gì để ra lệnh giết chết nam nhân kia!
Mục tiêu quan trọng nhất là đập nát tòa thành của Naraku, vì thế, hi sinh
chút xíu cũng là lẽ dĩ nhiên, không thả mồi thì làm sao bắt được sói?
Lại nói dù sao cũng chỉ là giả mạo thân phận của người ta một chút mà
thôi…… Suy nghĩ một hồi lâu cuối cùng nàng cũng quyết định tiến gần đến
kế hoạch hơn, như vậy cũng có nghĩa là phải quan hệ gần gũi với Naraku
hơn nữa….
“Kia…… Làm phiền thành chủ đại nhân rồi,” Nín thở một lúc lâu mới khiến cho
hai má ửng hồng, cố gắng làm ra vẻ thẹn thùng ẩn ý nói ,“Phong Xảo có
chút mệt mỏi, ngày mai gặp lại!”……
Không thể tiếp xúc người này quá nhiều, căn bản là nàng không đấu lại thần
kinh thép của hắn , trong lòng vẫn luôn có một loại cảm giác hắn nhìn
thấu nàng vậy, khiến nàng mỗi lần thấy hắn đều cảm thấy sợ hãi không
thôi, chung quy là đạo hạnh không cao a! Long Thất quyết định trước quay về ổn định lại tinh thần rồi từ từ chiến tiếp, dù sao đã vào được đến
đây rồi thì không thể manh động gây hỏng chuyện, bọn Inu Yasha cũng lên
đường rồi , đến lúc đó nội ứng ngoại hợp khiến Naraku trở tay không kịp
rồi diệt hắn, nàng chỉ cần ở một bên thêm chút dầu vào lửa để Naraku tự
thiêu đốt chính mình là được!
“Được!” Naraku cười khẽ,“Ngày mai nói tiếp.”
Người vừa đi, Kagura nãy giờ vẫn trốn đằng sau gốc cây liền xuất hiện trước
mặt Naraku ,“Naraku, ngươi uống lộn thuốc à? Có cần thiết phải diễn trò
với nàng ta không?”
Kagura cảm thấy bi thương thay cho nhân loại ngu ngốc thẹn thùng kia, động
tình với Naraku chính là tự mình tìm chết, nữ nhân luôn nghĩ muốn có
được hạnh phúc kia bị Naraku xoay vòng vòng một hồi như vậy chẳng qua là hắn quá nhàm chán mà thôi. Kagura chán nản lắc đầu một cái, âm thầm xót xa cho tương lai mù mịt của nữ nhân nào đó.
“Nhân loại sao?” Naraku có chút đăm chiêu nhìn theo thân ảnh dần biến mất nơi cuối đường kia.
“Ta nhớ rõ ngươi cũng không thích đến gần nhân loại,” Kagura lắc lắc cây quạt trong tay,“ Tiếp tục như vậy được sao?”
“Chẳng lẽ ngươi có phương pháp gì hay có thể khiến nàng tự mình đem hạt châu
kia ra à?” Con ngươi màu đỏ của Naraku sắc bén liếc sang Kagura.
“Nhân loại đều sinh vật có tình cảm, chỉ cần lấy nam nhân trong mộng của nàng đàm điều kiện thì còn sợ nàng không chịu à?” Kagura không cho là đúng
nói.
“ Nam nhân trong mộng?” Naraku có chút bài xích với bốn chữ này.
“Đúng thế! Nghe nói lúc đến đây công chúa điện hạ đã chạy trốn, bất quá không biết sao một thân là thương hôn mê trong rừng, khi cứu về thì mấy ngày
sau vết thương liền khỏi , nhân loại bình thường nào có cái bản lĩnh
này? Công chúa điện hạ này thực sự có chút cổ quái.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT